Hơn nữa Trương Vân Nguyệt cũng không làm cho người ta đem ghế nằm bày biện cùng một chỗ, mỗi lần đặt ở đâu đều là Trương Vân Nguyệt tự chọn.
Ba ma ma đối với hành động này của Trương Vân Nguyệt bày tỏ sự tán thành, hành vi này của Trương Vân Nguyệt có thể phòng bị một ít hãm hại vào thói quen của nàng.
"Gặp qua hoàng thượng."
Hoàng thượng thế nào lại tới vào lúc này? Ngọc ma ma ngước mắt hướng Vương Kỳ đi theo sau lưng Triệu Khải Hâm, muốn từ hắn được nhắc nhở chỗ nào.
Vương Kỳ lại mắt nhìn thẳng đi theo sau lưng Triệu Khải Hâm, giống như không có thấy sắc mặt Ngọc ma ma.
"Bình thân, chủ tử các ngươi đâu?"
"Hồi hoàng thượng, Tiệp dư đang nghỉ ngơi trong nội thất."
"Ba người các ngươi tại sao cũng canh giữ ở cửa?" Triệu Khải Hâm nhìn ba ma ma, hắn phái ba người các nàng tới Dao Hoa cung vì bảo vệ đứa nhỏ trong bụng Trương Vân Nguyệt, thế nào ba người này lại cùng đứng ngoài cửa?
"Tiệp dư không thích lúc nàng ngủ có người canh giữ ở bên trong gian phòng, nô tỳ mấy người chỉ có thể canh giữ ở bên ngoài cửa." Ngọc ma ma tiến lên một bước đáp, Ngô ma ma cùng Lý Ma Ma hai người đứng ở một bên không nói gì.
"Ừ, mới vừa xảy ra chuyện gì?" Triệu Khải Hâm thấy Ngọc ma ma tiến lên đáp lời, nhíu mày.
Thường ngày trong ba ma ma đều lấy Lý Ma Ma cầm đầu, nhưng là chỉ cần đã xảy ra chuyện như vậy thì là Ngọc ma ma ra nói chuyện, chủ yếu là Ngọc ma ma trong ngày thường mặc dù thỉnh thoảng an bài, nhưng là Ngọc ma ma cũng là một ám vệ, mặt khác hai ma ma kia chỉ là hạ nhân
Ngọc ma ma rất cẩn thận đem lời nói của Trương Vân Nguyệt lặp lại một lần nữa, Triệu Khải Hâm sau khi nghe xong Ngọc ma ma nói, mắt híp một cái.
"Ái phi của ta biết rất nhiều chuyện thần kỳ." Triệu Khải Hâm trong lòng không phải là không hoài nghi, nhưng là hắn từ nhận sự kiện xuân dược lần trước sau điều tra nghe ngóng là rất cẩn thận, nhưng hắn cũng không có tra ra những tài liệu đó có cái gì bất thường.
Dĩ nhiên truyện về Trương Vân Nguyệt đang làm qua cung nữ hai năm, chuyện này hắn cũng không còn cảm thấy có cái gì khác thường.
Hôm nay trải qua hai năm kinh nghiệm cũng là đối với Trương Vân Nguyệt có trợ giúp rất lớn, ít nhất Trương Vân Nguyệt biết chuyện gì đó không phải người bình thường có thể biết.
"Hoàng thượng, ngài đã tới, thế nào cũng không làm cho người ta đánh thức thiếp đây?" Trương Vân Nguyệt nghe được ngoài cửa Ngọc ma ma đã cùng hoàng thượng nói dứt lời rồi, rồi mới từ nội thất ra ngoài, trên người trừ y phục là mặc xong, trên mặt kia và trên đầu, tuyệt đối trắng trong thuần khiết là không có thể trắng trong thuần khiết hơn nữa rồi.
Trương Vân Nguyệt dùng cái tạo hình này xuất hiện trước mặt Triệu Khải Hâm, đừng nói những cung nữ hầu hạ, ma ma, nội thị, ngay cả Triệu Khải Hâm vị hoàng đế này cũng là ngây ngẩn cả người.
Không phải nói Trương Vân Nguyệt tạo hình cỡ nào xấu xí cỡ nào lôi thôi lếch thếch, hình dáng Trương Vân Nguyệt giờ phút này chỉ có thể coi là là tùy ý, nói lôi thôi lếch thếch là không hợp. Nhưng chính là cái loại tùy ý này mới để cho người kinh ngạc.
Nữ nhân trong hậu cung không phải muốn đem hình ảnh tốt đẹp nhất của mình bày ra cho hoàng thượng xem? Bản thân cái nào không tốt bình thường đều che giấu đi?
Nhưng Trương Vân Nguyệt lại phá vỡ nhận thức nữ nhân trong hậu cung của mọi người tại đây!
Trương Vân Nguyệt không ngờ sau khi mình xuất hiện tất cả mọi người không nói, bao gồm cả vị hoàng đế Triệu Khải Hâm này, tất cả mọi người bên trong đều dùng một loại ánh mắt rất kỳ quái nhìn mình.
"Thế nào? Y phục của ta mặc không đúng sao?" Trương Vân Nguyệt có chút hồ nghi cúi đầu nhìn y phục trên người mình, trước mặt không sai a, giơ giơ cánh tay giơ nhấc chân chứ tất cả bình thường a, là thế nào đây?
Trương Vân Nguyệt này có chút ngơ ngác, Triệu Khải Hâm phản ứng vui vẻ, "Ha ha, ái phi phản ứng thật là kỳ lạ a." Triệu Khải Hâm vẻ mặt không khỏi nói, nói thật Triệu Khải Hâm không tin Trương Vân Nguyệt phản ứng là thoải mái, ở trong lòng Triệu Khải Hâm nữ nhân trong hậu cung nơi nào có thể có thật tình?
Chỉ sợ bản thân tất cả cũng không biết rốt cuộc tính tình của mình là gì đi?
Trương Vân Nguyệt bị Triệu Khải Hâm nhắc nhở như vậy, gương mặt bạo hồng.
Xong rồi xong rồi, ta lại đang ở trước mặt Hoàng đế làm ra chuyện chướng tai gai mắt này, thảm thảm, có thể hay không bị Hoàng đế cho một tội danh thất lễ trước mặt ngự tiền không à? Trương Vân Nguyệt sững sờ nhìn Hoàng đế trong lòng lo lắng nghĩ tới.
Nét mặt ngây ngốc của Trương Vân Nguyệt khiến Triệu Khải Hâm nhíu mày, Trương thị này thật chẳng lẽ là giả bộ tới hay sao? Trong lòng Triệu Khải Hâm mất hứng nghĩ tới, trên mặt nhưng không có dư thừa biểu hiện.
Lý Ma Ma thấy Triệu Khải Hâm không có gì bày tỏ, mà Trương Vân Nguyệt có bộ dạng ngây ngốc, trong lúc nhất thời rất là, đưa tay nhẹ nhàng lôi kéo ống tay áo Trương Vân Nguyệt.
"Hoàng thượng tha lỗi, thiếp vừa mới tỉnh lại trong lúc nhất thời đầu óc không nhanh." Bị Lý Ma Ma kéo lại thần trí, sắc mặt Trương Vân Nguyệt trắng bệch cúi đầu, nhưng không có quỳ xuống. Tại đây dưới tình huống bị sợ là không nhẹ Trương Vân Nguyệt còn nhớ rõ đứa bé trong bụng của nàng không thể tùy ý loạn quỳ cái gì, tránh cho không cẩn thận thương tổn được đứa bé.
"Ừ." Triệu Khải Hâm nhàn nhạt một tiếng ừ coi như là đáp lại lời Trương Vân Nguyệt. Xoay người vào đại sảnh chánh điện Dao Hoa cung.
Trương Vân Nguyệt mồm có chút há hốc, đây là ý gì đây?
"Tiệp dư mau cùng đi." Lý Ma Ma nhìn Trương Vân Nguyệt vẫn đứng tại chỗ, rất là bất đắc dĩ lôi kéo người đuổi theo.
"Ngồi đi." Triệu Khải Hâm chỉ vào vị trí bên trái nói.
"Tạ hoàng thượng." Trương Vân Nguyệt cung kính nói, hành lễ một chút cũng không qua loa, bởi vì bụng đã to lên thái độ hành lễ kỹ lưỡng thật sự không có tiêu chuẩn gì.
Triệu Khải Hâm thấy Trương Vân Nguyệt hành lễ không quá mức tiêu chuẩn, lại chú ý tới Trương Vân Nguyệt bụng đã phồng lên, không nói gì.
"Thế nào bụng lại lớn nhiều như vậy?" Triệu Khải Hâm nhìn bụng Vân Nguyệt kinh ngạc phát hiện, lần trước tới bụng chỉ hơi hơi nhô ra, lần này lại lớn không chỉ một vòng hai vòng.
"Ưmh, thiếp cũng không biết." Trương Vân Nguyệt nghiêng đầu, bày tỏ vô tội.
"Hoàng thượng, bây giờ là thời gian Tiệp dư ăn điểm tâm." Ngô ma ma thấy hoàng thượng hình như muốn cùng Trương Tiệp Dư nói chuyện với nhau, bất đắc dĩ nhắm mắt nói.
Triệu Khải Hâm ngước mắt nhìn Ngô ma ma một cái, "Làm cho người ta đem điểm tâm bưng lên."
"Tiệp dư ngài rửa tay."
Trương Vân Nguyệt cúi đầu rửa tay, lúc này mới cầm lên điểm tâm bên cạnh đã được Ngô ma ma Lý Ma Ma cùng với người bên cạnh Hoàng đế kiểm tra không có vấn đề gì.
"Hoàng thượng ngài có muốn hay không cùng dùng điểm tâm?" Trương Vân Nguyệt ăn một miếng điểm tâm sau đột nhiên phát hoàng thượng vẫn còn ở bên, tự mình ăn một mình dường như không được tốt.
"Không cần, nàng ăn đi." Triệu Khải Hâm lắc đầu, hắn chỉ là nghe thấy cái mùi vị đó đã cảm thấy chua, mới không cùng giàng ăn với một phụ nữ có thai.
Ăn hai khối bánh ngọt, Trương Vân Nguyệt đột nhiên dừng lại động tác.