Mục lục
Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 736

Lúc trước anh không cảm thấy có vấn đề gì, nhưng bây giờ anh mới biết được, thì ra bị người ta đối xử lạnh nhạt lại khó chịu như vậy.

“Chị.” Lương Triết nhìn thấy Bạch Dương quay về với vẻ mặt có chút không tốt, cậu †a vội vàng đè nén tâm trạng u ám trong lòng, quan tâm hỏi: “Anh ta đã nói gì với chị vậy?”

Bạch Dương nhìn cậu ta, ánh mắt lóe lên, sau đó lắc đầu nói: “Không có gì, chúng ta trở về thôi.”

Làm sao cô có thể nói cho Tiểu Triết lời vừa rồi, nói ra chỉ làm tổn thương Tiểu Triết mà thôi.

Lương Triết thấy Bạch Dương không muốn nói với mình, ánh mắt tối sầm lại, nhưng rất nhanh lại khôi phục lại vẻ như bình thường, cậu ta ừ một tiếng: “Được, chúng ta trở về thôi.”

Hai người không ai nhìn Phó Kình Hiên, lập tức đi về phía lối ra sảnh cục cảnh sát.

Lúc sắp đi tới, bỗng nhiên cánh cửa một văn phòng mở ra, Cố Việt Bân từ bên trong đi ra, bên cạnh còn có một viên cảnh sát.

Ông ta nói với cảnh sát với gương mặt thâm trầm, già nua: “Nhất định phải tìm được sáu tên súc sinh đói”

“Yên tâm đi tổng giám đốc Gố, đây là trách nhiệm của chúng tôi.” Cảnh sát gật đầu.

Lúc này sắc mặt Cố Việt Bân mới trở nên tốt hơn.

Bỗng nhiên, ông ta cảm nhận được có người đang nhìn mình, quay đầu nhìn lại thì nhìn thấy Bạch Dương, ông ta u ám hừ một tiếng, không hề chào hỏi mà rời khỏi cục cảnh sát.

Bạch Dương cũng không có bất kỳ ý kiến gì đối với việc ông ta rời, nhưng lại cảm thấy hứng thú đối với sáu tên súc sinh mà ông ta nói.

“Sĩ quan cảnh sát.” Bạch Dương gọi cảnh sát vừa mới nói chuyện với Cố Việt Bân lại.

Người cảnh sát kia dừng bước: “Có chuyện gì sao cô Bạch?”

Bạch Dương là một trong những gia đình giàu có nộp thuế ở Hải Thành, đương nhiên cảnh sát biết cô.

Bạch Dương cười với anh ta: ‘Xin hỏi vừa rồi tổng giám đốc Cố nói về sáu tên súc sinh rốt cuộc là chuyện gì vậy?”

Lương Triết nghe thấy câu hỏi của cô, không dấu vết rũ mắt xuống, che đi ánh mắt của mình.

Cả Bạch Dương và người cảnh sát đều không nhận ra sự khác thường của cậu ta.

Cảnh sát trả lời: ‘Là như này, tổng giám đốc Cố tới nơi này là vì muốn điều tra băng giám sát vào đêm cô Cố xảy ra chuyện, tìm được sáu nghi phạm xâm hại cô Cố.”

“Sáu người sao?” Bạch Dương sợ ngây người trước con số này.

Cô vẫn cho rằng chỉ có một người xâm hại Cố Tử Yên.

Nhưng không ngờ Lâm Diệc Hàng lại sắp xếp đến sáu người, xem ra anh ta còn hận Cố Tử Yên hơn so với tưởng tượng của côi Bạch Dương vốn buông bỏ đề phòng với Lâm Diệc Hàng, nhưng lúc này lại tăng lên lần nữa, thậm chí còn nhiều hơn so với trước kia.

Thật ra Cố Tử Yên giả mạo cô, Lâm Diệc Hàng hận Cố Tử Yên, muốn trừng phạt Cố Tử Yên cũng không có gì đáng trách, dù sao bị lừa gạt như vậy, trong lòng cũng tức giận.

Nhưng lúc trước Lâm Diệc Hàng rất tốt với Cố Tử Yên cũng là sự thật, nhưng cũng bởi vì Cố Tử Yên không phải ân nhân cứu mạng anh ta, cho nên anh ta thẳng thừng ném người ta vào chỗ chết, thủ đoạn này quả thực làm cho người ta sợ hãi.

Cô thậm chí còn nghĩ, nếu như có một ngày mình tiêu hao hết ân huệ, có phải Lâm Diệc Hàng cũng sẽ chỉnh đốn cô không?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
H
ha20 Tháng mười, 2022 22:50
BÌNH LUẬN FACEBOOK