• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 15: Phong tỏa thành phố (2)

Trần Phi đang đắm chìm trong cảm giác hào khí muốn mua gì thì mua thứ đó, giọng nói trầm thấp của một người đàn ông vang lên sau lưng hắn.

Quay đầu nhìn lại, phát hiện hắn người nói chuyện với hắn là người đàn ông trung niên mặc vest và đi giày da, dáng vẻ trông hơi gian xảo, ý định ban đầu của Trần Phi là phớt lờ người này, nhưng ánh mắt khẩn cầu của người đàn ông khiến lòng hư vinh của Trần Phi có chút thỏa mãn. Hiện tại các loại nguyên liệu cơ bản đều đã chuẩn bị đầy đủ, cũng không cần lo lắng những vấn đề khác, cho nên do dự một lúc, Trần Phi mới trả lời người đàn ông trung niên.

“Tôi nói có lẽ anh cũng sẽ không tin, nhưng nếu anh đã hỏi, vậy tôi sẽ nói cho anh biết. Đúng là loại virus này không phải là loại virus bình thường, nó sẽ giết chết rất nhiều người, tốt hơn hết anh nên chuẩn bị thêm đồ đạc để trốn ở trong nhà, như thế sẽ an toàn hơn một chút.”

Sau khi Trần Phi nói nhỏ những chuyện này vào tai người đàn ông trung niên, anh ta cũng đi về phía khu gia vị.

Người đàn ông trung niên nhìn bóng lưng của Trần Phi, đẩy kính, tự lẩm bẩm một mình: “Quả nhiên là như vậy, tôi biết rồi!”

Vì vậy, người đàn ông kia cũng bắt đầu mua rất nhiều mì sợi còn lại ở trên kệ hàng mà Trần Phi chọn.

Lúc trước Trần Phi đã bỏ qua khu gia vị, cho nên khi đi ngang qua, dáng vẻ Trần Phi giống như đang tỉnh mộng, hắn cảm thấy mình không chỉ muốn ăn no trong ngày tận thế mà còn phải ăn thật ngon! Hắn muốn làm một cái đầu cá ướp muối thật Nice!

Cũng bởi vì suy nghĩ này mà muối ăn và tất cả các gia vị trong khu gia vị đã bị Trần Phi lật thẻ bài và mang hết về nhà, đặc biệt là Lão Mẹ Nuôi và các thương hiệu tương ớt, tương gạo khác nhau. Sau khi đã hết trên kệ, hắn lại mua hơn chục thùng.

Sau khi chọn mua những thứ này, siêu thị đã chen chúc đông nghịt người, trên đầu chị phụ trách quầy thu ngân mồ hôi nhễ nhại, người xếp hàng thanh toán giống như càng ngày càng xếp hàng dài ra.

Mà một khách hàng lớn như Trần Phi, đương nhiên không cần xếp hàng thanh toán, bởi vì liên quan đến số lượng rất lớn, không chỉ có người giao hàng đến tận nơi, mà việc thanh toán cũng được người có chuyên môn kiểm tra. Trong lô hàng hóa này có rất nhiều đồ trang điểm hàng hiệu, khiến đợt mua sắm của Trần Phi lần này đã tốn cả 23 vạn tệ, nếu không phải cân nhắc đến không gian ở trong nhà, Trần Phi thật sự muốn tiêu hết số dư còn lại ở trong thẻ.

Về phần mấy thứ đồ Trần Phi chưa nghĩ tới, hắn cũng không hoảng loạn, bởi vì lúc đó hắn hoàn toàn có thể đổi lấy vật đổi vật mà!

...

Khi Nam Cung Cẩn nhìn thấy căn phòng đã hoàn toàn biến thành nhà kho, khuôn mặt xinh đẹp của cô gần như vặn vẹo vì tức giận, cô không rõ

sở dĩ Trần Phi làm tất cả những chuyện này là vì cái gì, nhưng nhất định không phải là mở siêu thị ở nhà, hơn nữa cô rất tò mò, không biết Trần Phi lấy đâu ra nhiều tiền như vậy?

Trần Phi nhìn Nam Cung Cẩn, cười ha ha nói: “Ha ha ... Chị Cẩn, thật xin lỗi, phòng khách và phòng của tôi đều chất đầy chỗ, thật sự không còn chỗ nào khác, cho nên những mỹ phẩm và băng vệ sinh đều đặt ở cửa phòng của chị. Nếu chị cần thì cứ tùy ý lấy, muốn dùng thì cứ tùy ý dùng, đừng khách sáo với tôi.”

Nam Cung Cẩn lười biếng dựa vào cửa, nhìn Trần Phi cười đầy ẩn ý, nói:

“Tiểu Phi Phi, cậu thật có lòng! Ngay cả chu kỳ của tôi cậu cũng biết. Không phải cậu có ý đồ gì với chị đó chứ? Hôm nay là ngày thứ năm rồi đó. Cậu biến nhà ở thành nhà kho, ảnh hưởng đến môi trường sống của những người thuê nhà như chúng tôi. Nếu đến ngày thứ bảy mà cậu không thể cho tôi và chị Tình một lời giải thích thỏa đáng, thì cậu đừng trách chị ra tay không lưu tình.”

Đối mặt với uy hiếp trần trụi này, Trần Phi theo bản năng co rụt cổ lại, trước đây hắn cho rằng mang theo hai đại mỹ nữ sống sót trong ngày tận thế sẽ rất tốt, nhưng bây giờ xem ra suy nghĩ này của hắn vẫn chưa được cân nhắc kỹ càng. Nếu không trong khi hắn vừa phải cẩn thận với zombie, còn vừa phải cẩn thận với đồng đội mỹ nữ này, vậy thì hắn còn sống mỗi cọng lông thôi à, dứt khoát tham gia vào đại quân zombie luôn đi!

“Ôi? Chị Cẩn, đã trễ như vậy mà chị Tình vẫn chưa tan làm sao?” Trần Phi nhanh chóng chuyển chủ đề.

Nam Cung Cẩn lục tới lục lui những món mỹ phẩm mà Trần Phi đã mua, than nhẹ rồi mới trả lời lại: “Buổi tối bệnh viện thành phố quá bận rộn, thiếu nhân viên trầm trọng, cho nên tạm thời hôm nay chị Tình phải tăng ca đêm.”

Câu trả lời này khiến Trần Phi bất giác lo lắng cho Mục Mỹ Tình, khi vi rút bùng phát vào ngày thứ bảy, bệnh viện chắc chắn là nơi nguy hiểm nhất. Bởi vì rất nhiều người không kịp phản ứng nên virus đã tấn công qua người bệnh biến thành zombie. Trong chốc lát nó sẽ lây lan ra toàn bộ bệnh viện với tốc độ kinh hoàng, trong khoảng thời gian này, nếu Mục Mỹ Tình ở trong bệnh viện thì hoàn toàn là dữ nhiều lành ít!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK