Mục lục
Xuyên Thành Nữ Phụ Xinh Đẹp Trong Truyện Mạt Thế, Được Nam Chính Cưng Chiều Đến Nghiện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thật tuyệt!  

Ít nhất cô ngồi trong xe không bị xóc quá, thậm chí còn rảnh rang bình phẩm mấy người phía trước.  

“Cục đá to thế mà họ cứ thế cán qua, chắc khó chịu lắm nhỉ!”  

“Ôi, cái hố kia bự chà bá!”  

…  

“Cứ phải là A Yến nhà ta lái xe mới êm!”  

Vân Yến: “…”  

Hai bên đường dốc trước cổng biệt thự trồng không ít cây cối và hoa quý, thanh nhã. Nếu bỏ qua đám thây ma đang ở không xa, Tô Ý nghĩ mình vẫn có thể ngắm nghía chút.  

Xe đột ngột dừng lại trên đường dốc.  

Nhờ mùi hoa và hơi nước trong công viên che giấu, họ tạm tránh được thây ma, nhưng rõ ràng không thể cắt đuôi lâu.  

Lôi Du và mấy người lần lượt mở cửa xe bước xuống. Vân Yến nghĩ ngợi rồi cũng tắt máy, xuống xe.  

“Anh Vân, cổng này đóng chặt, chúng ta không vào được đâu.”  

Lôi Du gõ lên cánh cổng sắt nặng nề, sắc mặt trầm trọng. Loại vật liệu này, dù có đâm xe vào cũng vô ích, vừa chắc chắn vừa dày dặn.  

Bạch Kiệt bước đến màn hình bên cạnh, nơi có khu vực quẹt thẻ và nhập mật mã. Một đèn đỏ nhỏ le lói sáng.  

Anh không ngờ nơi này vẫn còn nguồn điện.  

“Đội trưởng, không biết trong đó có người không, mà mật mã thì chúng ta cũng mù tịt!”  

Thử vài lần không được, Bạch Kiệt thở dài. Dù có thử từng số một, chắc cũng mất cả ngày.  

Vân Yến ngẩng đầu nhìn cánh cổng cao lớn. Dây leo của anh có thể vượt qua, chở người thì không vấn đề, nhưng mấy chiếc xe này chắc không mang vào được.  

Tô Ý mở cửa sổ, thò đầu ra. A Yến nhà cô định trèo tường à?  

[Hệ thống, mật mã tính xong chưa?]  

Nhìn dây leo đã bò đến đỉnh cổng, Tô Ý bĩu môi, rúc lại vào xe, không quên thúc quả cầu sáng nhỏ trong đầu.  

[Ký chủ, sắp xong rồi…]  

Hu hu, ai ngờ một hệ thống điểm danh như nó lại phải đi tính mật mã chứ…  

[Hả, một trí tuệ nhân tạo cao cấp như cậu mà tính mật mã cũng lâu thế? Khi nào mới kết nối được?]

[…Ký chủ, tôi là hệ thống nhiệm vụ điểm danh mà!] 

Tô Ý chớp mắt: [Tôi biết chứ, nhưng chẳng phải cũng là trí tuệ nhân tạo sao?]  

[...]

Quả cầu sáng nhỏ lặng lẽ co vào góc, lát sau lại lon ton chạy về, giọng non nớt ỉu xìu:  

[Kết nối rồi, mật mã gửi cô bây giờ đây.]

Hức, chắc nó là hệ thống thảm nhất rồi!  

Hệ thống chính chẳng bảo nó là đi làm nhiệm vụ mà còn phải kiêm cả đống chức năng thế này!  

[Thôi nào, hệ thống rác rưởi giỏi lắm!]

Tô Ý mỉm cười an ủi hệ thống đang hoài nghi ý nghĩa “thống sinh”, rồi dứt khoát mở cửa xuống xe.  

Hệ thống: [...]  

Ký chủ khen thì khen cho đàng hoàng, ít nhất bỏ cái từ “rác rưởi” đi chứ!  

“Anh Vân, xe này thật sự không kéo vào được sao?”  

Lôi Du nhìn dây leo đã vượt qua cổng, vừa kinh ngạc với dị năng của Vân Yến, vừa lo cho xe của đội. Đó là thứ cấp trên tốn không ít công sức cải tiến.  

Vân Yến khẽ lắc đầu: “Dị năng của tôi không thể mang thứ nặng thế vào.”  

Cấp độ dị năng hiện tại của anh đúng là chưa đủ, nhưng nếu lên cấp nữa, có lẽ thử được.  

“Mấy thứ nặng thế này, các người định bẻ gãy dây leo của A Yến nhà tôi à!”  

Mấy người đứng ở cổng ngoảnh lại theo tiếng nói. Dưới ánh nắng chói chang, cô gái cầm ô che nắng chậm rãi bước tới. Mái tóc dài như tảo biển mềm mại rũ trước ngực, càng làm nổi bật làn da trắng như ngọc, mịn màng.  

Vân Yến cúi mắt, nhìn vòng eo mảnh mai của Tô Ý lộ ra một phần da trắng nõn, lông mày giật giật.  

Cái chăn anh đắp cho cô đâu rồi!  

“Tô tiểu thư, chúng tôi đương nhiên không ép anh Vân.”  

Đối diện giọng điệu kiêu ngạo của cô gái, Lôi Du không hề bực, còn khẽ cười.  

Trẻ trung thật tốt! Cặp đôi nhỏ này quan hệ cũng không tệ.  

Tô Ý nhìn nụ cười đáng ghét của Lôi Du, hừ một tiếng, quay mặt đi. Nhưng dưới bóng ô che, nơi chẳng ai thấy, khóe môi cô khẽ cong lên.  

Đến khu vực nhập mật mã, Tô Ý giơ tay nhấn vài cái. “Tít” một tiếng, cổng xác nhận thành công, từ từ mở ra.  

Dưới ánh mắt trợn tròn kinh ngạc của mọi người, Tô Ý không thèm ngoảnh lại, ung dung đi về xe.  

Nhưng khi ngang qua Vân Yến, cô nhắc một câu:  

“A Yến, quay về lái xe vào đi!”  

Trời nóng thế này, cô thật sự không muốn đi thêm bước nào.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK