Mục lục
Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 408

Quản gia thấy anh ta quả thật rất gấp, không giống như nói dối, sau khi hơi lưỡng lự thì gật đầu: “Vậy được rồi, cậu chờ một lát”

Quản gia đóng cửa lại, lên tầng tìm Trình Minh Viễn.

Trình Minh Viễn đang gọi điện thoại, nghe thấy lời nói của quản gia, nhíu mày : “Có người tìm tôi? Ai vậy?”

“Tôi cũng không biết, nhưng thoạt nhìn thân phận của anh ta rất cao, lái một chiếc xe sang trọng, mặc áo sơ mi hoa…”

Áo sơ mi hoa?

Khóe miệng Trình Minh Viễn giật giật, trong đầu lập tức xuất hiện một bóng hình.

“Tôi biết là người nào rồi, anh ta đang ở đâu?” Trình Minh Viễn hỏi.

Quản gia trả lời: “Ở bên ngoài.”

“Mời anh ta vào đi, tôi lập tức xuống †ầng” Trình Minh Viễn phân phó.

Quản gia đáp lại một tiếng rồi đi xuống.

Trình Minh Viễn lại cầm điện thoại di động lên, nói với người bên kia điện thoại vài câu, sau đó cúp máy, đóng cửa phòng đi xuống tầng.

Cũng không biết Lục Khởi đột nhiên tìm anh ta là có chuyện gì.

“Lục Khởi” Trình Minh Viễn đi xuống dưới tầng, nhìn thấy Lục Khởi ngồi trên ghế sofa, vuốt tóc hỏi: “Anh có chuyện gì mà đến tận nhà tìm tôi”

Lục Khởi đặt ly cafe trên tay xuống, đứng lên đi qua bàn trà, nổi giận đùng đùng đi về phía Trình Minh Viễn.

Đi đến trước mặt Trình Minh Viễn, anh †a giơ tay tóm lấy cà vạt của Trình Minh Viễn, lớn tiếng hỏi: “Người kia đâu?”

Trình Minh Viễn mờ mịt: “Ai cơ?”

“Chính là người đàn ông chó chết bắt nạt bảo bối đêm đó!” Ánh mắt Lục Khởi đỏ bừng, quát lên.

Trình Minh Viễn nghe thấy như vậy, sắc mặt thay đổi: “Anh nói cái gì, Bạch Dương bị người ta bắt nạt?”

“Đúng vậy, là vào đêm sinh nhật của tôi kia, bảo bối uống rượu say, bị bạn của anh bắt nạt, bây giờ còn…”

“Còn cái gì?” Trình Minh Viễn gỡ tay Lục Khởi ra, trái lại còn nắm lấy cổ áo của Lục Khởi, vội vàng hỏi: “Nói đi, còn cái gì?”

Lục Khởi nhìn dáng vẻ căng thẳng vội vàng của Trình Minh Viễn, trong lòng cảm thấy kỳ lạ.

Có phải anh ta quá mức để ý đến chuyện của bảo bối rồi hay không?

Nhưng mà Lục Khởi cũng không suy nghĩ nhiều, đẩy Trình Minh Viễn ra, siết chặt nắm đấm: “Bây giờ bảo bối mang thai rồi!”

“Cái gì?” Trình Minh Viễn trợn trừng hai mắt.

Bạch Dương… mang thai rồi?

“Bây giờ anh còn không nói cho tôi biết người kia là ai sao?” Lục Khởi rống to.

Trình Minh Viễn ngập ngừng.

Anh ta nói thế nào đây?

Người kia chính là Phó Kình Hiên đấy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
H
ha20 Tháng mười, 2022 22:50
BÌNH LUẬN FACEBOOK