Mục lục
Độc Chiếm Quân Sủng, Hoàng Hậu Không Dễ Chọc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chính hắn cũng không có biện pháp đi vào, coi như hắn muốn đi vào, người bên cạnh hắn cũng sẽ không cho phép hắn đi vào, huống chi công phu của hắn cũng không mạnh hơn Lục Ca bao nhiêu.

Mà chuyện hành động ở chỗ tối Lục Ca rõ ràng mạnh hơn hắn một chút.

Lục Ca rất nhanh xông vào trong gian phòng, "Thuần chiêu nghi nương nương ngài mang theo hai hoàng tử đi theo vi thần." Lục Ca nói xong tự mình ôm lấy tiểu bằng hữu Triệu Thiên Sâm chờ Trương Vân Nguyệt.

Trương Vân Nguyệt động tác rất nhanh, ôm lấy Tiểu An theo sát sau lưng Lục Ca hướng cửa phòng phóng tới.

Tất nhiên bọn thích khách không nguyện ý để Trương Vân Nguyệt cứ như vậy mà rời đi, cũng may ám vệ đủ nhiều, ngăn cản hành động của những thích khách kia, cộng thêm Lục Ca trợ giúp, thật nhanh đã giúp Trương Vân Nguyệt rời khỏi phòng.

Triệu Khải Hâm nhìn Trương Vân Nguyệt an toàn ra ngoài, hung hăng thở phào nhẹ nhõm.

"Ái phi không sao." Triệu Khải Hâm đem Trương Vân Nguyệt ôm vào trong ngực, chỉ có cảm giác trái tim đang lơ lửng của mình rốt cuộc cũng bình ổn lại.

Trương Vân Nguyệt hướng về phía Triệu Khải Hâm nở nụ cười mà không nói gì, nàng cảm thấy cổ họng mình đau rát, thật sự là không muốn nói chuyện.

Chuyện thích khách rất nhanh được giải quyết, nhưng trong đó có một thích khách lại nhân lúc những người khác chiến đấu mà trốn vào mật đạo, hơn nữa sau đó đã phá hủy mật đạo này!

"Không ngờ cũng rất năng lực!" Triệu Khải Hâm sắc mặt âm trầm có thể làm đông nước thành đá, hắn biết tên thích khách kia nhất định là muốn ôm chặt bí mật về mật đạo lúc đó mới trốn vào trong mật đạo.

"Hoàng thượng, chúng ta có thể từ chỗ khác đào xuống đây hay không?" Trương Vân Nguyệt nghe được lối vào mật đạo bị phá hủy không khỏi hỏi.

"Tiểu Nguyệt nghĩ tới điều gì?"

"Chúng ta từ trên mặt đất đào xuống xem có thể đem mật đạo moi ra hay không?" Trương Vân Nguyệt tò mò hỏi, lúc ở kiếp trước không phải có chuyện đào khai khoáng lại đào ra mê cung cái gì đó sao, rất nhiều trong đó đều là đường hầm quân khu không phải sao?

"Chuyện này...... Có thể được sao?" Triệu Khải Hâm hỏi người bên cạnh, đối với chuyện mật đạo này hắn thật đúng là không có nghĩ qua.

"Có thể được, nhưng mà ta lại không biết cửa của mật đạo kia lại đi thông về hướng nào." Lục Ca có chút do dự, hắn cũng không nghĩ tới chuyện mật đạo có thể từ trên mặt đất nửa đường mà đào vào, như vậy có thể đưa đến chuyện đang trong mật đạo mà nữa đường lại sụp xuống đầu họ cũng không biết hay không.

"Sụp xuống liền cho sụp xuống đi, có quan hệ gì? Hiện tại nếu không đào xuống chúng ta căn bản cũng không biết mật đạo ở chỗ nào, cũng không phải chúng ta là người dụng tới mật đạo này, chúng ta đào đi xuống ít nhất còn có thể xác định mật đạo này thông đi đâu, như vậy còn có thể đem người đã lợi dụng mật đạo này tìm ra." Trương Vân Nguyệt nhỏ giọng nói ra, mặc dù nàng cảm thấy cái mật đạo này rất hữu dụng, ít nhất tương lai nếu có người đánh vào hoàng cung mật đạo có thể dùng để chạy trốn, nhưng làm sao mà Hoàng thất Cảnh Hi vương triều lại cũng không biết lối vào mật đạo ở nơi nào, cũng không biết cửa ra mật đạo ở nơi nào.

"Tiểu Nguyệt nói không sai, đào thôi." Triệu Khải Hâm đồng ý cách nói của Trương Vân Nguyệt, hiện tại mật đạo này rõ ràng là không hề có ích cho bọn họ, như thế thì không phải nên phá hủy đi sao.

Nghĩ như thế, Triệu Khải Hâm liền sai người bắt đầu đào chung quanh Vĩnh Ninh cung.

Đối với hành động của Triệu Khải Hâm các vị nữ nhân hậu cung đều nhìn thấy, sau khi hoàng hậu nghe nói Triệu Khải Hâm thế nhưng chuẩn bị từ mặt đất Vĩnh Ninh cung đào xuống, nhất định phải tìm cho ra mật đạo, thì rất khẩn trương

"Nương nương, chúng ta có nên đem mật đạo làm phá hủy hay không?" Ám vệ của Hoa Lăng Duyệt ở trong bóng tối nhìn Hoa Lăng Duyệt, hắn vốn dĩ chính là thông qua mật đạo tiến vào, hiện tại nếu để cho Triệu Khải Hâm tìm được cửa ra vào mật đạo, chỉ sợ Hoa Lăng Duyệt sẽ không có ngày sống dễ chịu rồi.

"Khụ khụ."

"Ngươi bị thương." Hoa Lăng Duyệt nghe được ám vệ của mình đột nhiên ho khan, trong lòng xẹt qua vẻ rầu rỉ.

"Dạ, ám vệ của Triệu Khải Hâm mặc dù mới phát triển, nhưng bản lĩnh lại rất lợi hại." Ám vệ nhỏ giọng nói, Triệu gia không lâu đời bằng Hoa gia, nhưng Triệu gia lại thành hoàng gia, ám vệ cũng là sau khi Triệu gia trở thành hoàng gia mới phát triển lên.

Vốn dĩ những thế gia kia đều cho rằng ám vệ Triệu gia không bằng những tử sĩ nhà mình kia, nhưng hiện tại hắn không cho là như vậy nữa rồi, ám vệ Triệu gia mặc dù thời gian phát triển rất ngắn, nhưng so với mấy cái tử sĩ của thế gia đại tộc kia không có khác nhau quá lớn, mặc dù lúc những ám vệ kia chiến đấu cũng sẽ không như tử sĩ không thèm quan tâm sống chết, nhưng thời điểm bọn họ chiến đấu lại có một loại lực bộc phát khác, đây là cái mà tử sĩ không có.

"Không cần phá hủy mật đạo, chuyện ta phân phó cấp tốc thực hiện, mật đạo trong hoàng cung này đào một đoạn sẽ phá hủy một đoạn, đợi đến khi bọn họ đào được đến Phượng Minh cung không biết là đến khi lúc nào rồi. Những thế gia kia ngươi nghĩ chút biện pháp thuyết phục bọn họ."

"Vâng"

Hoa Lăng Duyệt nhìn bóng đêm ngoài cửa sổ, nghĩ tới động tác lần này của Triệu Khải Hâm cùng với chính nàng về sau rốt cuộc sẽ như thế nào.

"Hiện tại Trương Vân Nguyệt dời khỏi Vĩnh Ninh cung, chuyển qua cung Thái Cực." Hàn Ngọc Cầm lạnh lùng lập lại tin tức hồi báo của thủ hạ, hoàng thượng thế nhưng lại để cho một Chiêu Nghi tiến vào cung Thái Cực nơi mà chỉ có Hoàng Đế các triều mới có thể ở, chuyện này đừng nói là hậu cung rung động, mà ngay cả triều thần cũng rất là khiếp sợ.

"Cổ còn đau phải không?" Triệu Khải Hâm nhìn dấu vết tím bầm trên cổ Trương Vân Nguyệt, sự sợ hãi nhanh chóng xẹt qua trong đầu của chính mình, nếu như không phải là ám vệ phát hiện khác thường tiến vào gian phòng, vậy rất có thể hắn sẽ mất đi nàng!

Hết chướng 138.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK