Mục lục
Thưa Phó Tổng, Lần Này Thực Sự Ly Hôn Rồi!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 470

Bộ lễ phục trên tay của Bạch Dương rất đẹp, mặc dù Bạch Dương không mặc nhưng cô ta có thể tưởng tượng khi Bạch Dương mặc nó vào sẽ xinh đẹp đến dường nào.

Bạch Dương đến chọn lễ phục, hẳn mấy ngày nữa sẽ tham gia buổi đấu giá từ thiện, Cố Tử Yên không thể để Bạch Dương mặc một bộ lễ phục đẹp như vậy để hấp dẫn sự chú ý của Kình Hiên được.

“Nếu cô muốn thì tôi sẽ đưa hết cho cô.”

Nhìn thấy Cố Tử Yên đến gần, Bạch Dương mỉm cười đưa bộ lễ phục kia qua.

Cố Tử Yên lập tức đưa tay nhận.

Bạch Dương xoay người đi đến cái giá bên cạnh, tiếp tục chọn một cái đắt tiền nhất.

Ngay sau đó, Cố Tử Yên lại lấy đi.

Bạch Dương giả vờ tức giận nhìn cô ta chằm chằm một hồi, như muốn nổi giận, nhưng cuối cùng cô vẫn kìm chế được và đi sang các kệ đồ khác.

Cố Tử Yên nhìn Bạch Dương bị cô ta làm cho nổi giận với bản thân như vậy, sự ngột ngạt ban nãy cuối cùng cũng bị cuốn đi, thay vào đó chính là sự tràn đầy đắc ý.

Hừ, chọn đi.

Cho dù Bạch Dương có lựa chọn cái nào đi nữa thì cô ta cũng sẽ cướp đi toàn bộ khiến cho Bạch Dương tức đến chết.

Kế tiếp, có vài bộ lễ phục lại bị Cố Tử Yên cướp đi, Trần Thi Hàm tức giận đến mức chịu không nổi, đang chuẩn bị không đành lòng thì bỗng nhiên thấy khóe miệng của Bạch Dương hiện lên nụ cười, trong nháy mắt cô như lập tức hiểu ra điều gì đó.

“Sếp Bạch, cậu cố ý chọn bộ đắt nhất để cho Cố Tử Yên lấy nó chứ gì?” Trần Thi Hàm ghé vào tai Bạch Dương nói nhỏ.

Bạch Dương gật đầu: “Đúng vậy, cô ta không muốn mình mua một bộ lễ phục thích hợp, cho nên chỉ cân mình thích cái nào thì cô ta cũng sẽ cướp cho bằng được, một khi đã như vậy thì mình đã tương kế tựu kế, chọn lấy cái đắt nhất để cho cô ta phải ói hết tiền ra.”

“Đỉnh, thực sự rất đỉnh!” Trần Thi Hàm giơ ngón tay cái lên tặng cho Bạch Dương.

Bạch Dương cười: ‘Không chỉ vậy đâu, Cố Tử Yên đến đây lựa lễ phục chắc hẳn cũng sẽ tham gia buổi đấu giá từ thiện, tôi chắc là cũng đã nói qua với cô, mục đích của buổi đấu giá từ thiện này chính là bảo vệ động vật hoang dã.”

“Đúng vậy. Trần Thi Hàm gật đầu.

Bạch Dương híp mắt: ‘Vậy cô nói, tại một cuộc đấu giá từ thiện như vậy, đeo phục sức làm từ da lông của động vật hoang dã thì sẽ như thế nào đây?”

Trần Thi Hàm mỉm cười: “Tôi hiểu ý cô muốn làm gì rồi, sếp Bạch à, cứ giao cho tôi đi, tôi làm cho.”

Cô vỗ ngực, sau đó gạt đi nụ cười trên mặt, tức giận nói: “Sếp Bạch à, cô ta cướp mất bao nhiêu bộ lễ phục của cô rồi, sao cô còn chịu đựng được chứ, mấy bộ lễ phục kia đẹp ghê vậy đó, nếu thêm khăn choàng lông và thắt túi xách cá sấu thì nhất định sẽ siêu đẹp luôn, kết quả toàn bị cô ta đoạt mất.”

“Thôi bỏ đi, chọn cái khác đi. Chúng ta chọn cái khác giống như vậy là được rồi, cộng thêm các phụ kiện ấy nữa.” Bạch Dương vỗ vỗ mu bàn tay cô, ra hiệu cho cô bình tĩnh lại.

Cách đó không xa, khi Cố Tử Yên nghe thấy cuộc trò chuyện giữa hai người, mí mắt cô ta lập tức hạ xuống.

Thêm một chiếc áo choàng lông và một chiếc túi xách làm bằng da cá sấu?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
H
ha20 Tháng mười, 2022 22:50
BÌNH LUẬN FACEBOOK