Mục lục
Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1315

“Tùy em.” Phó Kình Hiên rũ mắt thản nhiên nói: “Nhưng tôi không muốn nhìn thấy em, cho nên nếu em muốn báo đáp thì tốt nhất đừng xuất hiện trước mặt tôi.”

Đồng tử Bạch Dương co rụt lại, trong lòng cũng không hiểu sao lại cảm thấy vô cùng đau đớn.

Cô khẽ cắn cắn môi dưới, giọng nói có chút ấm ức, lại có chút tức giận nói không nên lời, cô trả lời anh: “Được, tôi đồng ý.”

Không xuất hiện thì không xuất hiện, ai hiếm lạ anh chứ.

Không xuất hiện trước mặt anh thì càng tốt, vừa khéo cô cũng không muốn gặp anh.

Bạch Dương quay đầu lại, không muốn nhìn thấy Phó Kình Hiên.

Phó Kình Hiên không nhận ra sự khác lạ của Bạch Dương, nghe thấy cô đồng ý sau này sẽ không xuất hiện trước mặt mình nữa, trái tim anh lập tức khó chịu như bị châm cứu.

Mặc dù đây là kết quả mà anh muốn, nhưng vẫn rất khó chịu.

Có điều Phó Kình Hiên không hề biểu hiện ra ngoài, ngược lại nở một nụ cười lạnh lùng: “Rất tốt, hy vọng em nói được làm được.”

Bạch Dương nhíu mày: “Tôi đương nhiên nói được làm được, không cần anh nhắc nhở, dù sao tôi cũng đâu yêu anh, sao có thể muốn xuất hiện ở trước mặt anh chứ.”

Một câu “Tôi đâu có yêu anh” khiến cho trái tim Phó Kình Hiên tràn đầy lỗ thủng.

Bàn tay đặt trong túi quần củ anh càng lúc càng nắm chặt, sắc mặt cũng trở nên lạnh lùng cứng rắn vô cùng, giọng nói trầm thấp: “Trương Trình, lái xe đi.”

“Vâng.” Trợ lý Trương đáp một tiếng, lấy chìa khóa xe ra mở khóa cửa xe.

Phó Kình Hiên đưa một tay ra khỏi túi quần, đang muốn kéo cửa xe.

Đột nhiên một chiếc xe nhanh chóng từ góc sau Bạch Dương lao tới.

Chủ xe kia hiển nhiên cũng không ngờ rằng ở đây sẽ có người, trong lúc nhất thời bị dọa cho quên cả dẫm phanh.

Chiếc xe cứ thế lao thẳng về phía Bạch Dương đang đứng.

Mà Bạch Dương bởi vì trong lòng không thoải mái, thế nên không hề phát hiện ra nguy hiểm đang tiến đến, cô đứng tại chỗ không có ý né tránh.

Phó Kình Hiên thấy thế lập tức biến sắc, sau đó anh giữ chặt cổ tay cô, dùng sức kéo cô vào lòng mình.

“Á…’ Bạch Dương đụng vào trong ngực Phó Kình Hiên, trán đập vào kẹp cà vạt của anh, đau đến nỗi cô kêu lên một tiếng.

Có điều còn chưa kịp giơ tay xoa xoa một cái thì Phó Kình Hiên đột nhiên ôm cô xoay sang hướng khác.

Sau đó lưng Bạch Dương đụng phải cửa xe Maybach của Phó Kình Hiên, Phó Kình Hiên bảo vệ cô giữa cửa xe và lồng ngực mình.

Người không biết còn tưởng rằng hai người đang ở trong xe.

Chiếc xe vốn đụng phải Bạch Dương, nhưng sau khi nhìn thấy Bạch Dương đã được Phó Kình Hiên kéo lại, chủ xe nhất thời thở phào nhẹ nhõm, sau đó lái xe đến phía trước, anh ta vội vàng xuống xe chạy tới, không ngừng cúi đầu xin lỗi: “Xin lỗi Phó tổng, rất xin lỗi cô, vừa rồi không phải †ôi cố ý đâu, thật sự xin lỗi!”

Phó Kình Hiên buông tay, xoay người nhìn người xin lỗi, sắc mặt lạnh lẽo như tảng băng khiến cho người ta run sợ: “Anh thuộc bộ phận nào?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
H
ha20 Tháng mười, 2022 22:50
BÌNH LUẬN FACEBOOK