Mục lục
Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1367

Bọn họ là những người có xuất thân cao quý, vừa sinh ra đã là thiên kim nhà giàu, kết hôn rồi lại trở thành phu nhân nhà giàu mà lại bị một người phụ nữ thua xa bọn họ cả về ngoại hình lẫn nhân phẩm đè đầu cưỡi cổ, họ không cam lòng!

Nhưng vì khoảng cách địa vị nên bọn họ không thể quang minh chính đại chỉnh bà †a mà chỉ có thể ra tay trên mấy phương diện này rồi khiến bà ta mất mặt. Nếu không, họ sẽ không thể dập tắt sự đố kị trong lòng.

Nghĩ rồi, vị phu nhân kia nhìn móng tay đỏ tươi của mình rồi nhếch môi: “Nếu vậy thì cô nhanh tới đó hỏi cô ta tới đây làm gì đi.

Nếu như tới lấy lòng bà cụ để được gả vào nhà họ Phó lần nữa thì không phải cô nên nhân lúc bà cụ chưa ra mà đuổi người ra đi à?

Hai mắt Vu Y Cơ sáng lên: “Đúng vậy, Uyển Nhu, cô nhắc tôi mới nhận ra.”

Bà ta thân thiết nắm lấy tay vị phu nhân kia.

Vị phu nhân kia nhìn xuống đôi bàn tay mập mạp đầy dầu mỡ của Vu Y Cơ, nụ cười trên mặt sượng hẳn đi nhưng để không lộ ra ngoài, vị phu nhân kia cố hít sâu một hơi và giữ nguyên tư thế, có thế, bà ấy mới không hất tay Vu Y Cơ ra.

Mấy vị phu nhân khác âm thầm giơ ngón cái khen ngợi, kính phục sự kiên trì và nỗ lực của bà ấy.

“Được rồi đó Y Cơ, cô nhanh đi đi” Vị phu nhân kia nhắc nhở: “Nếu còn không đi thì lát nữa bà cụ sẽ xuất hiện mất.”

“Cô nói đúng, tôi đi ngay đây.’ Vu Y Cơ thả tay vị phu nhân kia ra rồi khí thế bừng bừng đi đến chỗ Bạch Dương.

Vị phu nhân kia thấy bà ta rời đi liền vội lấy khăn tay trong túi ra rồi lau tay không ngừng. Bà ấy vừa lau vừa chán ghét: “Ghê †ởm, đúng là quá ghê tởm.”

“Được rồi, cô nói nhỏ chút, đừng để cô ta phát hiện ra. Cô ta mà biết thì chắc chắn sẽ làm ầm ï hết cả lên và truyền đến tai Phó tổng. Đến lúc đó, chuyện chúng ta thường tính kế cô ta, lại còn xem cô ra như máy rút tiền cũng giấu không nổi đâu.” Một vị phu nhân khác vội khuyên nhủ.

Nghe thế, vị phu nhân kia lập tức dừng tay.

Bà ấy cất khăn đi rồi đứng dậy: “Vậy tôi đi †oilet đây.”

Nói xong, bà liền rời khỏi đại sảnh.

Phía bên này, Bạch Dương đang nói chuyện với Trình Minh Viễn.

Mà cũng trùng hợp, cô chưa tới được bao lâu thì Trình Minh Viễn cũng tới, sau đó liền đến nói chuyện với cô.

Bà nội vẫn còn chưa xuất hiện, vợ chồng bác Lục và Lục Khởi cũng chưa tới, cô lại không muốn đi chào hỏi những người khác nên sự xuất hiện của Trình Minh Viễn đã khiến cô có người trò chuyện cho đỡ chán.

“Vu Y Cơ đang đến đây kìa.” Trình Minh Viễn nhìn thấy dáng vẻ của Vu Y Cơ liền cau mày nhắc nhở Bạch Dương: “Bà ta khí thế bừng bừng như vậy, chắc là không có ý tốt đâu.”

“Tôi thấy rồi.” Bạch Dương lắc lắc ly rượu vang đỏ rồi liếc nhìn Vu Y Cơ, sau đó cô bình tĩnh nhấp một ngụm rượu, không hề vì sự xuất hiện của Vu Y Cơ mà hoảng sợ.

Vu Y Cơ dừng lại trước mặt Bạch Dương, hai chân hơi dạng ra, còn hai tay thì bắt chéo trước ngực, cộng thêm thân hình tròn trịa, nhìn bà ta hệt như một cái compa, cực kỳ buồn cười.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
H
ha20 Tháng mười, 2022 22:50
BÌNH LUẬN FACEBOOK