• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghe dịch trưởng tới, mọi người vội vàng đứng lên, nhanh chóng xếp thành một hàng, lão Lý mặt tái xanh đứng ở cuối, bị dọa đến run rẩy.

Rất nhanh sau đó.

Bên ngoài sân xuất hiện một nam tử và một nữ tử.

Nam tử thoạt nhìn rất trẻ tuổi, chỉ có hơn hai mươi tuổi, mặc một bộ bạch y, khí thế hiên ngang, dáng vẻ thản nhiên tự đắc, một tay cầm quạt gấp, một tay chơi đùa một khối Huyết Ngọc Thạch.

Hắn chính là người quản năm vị dịch trưởng tạp dịch, Trần Hồng Phi, đồng thời cũng là đệ tử ngoại môn của Xích Luyện tông.

Phía sau hắn còn có một nữ tử.

Nữ tử ăn mặc trang điểm lộng lẫy, mặc một bộ y phục màu tím bó sát người, tôn lên vóc dáng đầy đặn kiêu hãnh tinh tế, trên lộ ra vai thơm, dưới lộ ra cặp đùi đẹp, cổ áo mở rộng, một mảnh trắng tinh lúc ẩn lúc hiện, không khỏi khiến người khác say đắm.

Mọi người đều biết nữ tử này, là nô bộc của Trần Hồng Phi, tên Hoàng Xảo Xảo.

Nhất là Từ Lạc, hắn biết rất rõ Hoàng Xảo Xảo, nói một cách khác, trước kia Hoàng Xảo Xảo còn là sư tỷ của hắn.

Nửa năm trước, đệ tử phản bội Kim Hà Tông không chỉ có một mình hắn, ngoài hắn ra, còn có hơn hai mươi người, Hoàng Xảo Xảo chính là một trong số đó.

Mới đầu, Hoàng Xảo Xảo cũng giống như hắn, đều là tạp dịch của Xích Luyện Tông, sau đó nhờ vào nhan sắc, thông đồng với Trần Hồng Phi, trở thành nô bộc của hắn.

“Công tử gia, ngài ngồi trước, nô tỳ giúp ngài thu âm hồn.”

Hoàng Xảo Xảo lấy ra một cái ghế từ trong túi trữ vật, cung cung kinh kính hầu hạ Trần Phi Hồng ngồi xuống, sau đó đi vào sân.

Có lẽ do mùi bên trong động quật quá khó ngửi, Hoàng Xảo Xảo cực kỳ ghét bỏ mà dùng khăn tay che mũi lại: “Ghê tởm chết đi được, phế vật các ngươi sao lại thối như vậy!”

Nàng đứng ở cửa viện, chán ghét nhìn lướt qua, mất kiên nhẫn quát lớn: “Đứng ngốc ở đó làm cái gì, còn không mau giao âm hồn ra, chẳng lẽ bắt ta vào thu từng người sao? Thối chết đi được!”

Mọi người không dám chậm trễ, lần lượt nộp túi nạp quỷ đã chuẩn bị sẵn sàng ra, đến phiên Từ Lạc, hắn cũng đưa túi nạp quỷ ra.

“Dừng lại!”

Hoàng Xảo Xảo nhìn thoáng qua túi nạp quỷ, nhìn chằm chằm Từ Lạc, mở miệng chất vấn: “Tại sao tháng này chỉ có một âm hồn?”

“Bên ngoài thôn đều có tu sĩ chính đạo đóng quân, ta giết hơn ba mươi người mới rút được một âm hồn.”

“A!”

Hoàng Xảo Xảo cười lạnh lùng, không tin lời Từ Lạc, nhưng có Trần Hồng Phi ở đây, nàng cũng không tiện nói thêm.

“Lão Lý Đầu, âm hồn của ngươi đâu?”

“Ta... Ta...”

Lão Lý Đầu sợ hãi, ấp úng nửa ngày, quỳ xuống giải thích: “Tiểu lão nhân ở bên ngoài giết rất nhiều người, lúc mở đàn bày trận chuẩn bị rút âm hồn...đã thu hút tu sĩ chính đạo, bọn họ tu vi rất cao, tiểu lão nhân không phải là đối thủ...”

“Nói cách khác tháng này ngươi không rút được âm hồn nào đúng không?”

Trần Hồng Phi vừa rồi còn thản nhiên, khi biết được Lão Lý Đầu không rút được âm hồn, khuôn mặt ngay lập tức tối sầm xuống.

Lão Lý Đầu quỳ trên mặt đất, dập đầu cầu xin tha thứ:

“Thỉnh Hồng Phi công tử cho tiểu lão nhân một cơ hội, tiểu lão nhân tháng sau nhất định sẽ rút hai âm hồn, bù cho tháng này.”

“Bù? Bổn công tử đã nói, chỉ cần không giao ra âm hồn, ta sẽ cho ngươi đẹp mặt!”

Mắt Trần Hồng Phi lộ ra hung quang, quát lớn: “Đánh cho ta! Đánh mạnh vào!”

“Lão súc sinh không biết sống chết!”

Hoàng Xảo Xảo lấy ra một roi da, quất thẳng vào người Lão Lý Đầu.

Một tiếng thét chói tai vang lên, Lão Lý Đầu bị quật ngã trên mặt đất, đau đến nghiến răng trợn mắt, gào thét thảm thiết.

“Đồ lão súc vật! Ngay cả một âm hồn cũng không rút ra được, đánh chết ngươi!”

Chát!

Hoàng Xảo Xảo nghiến răng cười lạnh, nàng ác độc tay cầm roi da, hung hăng quất, mỗi một roi quất xuống, da thịt đều bị xé rách, Lão Lý Đầu đau lăn lộn dưới đất, gào thét thống khổ tê tâm liệt phế.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK