Mục lục
Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 990

Nghe nói như vậy, Lục Khởi nhéo nắm †ay, thúc giục nói: “Vậy còn thất thần làm gì, vậy thì dùng dụng cụ chuyên nghiệp kiểm tra đi, tôi đi đăng ký!”

Anh ta nhanh chóng chạy ra khỏi phòng bệnh.

Phò Kình Hiên nhìn Bạch Dương, muốn chạm vào cô, nói cho cô biết đừng lo lắng.

Nhưng cuối cùng, lúc tay anh đến trước mặt Bạch Dương, vẫn thu về.

Bởi vì anh biết, khi cô tỉnh lại, sẽ không nguyện ý để anh chạm vào cô.

Vậy thì anh sẽ không chạm!

Phò Kình Hiên hít sâu một hơi, ánh mắt nghiêm túc mà dịu dàng nhìn Bạch Dương: “Đừng lo lắng, sẽ ổn thôi, nếu nơi này chữa không được, tôi sẽ dẫn em đi bệnh viện khác, các bệnh viện khác không được, liền đi nước ngoài, tìm bác sĩ giỏi nhất, nhất định sẽ chữa khỏi cho đôi mắt của em”

Bạch Dương tuy rằng không nhìn thấy Phò Kình Hiên, nhưng căn cứ vào âm thanh, đại khái có thể cảm giác được anh ở nơi nào.

Cô hơi quay đầu về phía Phò Kình Hiên, dùng hai con mắt trống rỗng vô thần nhìn anh.

Đôi môi của cô mở ra, dường như muốn nói gì đó.

Phò Kình Hiên rũ mắt chặn lại nói: “Được rồi, có chuyện gì, chờ mắt em khỏe rồi nói sau, bác sĩ, đưa cô ấy đến phòng kiểm tra trước.”

Anh biết, cô lại muốn nói không cần anh, không cần anh giúp đỡ.

Mà nói như vậy, anh cũng không muốn nghe.

Anh chỉ muốn vì cô làm cái gì đó, không phải là muốn cầu xin cô tha thứ, chỉ là muốn bù đắp cho quá khứ đầy tổn thương với cô mà thôi.

Bác sĩ đối mặt với Phò Kình Hiên mạnh mẽ phân phó, tự nhiên không dám có dị nghị, vội vàng bảo y tá dỡ giường bệnh xuống, đẩy đi phòng kiểm tra.

Bên ngoài phòng kiểm tra, Phò Kình Hiên, Lục Khởi đều đang lo lắng chờ đợi.

Đậu Đậu cũng ở đó.

Lúc trước Đậu Đậu được hộ lý dẫn đến căng tin bệnh viện ăn cơm trưa, cho nên cũng không ở phòng bệnh, sau khi trở lại phòng bệnh, mới biết Bạch Dương lại vào phòng kiểm tra, cho nên liền bảo hộ lý dẫn mình tới.

Thời gian kiểm tra của Bạch Dương rất dài.

Nhưng Phò Kình Hiên và Lục Khởi đều không có chút không kiên nhẫn nào.

Ngay cả Đậu Đậu, vẫn yên lặng ngồi trên ghế, không kêu mệt mỏi đi theo bọn họ chờ.

Đợi gần hai giờ, Bạch Dương mới được đẩy ra.

Phò Kình Hiên và Lục Khởi thấy thế, vội vàng tiến lên, một người chiếm cứ một bên giường đẩy.

Đậu Đậu thì được hộ lý dắt theo, đi theo phía sau.

Trên đường trở về phòng bệnh, Phò Kình Hiên hỏi y tá: “Kết quả kiểm tra đã có chưa?”

“Còn chưa có, bác sĩ đang phân tích, phải đợi một lát.” Y tá lắc đầu trả lời.

Trong mắt Phò Kình Hiên hiện lên một †ia thất vọng.

Lục Khởi cũng vậy.

Có điều bọn họ cũng không tiếp tục nói cái gì, yên lặng đi theo trở về phòng bệnh.

Ước chừng nửa giờ sau, bác sĩ phụ trách kiểm tra mắt cho Bạch Dương đến, bên cạnh còn có Lâm Diệc Hàng đi theo.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
H
ha20 Tháng mười, 2022 22:50
BÌNH LUẬN FACEBOOK