• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cô gái mặt sẹo cũng gật gật đầu, khí tức trên người Từ Lạc khiến cô cảm thấy khó chịu, không chút do dự, cưỡi ngựa, dẫn mọi người rời đi.

Sau khi Từ Lạc trở lại biệt thự liền lấy ra một Ẩn Thân Phù, lặng lẽ đi theo sau.

Đám người này vô cùng cảnh giác, châm đuốc Khu Hồn rồi chạy một mạch, cho đến khi chạy ra ngoài mười dặm, liên tục xác nhận Từ Lạc không đi theo nữa, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

"Vừa rồi người kia thật lợi hại, không biết xiềng xích trên tay hắn là vũ khí gì, chỉ trong nháy mắt đã đánh tan âm hồn, quả thật lợi hại.”

"Âm hồn đánh không tan. Ta thấy hình như hắn thu âm hồn vào trong cái đỉnh kia.”

"Cái đỉnh kia thoạt nhìn rất quỷ dị, giống như ảo thuật, ta căn bản không thấy rõ chuyện gì xảy ra, vèo một cái đã biến mất."

Trên đường đi, mọi người bàn tán sôi nổi.

Tên cơ bắp hỏi: "Đội trưởng, cô nói xem, người vừa rồi là đạo sĩ Mao Sơn sao?”

"Không giống lắm."

Cô gái mặt sẹo lắc đầu, thần sắc ngưng trọng: "Ta có nghe Trung lão nói, đạo sĩ Mao sơn bình thường đều dùng bùa chú.”

"Chẳng lẽ hắn là Khu ma nhân Long tộc? Cũng không đúng!"

Tên cơ bắp gãi gãi đầu nghi hoặc nói: "Nghe nói Khu ma nhân Long tộc sau khi trừ quỷ, đều sẽ niệm Lâm Binh Đấu Giả Giai Trận Liệt Tại Tiền Cửu Tự Chân Ngôn."

"Chẳng lẽ... Thật sự là phương sĩ Tiên Tần trong truyền thuyết? Hay là sứ giả Địa Phủ? Chờ đã!”

Đang nói, tên cơ bắp giống như nhận ra được điều gì đó, vẻ mặt hoảng sợ: "Câu hồn sứ giả Địa Phủ, đều sử dụng xiềng xích phải không? Trước kia, sứ giả Địa Phủ trong phim đều trực tiếp dùng xiềm xích câu hồn người ta đi, vừa rồi thứ người kia dùng cũng là xiềng xích, câu âm hồn vào trong đỉnh, người đó mặc hắc bào, không phải là Hắc Vô Thường gì đó sao?”

Địa phủ, câu hồn sứ giả, Hắc Vô Thường.

Những lời vừa nói ra, làm tất cả mọi người đều hoảng sợ.

"Ngươi nói bậy cái gì vậy!”

Cô gái mặt sẹo quát: " Tu sĩ Tiên Tần, rồi sứ giả Địa Phủ, tất cả đều là do tên điên Thần Côn bịa ra để hù dọa người khác, các ngươi đừng tin!”

"Đội trưởng, chuyện này cũng không hẳn là nói nhảm, chúng ta chưa từng thấy, cũng không có nghĩ người khác không thấy, năm đó ngày tận thế đến, nghe nói có rất nhiều người nhìn thấy phương sĩ Tiên Tần trổ hết tài năng, về phần sứ giả Địa phủ, ta nghĩ, lời đồn kia có thể là thật, tên điên Thần Côn nói, mấy năm trước khi Bách Quỷ Dạ Hành, hắn tận mắt chứng kiến sứ giả Địa Phủ ra mặt trấn áp."

Cô gái mặt sẹo cười lạnh lùng: "Phong Thần Côn còn nói đã từng nói chuyện với Diêm vương, ngươi cũng tin sao?”

Tên cơ bắp bĩu môi: "Thế giới chúng ta cũng đã biến thành như vậy rồi, ta cảm thấy phương sĩ Tiên Tần và sứ giả Địa Phủ xuất hiện cũng không có gì lạ, hơn nữa, khi ta hỏi Trung lão, mặc dù hắn không thừa nhận, nhưng hắn cũng không phủ nhận.”

Nhắc đến Trung lão, tên cơ bắp lại hỏi: "Đại úy, ngươi cảm thấy người vừa rồi có thể Trung lão, đều đến từ Thần Miếu hay không?”

"Chắc là không."

Cô gái mặt sẹo suy nghĩ một lát, lắc đầu: "Ta không cảm nhận được bất kì thần lực nào trên người hắn.”

"Vậy ngươi nói xem hắn là ai? Sao hắn lại lợi hại như vậy?”

"Ta cũng không rõ lắm, chúng ta nên nhanh chóng trở về trại, đừng để mọi người lo lắng."

Trong bóng tối.

Từ Lạc ẩn thân, yên lặng nghe lén.

Nghe bọn họ nói, thế giới này hình như thật sự có đạo sĩ Mao, gồm cả Khu ma nhân Long tộc gì đó, đám người này nói cũng có lí, chắc hẳn cũng là thật.

Về phần phương sĩ Tiên Tần, còn cả sứ giả Địa Phủ, hình như chỉ là lời đồn, cũng chưa từng thấy qua, chắc hẳn là bịa ra để đi hù doạ người khác.

"Thần Miếu?"

Đây không phải là lần đầu tiên hắn nghe thấy hai từ Thần Miếu, trước kia có một nhóm người sống sót nói, thế giới tận thế có một nơi được gọi là Thần Miếu, bên trong là kỳ nhân dị sĩ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK