Mị Nhi nhìn chằm chăm vào tòa nhà lớn cách đó không xa, nàng chợt không biết nói gì hơn:
- Này, cậu thật sự đi hưởng tuần trăng mật sao? Cậu đừng nói đi đến CIA hưởng tuần trăng mật đấy nhé?
- Vợ Mị Nhi, sau khi làm xong chuyện này thì tôi đảm bảo sẽ đưa chị đi hưởng trăng mật.
Hạ Thiên vộ vàng nói.
- Cậu muốn làm gì? Đừng nói là làm nổ tổng bộ CIA của người ta đấy nhé?
Mị Nhi có chút dở khóc dở cười, tòa nhà cách đó không xa chẳng phải là tổng bộ của CIA sao?
- Vợ Mị Nhi cũng là người hiểu tôi, tôi thật sự muốn đập nát căn nhà này.
Hạ Thiên gật đầu rất chân thành, sau đó hắn lại có chút tiếc hận:
- Đáng tiếc là vợ tóc vàng nói làm vậy sẽ không tốt, sẽ gây rối loạn, vì vậy sử dụng chút thủ đoạn là hay hơn.
- Mộc Hàm nói không sai, dù cậu giết sạch người của CIA thì cũng không giải quyết được vấn đề, hơn nữa bọn họ che giấu rất sâu, muốn giết sạch cũng phí nhiều thời gian.
Mị Nhi gật đầu rồi hỏi:
- Vậy cậu tính thế nào?
- À, tôi định đi thăm hỏi vị giám đốc của bọn họ.
Hạ Thiên cười hì hì:
- Tôi nghĩ chỉ cần sau này vị giám đốc kia nghe lời một chút, sau này CIA sẽ không đến quấy rầy tôi nữa.
- Cậu xác nhận vị giám đốc kia đang ở trong tòa nhà này sao?
Mị Nhi nhíu mày hỏi.
- À, vợ tóc vàng đã điều tra rồi, bây giờ hắn đang ở trong tòa nhà này.
Hạ Thiên rõ ràng đã sớm có chuẩn bị, cho đến nay luôn là đám người CIA đến gây phiền cho hắn, vài hôm trước hắn phát hiện Caroline thật sự là do CIA phái đến, nhưng nàng chỉ là nhân vật được chiêu mộ tạm thời, cha mẹ của nàng đều bị khống chế, nàng không thể không nghe lệnh tiếp cận Hạ Thiên, sau đó dùng mỹ nhân kế và ám sát.
Dù với năng lực của Hạ Thiên lúc này thì căn bản không cần lo lắng cho những người ở bên cạnh, nhưng không sợ là một chuyện, nếu đám người kia cứ kéo đến thì rất phiền. Vì vậy hắn quyết định áp dụng một phương án nhàn nhã, chính là đến thăm vị giám đốc CIA.
- Nếu như vậy thì chúng ta vào thôi.
Mị Nhi kéo Hạ Thiên:
- Tôi ẩn thân giúp cậu đi vào.
Tòa nhà CIA được bảo vệ chặt chẽ nhưng không làm gì được Hạ Thiên và Mị Nhi, bọn họ mất vài phút tìm được phòng của vị giám đốc kia, sau đó Hạ Thiên dùng ngân châm với đối phương, cuối cùng lại rời khỏi nơi đây. Từ đầu đến cuối vị giám đốc này thật sự không ý thức được có gì đó phát sinh, hắn chỉ biết tuyên bố một mệnh lệnh hủy bỏ tất cả hành động chĩa vào Hạ Thiên mà thôi.
...
Đảo Hawaii.
Dưới bầu trời đêm, trên bờ cát trắng, Hạ Thiên nhìn Mị Nhi, trên mặt là nụ cười ngọt:
- Vợ Mị Nhi, tuần trăng mật của chúng ta chính thức bắt đầu.
- Ở chỗ này sao?
Mị Nhi có chút kinh ngạc:
- Chúng ta ở đây à?
- Chính là chỗ này.
Hạ Thiên chỉ vào bãi cát, hắn cười hì hì:
- Thật ra tôi biết chị không thích ở trong nhà, vì vậy tôi cố ý đưa chị đến đây. À, bây giờ chúng ta ở trên bãi cát này, hòn đảo này lại nổi tiếng sạch sẽ, chúng ta ở đây một tháng cũng được.
- Ở bên ngoài này sao?
Mị Nhi chợt ngây người, trong lòng không khỏi bùng lên cảm giác quỷ dị, như những lời Hạ Thiên nói thì nàng thích ngủ ngoài trời, tuy bây giờ nàng đã bắt đầu tập quen dần với ngủ trong phòng, nhưng nàng vẫn thích ngủ bên ngoài hơn.
Mị Nhi giẫm chân lên bãi cát xốp mịn mà mơ hồ bùng lên cảm giác ngọt ngào, Hạ Thiên thật sự biết nàng thích gì, cũng tình nguyện chuẩn bị cho nàng những thứ đó, mà tuần trăng mật như vậy tất nhiên sẽ làm nàng cực kỳ vui vẻ, dù hắn có rất nhiều phụ nữ nhưng vẫn không quên những sở thích của nàng, cũng không phải không quan tâm đến nàng. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.
- Vợ Mị Nhi, chị thích ở chỗ này không? Nếu chị không thích thì chúng ta có thể đổi chỗ, nếu không thì đến sa mạc Sahara cũng được...
Hạ Thiên bắt đầu đề xuất những địa điểm khác.
Mị Nhi không đợi Hạ Thiên nói xong, nàng ngắt lời hắn:
- Không, tôi thích chỗ này.
Trên bờ cát, hai thân ảnh cùng hợp lại, Hạ Thiên khẽ kéo áo da của Mị Nhi, mà nàng cũng không còn chống cự.
...
Sau một tháng, trong một khách sạn ở New York.
- Isabella, thu dọn đi, chúng ta sẽ đi.
Ngải Vi Nhi nhìn mỹ nữ tóc tím khêu gợi Isabella rồi thản nhiên nói.
- Huấn luyện viên, chồng nhỏ chẳng phải còn chưa đến sao?
Isabella cảm thấy có chút kỳ quái.
- Cậu ấy sắp đến.
Ngải Vi Nhi hời hợt nói, trong lòng cũng đang thầm oán Hạ Thiên, sắc lang chết tiệt kia rõ ràng là yêu mến Mị Nhi, để các nàng chờ hơn một tháng, nếu không phải trong nước có việc, hắn sợ rằng cũng không muốn về.
Một tháng qua Hạ Thiên và Mị Nhi ở đảo Hawaii, Ngải Vi Nhi cũng không nhàn rỗi, nàng xử lý đám người Trường Sinh Hội, còn kiếm được số tiền lớn. Cuối cùng vì đợi Hạ Thiên quá lâu mà nàng quyết định đi thanh lý cả Liên Minh Sát Thủ, vì bên kia từng muốn đối phó với Hạ Thiên. Vì vậy mà Liên Minh Sát Thủ biến mất khỏi giới sát thủ, Ám Ảnh Đoàn lúc này là một mình làm vua, không ai chống lại.
Trong thời gian một tháng qua New York bên này thật sự co chút rung chuyển, có quá nhiều phú hào chết đi thì tất nhiên sẽ làm cho người ta chú ý, nhưng bọn họ cũng không điều tra được gì, mà cùng lúc đó những phiền toái của tập đoàn Thần Y hay quỹ đầu tư họ Kiều cũng được giải quyết.
- Vô địch cũng thật sự tịch mịch.
Ngải Vi Nhi thì thào nói, thôi thì đến Thần Tiên đảo cho hay, đi đến đó cũng có vài sư tỷ muội đánh nhau, không buồn chán.
Isabella lại rất vui với cuộc sống ở Thần Tiên đảo, nàng làm sát thủ vài năm và cảm thấy mệt mỏi, nàng khác biệt với Ngải Vi Nhi, vì Ngải Vi Nhi từ nhỏ đã là sát thủ, đã luôn được hun đúc làm sát thủ, vì vậy rất yêu nghề. Isabella thì bị ép làm sát thủ, tuy nàng cũng không ghét nghiệp sát thủ nhưng cũng không phải rất yêu nghề, thật ra nếu có cơ hội thoát khỏi giới sát thủ thì nàng cầu còn chưa được.
Hơn nữa ở Thần Tiên đảo bên kia còn có bạn của Isabella là Liễu Vân Mạn, nàng là một người không có quá nhiều bạn bè, bây giờ Liễu Vân Mạn lại cùng nàng có một người đàn ông, tất nhiên nàng cảm thấy hai bên có tiếng nói chung.
Isabella nhanh chóng thu dọn, mà Hạ Thiên giống như biết được hành động của nàng, sau khi nàng thu dọn xong thì hắn và Mị Nhi xuất hiện. Chỉ là khi thấy Mị Nhi thì Isabella có chút ghen tị, Ngải Vi Nhi cũng không khỏi thầm nói, trách gì Hạ Thiên không muốn về, vì sau khi Mị Nhi biến thành người phụ nữ thật sự thì thật sự quyến rũ kinh người, xứng đáng là Mị Nhi.
- Vợ Vi Nhi, chị Isabella, chúng ta về nhà.
Hạ Thiên nói một câu, sau đó một giây thì bọn họ quay về đến Thần Tiên đảo.
Tuần trăng mật chấm dứt, nhưng tương lai còn thời gian ngọt ngào chờ đón.
...
Đỉnh Tuyết Sơn.
Hạ Thiên lẳng lặng đứng bên cạnh một tòa đại diện kỳ dị, vì hắn biết đây chính là pháp trận để quay về đại lục Tiên Vân, đây cũng là nguyên nhân mà hắn phải quay về.
Vấn Thiên Quân tuy đến chậm nhưng thật sự có đến, tất nhiên đây cũng là do hắn không may, vì nếu hắn ở lại đại lục Tiên Vân thì Hạ Thiên cũng không có biện pháp xử lý. Đáng tiếc là Vấn Thiên Quân khởi động pháp trận, cuối cùng cũng đi đến thế giới này, hắn muốn đơn giản đánh chết Dạ Ngọc Mị và đưa Nguyệt Thanh Nhã quay về. Nhưng lúc này hắn căn bản không ngờ mìnnh chẳng có cơ hội được thấy lại Dạ Ngọc Mị và Nguyệt Thanh Nhã, vì chỗ này có một cao thủ Độ Kiếp Kỳ là Cơ Thanh Ảnh chờ sẵn.
Khoảnh khắc khi pháp trận mở ra thì cũng là lúc tuyên cáo vận mệnh của Vấn Thiên Quân, Cơ Thanh Ảnh không cho đối phương chút cơ hội nào, người này vừa mới thông qua pháp trận, còn chưa thấy được Cơ Thanh Ảnh thì đã bị giết chết, hình thần câu diệt. Sau này dù là thế giới nào cũng không còn sự tồn tại của Vấn Thiên Quân.
Còn Cơ Thanh Ảnh, nàng cuối cùng cũng về đến đại lục Tiên Vân, nhưng nàng vẫn bảo trì sự liên lạc thông qua nữ hoàng mất trí Cơ Thanh Ảnh, chính là một sự ràng buộc của nàng với thế giới này.
- Cuối cùng cũng đã kết thúc.
Hạ Thiên chợt cảm khái, hắn không biết Vấn Thiên Quân và Bách Thiên Lang ở đại lục Tiên Vân làm những gì mà chậm trễ vài tháng, mà hắn cũng không muốn đi tìm hiểu, hắn chỉ biết Vấn Thiên Quân đã chết, sau này sẽ không còn người trên đại lục Tiên Vân đến đây quấy rối nữa.
Hạ Thiên chậm rãi duỗi tay phải, sau đó hắn xiết chặt nắm đấm, lúc này đại điện cách đó không xa đã tan thành bụi phấn, sau đó gió thổi lên, tất cả tan thành mây khói như
chưa từng xuất hiện.
- Nàng sẽ quay lại.
Trong mắt Hạ Thiên chợt lóe lên hình bóng xinh đẹp của Cơ Thanh Ảnh, hắn chợt phát hiện mình nhớ nàng.
Hạ Thiên khẽ thở ra một hơi, hắn biến mất ngay tại chỗ, sau đó xuất hiện trên Thần Tiên đảo.
Trên bờ cát có một nhóm cô gái mặc bikini đang chơi đùa với nhau, có vài cô đánh bóng chuyền trên bờ cát, Liễu Mộng đang chạy khắp nơi tìm người đánh nhau, ngay cả Ngải Vi Nhi và Isabella vừa đến cũng nhanh chóng gia nhập.
Ngoài những người đang chơi đùa thì còn có vài giai nhân tiên nữ đang làm người xem, Nguyệt Thanh Nhã mặc áo bào trắng, Dạ Ngọc Mị dù trời nóng vẫn mặc Thiên Kết Vũ Y, Mị Nhi có chút giống chị em của Dạ Ngọc Mị, còn có Cố Hàm Sương mặc đạo bào, cuối cùng là Lãnh Băng Băng sau hai tháng nữa sẽ sinh nở.
- Giải quyết rồi sao?
Dạ Ngọc Mị quay đầu nhìn Hạ Thiên và nhàn nhạt hỏi.
- Đã giải quyết.
Hạ Thiên khẽ gật đầu, hắn đi đến bên cạnh Dạ Ngọc Mị, kéo nàng và Nguyệt Thanh Nhã vào lòng:
- Thần tiên tỷ tỷ, Em Chân Dài, ngày mai tôi sẽ đưa mọi người đi dạo phố.
- Đi đâu dạo phố?
Liễu Mộng chạy đến.
Tiên nữ trong lòng, giai nhân trước mắt, Hạ Thiên nhìn những hình bóng trước mặt mà thật sự thỏa mãn, hắn rõ ràng là đàn ông sướng nhất thiên hạ.