Mục lục
Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1398

Đi được vài bước, cô nghe thấy tiếng bà cụ cười trêu chọc vang lên phía sau: “Chị Phùng, chị xem Dương Dương với Kình Hiên đi bên nhau có giống đôi vợ chồng trẻ không kìa.”

“Giống lắm ạ.” Má Phùng gật đầu hùa theo.

Bạch Dương vấp chân, suýt ngã.

Phó Kình Hiên ôm eo cô, giọng nói êm ái: “Cẩn thận”“

“Tôi biết. Cảm ơn anh.” Cô đứng thẳng người, muốn gạt tay anh ra.

Nhưng sau khi rời khỏi eo Bạch Dương, Phó Kình Hiên lại nắm chặt lấy tay cô.

Bạch Dương trợn mắt: “Anh…

“Tôi dắt em đi. Đất nền mô phỏng theo phong cách viên lâm cổ xưa nên lát toàn đá cuội, em mang giày cao gót đi lại ở đây không vững, dễ ngã lắm.” Phó Kình Hiên nhẹ nhàng giải thích.

Bạch Dương mấp máy môi, im thin thít.

Vì cô không tài nào phản bác được lời nói của anh. Con đường này thật sự rất khó đi vững.

Ban nãy khi cùng trợ lý Trương đến đây, cô đã bước đi loạng choạng rồi. Nếu không có trợ lý Trương thi thoảng đỡ cho thì cô đã suýt ngã mấy lần.

Cho nên, để Phó Kình Hiên dắt đi chắc cũng không sao đâu.

Cô chỉ không muốn bị ngã thôi, không hề có ý gì khác.

Bạch Dương cúi gằm, trong đầu thầm nghĩ như vậy.

Phó Kình Hiên cảm nhận được bàn tay cô không còn phản kháng nữa là biết cô đã ngầm đồng ý để anh dắt đi. Anh nhoẻn cười, nắm chặt tay cô hơn rồi bỏ vào trong †úi áo vest của mình.

Bạch Dương kinh ngạc nhìn anh: “Anh…

“Tay tôi lạnh quá nên bỏ vào một lát cho ấm”” Phó Kình Hiên nói tỉnh bơ.

Khóe miệng Bạch Dương run rẩy Tay anh lạnh?

Anh đang nói dối không chớp mắt thì có.

Rõ ràng tay anh ấm cơ mà.

Nếu lạnh thì bảo tay của cô lạnh mới đúng.

KhoanI!

Bạch Dương tròn mắt.

Chẳng lẽ anh làm như vậy là muốn sưởi ấm tay cô?

Bạch Dương nhìn Phó Kình Hiên, nhất thời quên cả hoàn hồn lại.

Phó Kình Hiên khẽ hỏi: “Sao thế?”

“Không… không có gì.’ Bạch Dương cúi gắằm, trả lời lí nhí.

Thấy cô không muốn giải thích, Phó Kình Hiên cũng không ép. Anh nhẹ nhàng siết tay cô rồi nhìn ra chỗ khác.

Chẳng mấy chốc, ba người đã ra khỏi cổng ngôi nhà cổ, đến trước ô tô.

Đúng vào lúc này, điện thoại di động của Bạch Dương đổ chuông.

Cô dùng tay còn lại mở túi xách, lấy điện thoại di động ra, nhìn màn hình hiển thị cuộc gọi đến, cô thốt lên một tiếng đầy vẻ ngạc nhiên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
H
ha20 Tháng mười, 2022 22:50
BÌNH LUẬN FACEBOOK