Mục lục
Xuyên Thành Nữ Phụ Xinh Đẹp Trong Truyện Mạt Thế, Được Nam Chính Cưng Chiều Đến Nghiện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Hê, Nghiêm Nhất Thanh, cậu cũng có ngày này à!”  

Lâu Thượng không biết từ đâu tha được một cột đá, ngồi cạnh Nghiêm Nhất Thanh với vẻ mặt hả hê, còn cố tình lật qua lật lại xiên thịt nướng trước mặt cậu ta.  

“Chậc chậc, thơm thật đấy!”  

Đi theo em gái Tô Ý được ăn thịt, tuyệt.  

Đi theo anh Yến được thấy tên này bị lép vế, cũng tuyệt.  

Nghiêm Nhất Thanh: “…”  

Cậu ta làm sao ngờ được dị năng hệ hỏa của mình lại bị dùng để nướng thịt, mà quan trọng là nướng còn thơm, thơm hơn cả kiểu nướng bình thường…  

Vân Yến không nói nhiều, trực tiếp ném cho Nghiêm Nhất Thanh vài viên tinh hạch. Tinh hạch biến dị hệ hỏa thì không có, nhưng tinh hạch thường thì anh không thiếu.  

Nghiêm Nhất Thanh nắm tinh hạch trong tay, lập tức phấn chấn trở lại. Nhóm lửa cũng không phải không được.   

Cậu ta hiểu rõ tác dụng của tinh hạch.  

Cuối cùng, sau khi liên tục nhóm lửa một tiếng, Nghiêm Nhất Thanh hấp thụ năm viên tinh hạch, vác về một cái đùi nai, kết thúc màn trình diễn.  

Lúc đi còn không quên quảng cáo, “Lần sau nấu ăn cần gì cứ gọi tôi nhé!”  

Đại sát tứ phương?  

Không, làm phụ bếp cũng không tệ.  

Tô Ý ngồi trên chiếc ghế gấp thanh lịch duy nhất trong sân, vừa ăn thịt nướng vừa trầm tư nhìn chiếc xe máy màu hồng cách đó không xa.  

Dĩ nhiên, cô rõ ràng bỏ qua ba người bên cạnh chiếc xe.  

“Nhìn gì thế?”  

Vân Yến theo ánh mắt Tô Ý nhìn qua, nhưng khi chạm đến bóng lưng gã trai, ánh mắt hơi trầm xuống.  

Tô Ý khẽ nghiêng đầu, đáy mắt lóe lên tia sáng, “A Yến, tối nay chúng ta ra ngoài chạy chiếc xe đó được không?”  

Ngón tay mảnh mai rõ ràng chỉ vào bóng dáng màu hồng đỗ dưới bóng râm cách đó không xa. 

Nhỏ nhắn, đáng yêu.  

Vân Yến rõ ràng có chút ngẩn ra.  

Dù là trước hay sau tận thế, anh chưa từng chạy loại xe máy tay ga nhỏ nhắn này.  

Hơn nữa, với đôi chân dài này, chắc có chỗ để chứ?  

Anh nghĩ, muốn từ chối…  

“Thật ra…” Lái xe hơi sẽ hợp hơn chứ…  

“Này, em lái xe chở anh, anh ngồi sau ôm em là được.”  

Kiểu ôm để tránh em bị ngã ấy.  

Giọng Tô Ý mang theo chút luyến âm lên cao, lộ rõ vẻ háo hức của chủ nhân.  

Lời chưa nói hết của Vân Yến lập tức ngậm lại.  

[Ký chủ, cô chắc mình làm được chứ? Hay là ngoan ngoãn ngồi xe hơi đi?]

Hệ thống không hiểu, sao phải chạy xe máy? Ký chủ nhà nó thế nào cũng không giống người từng đụng đến thứ hai bánh này!

[Tôi dĩ nhiên làm được! Mẹ tôi bảo trải nghiệm ấn tượng nhất của bà là chạy xe máy điện, tôi cũng muốn thử.]

Tô Ý tự tin hất cằm, tuy chưa thử nhưng vẫn muốn trải nghiệm.  

[?]

[Ký chủ, cô lừa hệ thống à.]

Chuyện về nữ thần sao nó chưa  nghe bao giờ?  

Lái được máy bay tàu thuyền thì nó tin, nhưng nữ thần không đời nào thích thứ hai bánh này đâu!  

[Ồ, chuyện này nếu mi mà biết được thì chỉ có nước chờ bố ta đích thân tháo mi ra thôi!]  

Giọng nữ mềm mại bình tĩnh đến mức làm hệ thống lạnh gáy.  

Là một hệ thống yêu thương ký chủ, 9981 cảm thấy đôi khi hứng thú đúng là thứ vừa khó nắm bắt vừa bồi đắp tâm hồn.  

Đặc biệt là hứng thú của ký chủ nhà nó…  

[Chiếc xe máy này đáng yêu thật, ký chủ cố lên!]

Nó chẳng biết gì hết!  

Chẳng nghe thấy gì hết!  

“A Yến?”  

Quay đầu nhìn biểu cảm hơi lạ của bạn trai, Tô Ý đưa tay chạm vào cổ tay trắng lạnh của anh.  

“Anh không muốn à?”  

Lần này là cô ra sức cơ mà.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK