Mục lục
Mướn Chồng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diễm vẫn còn tức với những mà Quân gây ra cho mình nên Diễm xì nhỏ một tiếng. Quân hôn lên mũi Diễm.

_Em đừng giận anh, tất cả cũng vì em dám chống đối lại anh…!!

Diễm cãi.

_Ai chống đối lại anh, em không thích thì anh phải thôi đi chứ…??

Quân khổ sở.

_Nếu anh bỏ cuộc dễ dàng như thế, bây giờ làm sao anh có được em…!!

Diễm im lặng không nói gì, Quân kể tiếp.

_Anh đã cho người điều tra mọi hoạt động của bố em, sau này anh chuyển sang em…!!

Quân ghen tuông.

_Em có biết là khi nhận được những bức ảnh chụp em và Trường ôm nhau, cầm tay, vui vẻ cười đùa, em có biết anh đau khổ như thế nào không. Lần em bỏ anh ở sân bay, rồi lại hôn Trường trước mặt anh, trái tim anh như vỡ vụn ra từng mảnh, không chịu được đau khổ, anh đã uống rượu như điên, đây là lần đầu tiên anh biết say là gì, trước đây anh chưa bao giờ mất bình tĩnh như thế. Anh quyết tâm phải chiếm lấy em bằng được, anh không biết anh đang trả thù bố em hay đang đấu tranh để dành lấy em. Theo thói quen mỗi lần anh không thể tập trung làm được gì anh lại tìm nhà sư già, ông khuyên anh nên làm theo con tim anh, anh cho anh chọn lựa một là mất em vĩnh viễn, trả được thù, thù hận tiếp nối thù hận, hai là có được em, hóa giải hết mọi hận thù, mọi người từ nay sống vui vẻ, hòa thuận…!!

_Ông cho anh lựa chọn, ông không bắt anh phải làm theo suy nghĩ của ông, anh trằn trọc suốt mấy đêm không ngủ được, bức hình của em lúc nào cũng ở trong túi áo của anh, ngay cả điện thoại của anh cũng có, anh yêu em nhiều tới mức nếu không được ngắm nhìn em dù chỉ là qua tấm hình, ngày đó anh sẽ không thể làm được việc gì. Từng ngày từng ngày trôi qua anh nhận ra em quan trọng với anh như thế nào, gia đình em xẩy ra chuyện, nhìn em khóc lóc đau khổ, em mỏng manh yếu đuối không ai bảo vệ, anh không thể tiếp tục trả thù gia đình em được nữa, anh muốn chăm sóc, bảo vệ em cả đời, anh đã đi tìm gặp nhà sư già và cho ông biết câu trả lời của mình, ông cười rạng rỡ, vỗ ai anh, ông nói: “Con đã làm đúng con trai, ta biết là con sẽ làm thế, con là một người nhận hậu, hạnh phúc sẽ mỉm cười với con”. Chưa bao giờ anh thấy ông cười với anh như thế, anh coi đó như một món quà cho quyết định của mình…!!

_Để bảo vệ em, anh muốn biết bố con Trường tiếp cận em nhằm mục đích gì, anh cho người theo dõi họ, dần dần anh cũng biết họ là ai, ông Đăng cùng với bố em chính là kẻ thù của gia đình anh, anh có thể buông tha cho em nhưng còn ông Đăng và Trường anh nhất định phải bắt họ trả giá, anh hận Trường, vì Trường có được tình cảm của em, còn anh thì không, sau này anh lại phát hiện ra, Trường có thể là anh trai của em nên anh đã khuyên cậu ấy đi xét nghiệm ADN kết quả đã chứng minh em là em gái của cậu ta.

_Anh vừa mừng vừa sợ, mừng vì anh không cần phải ghen tuông với Trường nữa, sợ vì anh không biết nên làm thế nào với Trường, nên tống giam cậu ta hay là nên buông tha cho cậu ta, nếu tống giam cậu ta, anh sợ em sẽ hận anh, còn nếu buông tha cho cậu ta, anh không can tâm, cuối cùng anh đã quyết định không làm gì cậu ta. Anh đã hỏi em làm vợ anh nhiều lần nhưng lần nào em cũng từ chối, không còn cách nào khác, anh đã dùng những bằng chứng anh thu thập được từ những vụ làm ăn phi pháp của bố em và anh trai em để ép em ở bên anh, anh xin lỗi khi em ép nhưng ngoài cách đó ra anh không còn cách nào khác…!!

Diễm cáu.

_Dù bây giờ anh nói gì cũng đã muộn rồi chẳng phải mọi chuyện đã xẩy ra theo đúng ý của anh rồi còn gì …??

Mắt Quân nhìn Diễm đầy khao khát, nóng bỏng, Diễm không dám nhìn vào mắt Quân.

_Em còn nhớ buổi tối anh ngủ lại ở nhà em khi nhà em bị trộm đột nhập vào không…??

Người Diễm run lên, Diễm biết Quân định nói gì, cảm nhận được sự run rẩy của cơ thể Diễm, Quân trêu.

_Vì em dám khiêu khích anh nên anh mới làm như thế với em…!!

Diễm hét lên.

_Đến bây giờ anh vẫn còn ngụy biện được hả, anh là đồ cơ hội, sao anh dám làm như thế với tôi…??

Quân cười.

_Chính em làm cho anh hiểu lầm em, anh tưởng em là một cô gái lẳng lơ, một cô gái chơi bời, thật không ngờ em không biết gì cả…!!

Diễm khiêu khích.

_Anh đừng hiểu lầm, tôi chỉ cố tỏ ra như thế thôi…!!

Quân được nước làm tới.

_Thật không, sao em không làm cho anh xem…??

Biết mình bị mắc bẫy, Diễm ngọ nguậy không yên. Giữ Diễm nằm im, Quân hạnh phúc nói.

_Dù sao anh cũng phải cảm ơn em, vì bây giờ anh không cần phải ghen với thằng đàn ông nào nữa…!!

Môi Quân lại vờn trên môi Diễm, Diễm đẩy Quân ra.

_Anh đừng tự tin như thế, ngoài anh ra em có thể tìm cho mình những người đàn ông khác…!!

Quân gầm gừ.

_Em vừa nói gì…??

Diễm cảm thấy ớn lạnh, Diễm lại trọc tức Quân, Diễm thừa biết Quân mà nổi điên lên, Diễm sẽ chịu rất nhiều khổ đau. Diễm vội nói lảng sang chuyện khác.

_Em muốn sang thăm chị Hồng, anh Trường….!!

_Nhưng sức khỏe của em vẫn còn yếu, để mai rồi em hãy sang thăm họ…!!

Diễm lắc đầu.

_Em muốn đi ngay bây giờ, nếu không được tận mắt nhìn hai anh chị ấy không sao, em không thể yên tâm…!!

_Em đừng lo Dì Hoa và bác quản gia đang chăm sóc cho họ, em nên lo cho mình đi….!!

Quân là thằng ngốc khi bị Diễm dùng cách đánh trống lảng như thế. Quân quay về chủ đề cũ. Lời nói vừa rồi của Diễm khiến Quân ghen tuông. Quân trầm giọng ra lệnh.

_Em nói lại những lời em vừa nói cho anh nghe…!!

Diễm cố nhỏm dậy, Quân đè lên người Diễm, bàn tay Quân đặt lên cổ Diễm đầy đe dọa.

_Nếu em không chịu nói, anh sẽ “giết” em…!!

Diễm cười thật ngọt.

_Nếu thế anh giết em đi, em nghĩ nếu được chết trong tay anh không biết sẽ có cảm giác như thế nào…!!

Quân liếm môi.

_Em hiểu hai từ “ăn thịt’ em nghĩa là gì không. Anh sẽ “giết” em từ từ…!!

Diễm đỏ bừng mặt, Diễm cố giả vờ mình là con ngốc nhưng khổ nỗi Diễm không phải là con ngốc. Quân thấy Diễm run rẩy. Quân nghiêm giọng.

_Là do em kêu anh “giết” em không phải là do anh chủ động “giết”, em không được oán hận đâu đấy…!!

Diễm cãi.

_Nhưng ý của em đâu phải như thế…??

Quân thì thào.

_Em nằm im nào…!!

Quân hôn Diễm, ôm chặt lấy Diễm. Diễm nhắm mắt lại, mệt mỏi, được nằm trong vòng tay Quân, Diễm dễ dàng chìm vào trong giấc ngủ. Nhìn Diễm ngủ ngon, Quân cười hạnh phúc.

_Ngủ ngon nhé bé con, cuối cùng anh cũng được nghe một câu “em đồng ý làm vợ anh”…!!

Hôn tay Diễm, Quân nhìn Diễm như bị thôi miên, Quân không biết một người đàn ông được cô gái mình yêu nhận lời cầu hôn sẽ có cảm giác như thế nào? Còn Quân, Quân không biết diễn tả cảm xúc của mình như thế nào nữa.

Quân muốn hét lên, muốn gào to, muốn nói cho cả thế giới này biết, Quân đang hạnh phúc, đang yêu. Quân muốn họ chia sẻ cảm xúc cùng Quân. Quân sợ mình sẽ tan ra vì hạnh phúc trong Quân đang bùng lên dữ dội.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK