Hạ Thiên lắc đầu:
- Chị Vân Thanh, tôi cũng không cảm thấy vấn đề này có gì kỳ quái.
- Như vậy còn chưa kỳ quái sao?
Vân Thanh lập tức sinh ra cảm giác khó thể liên hệ với Hạ Thiên:
- Tôi đã hơn ba mươi, đến bây giờ còn là gái trinh, tôi lại không xấu, đến độ tuổi này mà như vậy rõ ràng là quái dị, không tìm được một bạn trai, cậu không thấy điều này rất bất thường sao?
- Chị Vân Thanh, điều này rất bình thường.
Hạ Thiên nghiêm trang trả lời:
- Chị Mộng và thần tiên tỷ tỷ còn lớn tuổi hơn cả chị, các chị ấy trước đó vẫn còn là xử nữ, các chị đều rất đẹp, sở dĩ có thể như vậy cũng chỉ có một nguyên nhân.
- Vậy cậu nói xem đó là nguyên nhân gì?
Vân Thanh nhịn không được phải hỏi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
- Vì các chị ấy luôn chờ sự xuất hiện của tôi.
Hạ Thiên trả lời rất chân thành:
- Vì các chị ấy nhất định làm vợ tôi, chị Mộng hôn mê trên giường hơn hai mươi năm vì chờ đợi sự xuất hiện của tôi, thần tiên tỷ tỷ thủ thân như ngọc trong thời gian ba mươi tám năm, cũng vì chờ tôi lớn lên. Chị Vân Thanh, chị cũng giống như vậy, chị nhất định đã sinh ra làm vợ tôi, vì vậy trước khi tôi xuất hiện chị sẽ không có người đàn ông nào, nhưng sau này chị chỉ có một người đàn ông là tôi.
Vân Thanh lập tức nghẹn lời, điều này...Tên này là loại tự kỷ cở nào? Loại nào mới nói ra được những lời như vậy? Nàng đã gặp qua nhiều loại đàn ông tự kỷ, nhưng tự kỷ đến mức như Hạ Thiên thì thật sự là lần đầu tiên gặp mặt, đây cũng không phải là tự kỷ bình thường, là một loại tự kỷ sắp đến mức tâm thần.
- Tôi không phải đang mong chờ sự xuất hiện của cậu, tôi căn bản không thích đàn ông.
Vân Thanh cố gắng làm mình tỉnh táo trở lại, sau đó nàng nói ra bí mật của mình:
- Hạ Thiên, trước nay tôi cũng không muốn đàn ông, tôi ghét bất kỳ hành vi gì với đàn ông, lại càng không cần phải nói đến những hành vi thân mật với đàn ông, tóm lại giữa tôi và cậu là không thể.
Hạ Thiên không khỏi ngây người:
- Chị Vân Thanh, chẳng lẽ chị thích phụ nữ?
- Tôi cũng không thích phụ nữ.
Vân Thanh tức giận nói:
- Tôi chỉ thích chính mình.
- Chị Vân Thanh, thích chính mình cũng không sao, tôi cũng thích chính mình, nhưng tôi cũng thích chị.
Hạ Thiên ra vẻ không quan tâm:
- Hơn nữa, chị Vân Thanh, chị có thể ghét đàn ông khác, nhưng chị chắc chắn sẽ không ghét tôi. Chị xem, trước đó tôi đã ôm chị, tôi còn ngủ với chị, điều này chứng minh chị thích tôi.
Vân Thanh tất nhiên tin rằng Hạ Thiên thích mình, người này cũng là một tên tự kỷ điên cuồng, hắn có thể không thích chính bản thân mình sao? Nhưng nếu nói nàng thích hắn thì còn lâu, còn tại sao Hạ Thiên ôm mà nàng vẫn có thể ngủ, nàng cũng không hiểu nổi, nàng chỉ có thể cho rằng tám phần là Hạ Thiên có động tay động chân, người này y thuật cao siêu, muốn làm việc này cũng không khó.
- Hạ Thiên, tôi chỉ muốn nói rõ ràng với cậu, tôi và cậu chẳng có khả năng nào, tôi cũng không muốn lấy tiền của cậu, nếu cậu thật sự yêu tôi, sau này cậu đừng quấn lấy tôi, như vậy tôi sẽ rất biết ơn.
Vân Thanh nói lời tuyệt tình, nàng cảm thấy không nên để lại cho đối phương chút ảo tưởng nào.
- Chị Vân Thanh, nếu tôi có thể chứng minh chị không ghét đàn ông, chị có đồng ý làm vợ tôi không?
Hạ Thiên lúc này dùng giọng nghiêm trang nói.
- Tôi có ghét đàn ông hay không, chính bản thân tôi hiểu rõ nhất, có còn cần cậu chứng minh sao?
Vân Thanh có chút đau đầu, nàng sao lại gặp phải người này.
Những năm gần đây Vân Thanh đã gặp qua rất nhiều người theo đuổi, cũng không thiếu những tên chơi trò "đẹp trai không bằng chai mặt" quấn lấy nàng như sam, nhưng nàng kiên quyết từ chối thì người nào cũng biết khó mà lui. Nhưng bây giờ dù nàng trực tiếp thế nào, thậm chí còn nói ra bí mật của mình thì Hạ Thiên vẫn không có suy tính muốn rút lui.
- Chị Vân Thanh, thật ra có rất nhiều người không biết mình ghét cái gì, ví dụ như chị tuy rất ghét đàn ông, nhưng chị không ghét tôi, thật ra chị rất yêu tôi, chẳng qua chị không biết điều này mà thôi. Tôi có biện pháp chứng minh, nhưng không biết chị có dám thử hay không?
Hạ Thiên cười hì hì nói, lần này hắn quyết tâm nắm Vân Thanh vào trong tay, sao có thể bị dọa chỉ vì vài câu nói ngớ ngẩn kia?
- Được rồi, cậu nói xem, cậu chứng minh thế nào?
Vân Thanh dùng giọng không còn chút sức lực nói.
- Chị Vân Thanh, nói vậy chị sẽ để tôi chứng minh sao?
Hạ Thiên lại hỏi.
- Nếu cậu không thể chứng minh, sau này cậu đừng quấn lấy tôi nữa nhé?
Vân Thanh hỏi ngược lại.
Hạ Thiên gật đầu:
- Đúng vậy.
Sau đó Hạ Thiên lại bổ sung một câu:
- Nhưng nếu tôi chứng minh được, chị không được đổi ý, chị phải làm vợ tôi, nếu đổi ý sẽ bị tôi đánh mông.
- Được, nếu cậu thật sự có thể chứng minh tôi thích cậu, tôi sẽ tùy ý để cậu làm gì thì làm.
Vân Thanh căm giận nói, nàng không tin sẽ có khả năng này, nàng đã từng tiếp xúc thân thể với đàn ông, nàng cảm thấy rất không thoải mái. Tuy những năm qua nàng đã có chuyển biến tốt đẹp, khi bắt tay với đàn ông thì nàng cũng không quá mất tự nhiên, nàng cũng ráng nhịn được. Dù là như thế thì nàng nói đã yêu đàn ông, điều này là không thể.
Hạ Thiên cười hì hì, bộ dạng giống như thực hiện được âm mưu:
- Chị Vân Thanh, bây giờ tôi sẽ chứng minh cho chị xem.
Hạ Thiên vừa dứt lời thì lập tức có hành động, hắn vươn tay ôm lấy eo Vân Thanh, sau đó hắn kéo nàng vào lòng, cuối cùng dùng tốc độ sét đánh để hôn lên làn môi đào của nàng.
Vân Thanh không kịp chuẩn bị, khi nàng phát hiện bờ môi của mình bị xâm chiếm thì bắt đầu giãy dụa, nhưng đáng tiếc dù nàng có giãy thế nào cũng không ăn thua, trên đời có ai giãy khỏi vòng tay của Hạ Thiên?
Một cảm giác chán ghét và sợ hãi chợt bùng lên từ tận đáy lòng, Vân Thanh cũng không nói dối, nàng thật sự không thích đàn ông, càng không thể nào chấp nhận hành vi thân mật với đàn ông. Lúc đầu nàng vùng vẫy dữ dội, thân thể cũng không nhịn được phải run rẩy, khí tức rối loạn, nhịp tim gia tốc, thậm chí nàng còn muốn cắn Hạ Thiên, nhưng nàng không thành công, miệng nàng giống như không còn nằm trong sự khống chế, cả người nàng đều nằm dưới sự điều khiển của Hạ Thiên.
Trong lòng Vân Thanh càng sợ hãi, nàng càng sinh ra cảm giác thở không ra hơi, hàng loạt ký ức xuất hiện trong đầu nàng, có những hình ảnh làm nàng cực kỳ sợ hãi, làm nàng có thể chết vì sợ bất cứ lúc nào.
Khi Vân Thanh giống như sắp không thể chịu đựng được thì chợt cảm nhận một luồng khí tức mát lạnh còn mang theo chút hương vị ấm áp tiến vào trong miệng nàng, điều này làm cho nàng hít thở dễ dàng hơn. Đúng lúc đó nàng cũng cảm thấy một bàn tay nóng hổi liên tục sờ soạng khắp người mình, trên bàn tay cũng có khí tức mát lạnh, khí tức này truyền vào trong người nàng, nhanh chóng bùng ra khắp người.