• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: Hanh Doan

Trần Phi thân cao 1 mét 79, mà Nam Cung Cẩn cùng Mục Mỹ Tình thân thể một người cao 1 mét 7, một người cao 1 mét 72, lại thêm dáng người của Trần Phi cũng không phải là rất cường tráng, cho nên bộ trang phục của đội chiến đấu đặc biệt kia Nam Cung Cẩn mặc vào cũng rất vừa người, phối hợp với một đôi giày Martin làm cho người ta có một loại cảm giác oai hùng hiên ngang, cái này khiến Trần Phi hai mắt tỏa sáng, không khỏi cảm thấy xúc động khi có nhan sắc lại có dáng người tốt đó chính là có thể tùy thích! Cũng trách không được người mua trình diễn* sẽ cho người ta ham muốn mua sắm mãnh liệt.

*Người mua trình diễn: là khi khách hàng mua một sản phẩm trực tuyến, sau đó sẽ quay chụp lại hình ảnh thực tế của sản phẩm để những người mua khác có thể tham khảo.

“Chị Cẩn, chuẩn bị tốt rồi sao?” Trần Phi nhìn Nam Cung Cẩn đứng ở trước gương bên cạnh, thấp giọng hỏi.

“Tiểu Phi Phi, cậu có lòng nha, bộ quần áo này không tệ chút nào, chị rất thích!”

“Chỉ cần chị Cẩn thích là được rồi, thật sự là người đẹp mặc gì cũng đẹp nha.” Vẻ mặt Trần Phi cứng ngắc đáp lại.

“Hừ, tên nhóc nhà cậu thật sự là miệng càng ngày càng ngọt, đi thôi, lát nữa chị sẽ bảo vệ cậu, cậu chỉ cần đứng sau lưng chị là được!”

Trần Phi bĩu môi, hắn là muốn đi quét nhiệm vụ, nếu như xác sống đều nhường cho Nam Cung Cẩn tới chém, vậy hắn làm thế nào kích hoạt hệ thống thống trị tận thế!

“Chị Cẩn, chị chỉ cần giúp đỡ em là tốt rồi, để cho em luyện tập dùng nỏ chữ thập nhiều một chút, bằng không chúng ta làm sao đi cứu chị Tình được, bệnh viện bên kia khẳng định có rất nhiều xác sống.”

Nghe Trần Phi nói như vậy, Nam Cung Cẩn cũng chỉ có thể bất đắc dĩ đồng ý.

Bởi vì cửa chống cháy đã bị đóng lại, mà xác sống cũng sẽ không đi thang máy, lại thêm thang máy hiện tại cần phải quẹt thẻ mới có thể quét tầng lầu tương ứng, ngoại trừ bác gái là nhân viên quét dọn cùng dịch vụ sửa chữa thì cũng chỉ có cư dân tầng 11 mới có thể, cho nên hiện tại tầng 11 có thể nói là tương đối an toàn!

Cửa phòng bị đẩy ra, một mùi hôi thối tanh tưởi xông thẳng vào mũi, cái xác sống nữ kia sau thời gian ba ngày đã bắt đầu hư thối, mùi vị gay mũi làm cho người ngạt thở, trong dạ dày càng là một trận cảm giác dời sông lấp biển.

Trần Phi cùng Nam Cung Cẩn không có đi mở cửa chống cháy, mà là đi về hướng nhà của xác sống nữ ở đối diện, Trần Phi lấy cây kim băng cong đã chuẩn bị tốt từ trước đó ra, sử dụng kỹ thuật mở khóa thần thông học được từ chỗ vị sư phụ mở khóa kia, ước chừng dùng hết năm phút đồng hồ đã thành công đem khóa mở ra.

Trần Phi nháy mắt ra hiệu cho Nam Cung Cẩn đang nhíu cái mũi, sau đó đẩy cửa phòng ra thật mạnh, sau vài tiếng gầm nhẹ khàn khàn, một xác sống nam chỉ mặc mỗi chiếc quần đùi đi ra từ phòng ngủ, trên người nó không có vết thương bên ngoài rõ ràng, chỉ là ở trên miệng cùng trước ngực có một số vết máu đã khô, nghĩ đến có lẽ là do cái xác sống nữ ngoài cửa kia.

So với lần trước, lần này Trần Phi đã bĩnh tĩnh hơn rất nhiều, hai tay hắn đỡ lấy nỏ chữ thập, động tác nhắm chuẩn thành thạo, trên cái trán của xác sống nam xuất hiện một điểm đỏ, đồng thời Trần Phi cũng ấn giữ lấy nút bấm của nỏ chữ thập, một mũi tên bằng thép tinh luyện không nghiêng không lệch bắn vào mi tâm giữa hai hàng lông mày, xuyên thủng đầu lâu của nó, xác sống nam một giây trước vẫn còn giương nanh múa vuốt, một giây sau cả thân thể đã trực tiếp ngửa về sau ngã trên mặt đất, run rẩy vài cái sau đó thì không còn nhúc nhích nữa.

Nam Cung Cẩn buông xuống kiếm katana trong tay, tỏ vẻ tán thành với biểu hiện vừa rồi của Trần Phi, Trần Phi cũng hất cái đầu lên mười phần đắc ý.

“Chị Cẩn, cái nỏ chữ thập này so với kiếm dài sẽ tiết kiệm nhiều lực hơn, chỗ em đây còn một cái, chị xác định không muốn dùng sao?”

Nam Cung Cẩn trừng Trần Phi một cái, dùng đôi mắt to tràn đầy quyến rũ kia liếc mắt tỏ ý bảo Trần Phi xử lý thi thể xác sống sạch sẽ, đặc biệt là cái xác sống nữ bốc mùi hôi thối kia làm cho người khác không thể nào chịu nổi.

Sau đó Trần Phi phải làm người dọn xác, kéo hai cái thi thể xác sống kia vào phòng vệ sinh, làm xong những việc này, hắn lại tìm kiếm khắp mọi góc trong gian phòng một lần, nhìn xem có đồ vật gì có thể mang đi được hay không.

Trên tường trong phòng ăn, Trần Phi nhìn thấy ảnh chụp của một người đàn ông đội chiếc mũ lưỡi trai xanh biếc, vẻ mặt đều là tràn đầy nụ cười rực rỡ như hoa cúc……

Quả nhiên…. *Bị xanh đều là có nguyên nhân……….

*Ý chỉ bị cắm sừng.

Trần Phi phát hiện trong phòng bếp có hai túi gạo nhỏ cùng nửa túi bột mì, trong tủ lạnh hai cánh rất lớn kia thì tìm thấy rất nhiều hoa quả, nào là dưa hấu, táo xanh, nho xanh, dưa lê, xoài xanh……. Tóm lại cũng là một màu xanh biếc…….

Trần Phi lại nhịn không được liếc mắt nhìn tấm ảnh chụp vẫn luôn tươi cười rực rỡ trên tường phòng ăn kia, trong lòng vì anh trai này mặc niệm ba giây…….

Sau khi đi ra khỏi cửa đối diện 1101, Trần Phi cùng Nam Cung Cẩn đã nhất trí bàn bạc với nhau, quyết định đi lên lầu, cũng chính là tầng 12, nhìn qua một chút. Ngày đó, vi rút zombie bùng lên khắp mọi nơi, Trần Phi đã nghe thấy tiếng kêu thảm thiết từ trên lầu truyền ra, cho nên nhất định có xác sống.

Trần Phi cẩn thận từng ly từng tí mở cửa chống cháy ra, dùng hết mọi khả năng cố gắng không làm phát ra tiếng động quá lớn, trải qua ba ngày quan sát, Trần Phi đã có thể xác định xác sống quả thật giống như trong phim vậy, có được thính giác cùng khứu giác rất nhạy bén, còn thị giác thì có hơi kém hơn một chút, cho nên bọn chúng cũng không thích ánh sáng mặt trời.

Giữa trưa là lúc ánh mặt trời chói chang nhô lên cao nhất, trên đường phố có thể thấy rất ít xác sống đi lại, trừ phi là có người sống sót xuất hiện hoặc là có động tĩnh gì hấp dẫn chúng nó. Mà đến buổi tối, những nhóm xác sống này liền có vẻ cực kỳ hưng phấn, đi vòng quanh trên đường cái phát ra những tiếng gào thét trầm thấp.

Trần Phi cùng Nam Cung Cẩn một trước một sau đi dọc theo cầu thang hướng lên tầng trên, một người chịu trách nhiệm canh gác phía trên đỉnh cầu thang, một người chịu trách nhiệm canh gác phía dưới cầu thang. Cầu thang này trước kia rất sạch sẽ, hiện tại tuy là không phải một mảnh lộn xộn, nhưng mà khắp nơi đều có thể nhìn thấy vết máu nhỏ xuống.

Mà ngay trong nháy mắt Trần Phi mở ra cửa chống cháy, một bàn tay thẳng tắp bắt được cổ chân hắn, sau đó là một khuôn mặt biến dạng thiếu một con mắt hiện ra trong tầm mắt hắn!

Mẹ nó!

Trần Phi theo bản năng bất ngờ thốt ra một câu chửi bậy, Nam Cung Cẩn tay mắt nhanh nhẹn vung lên một đao chặt xuống cái tay đang bắt lấy Trần Phi.

Trần Phi sau khi lấy lại tinh thần, vội vàng dùng nỏ chữ thập trong tay đặt trên trán con xác sống này bắn thêm một mũi tên. Có lẽ là do âm thanh khi nãy Trần Phi đã thốt lên câu nói tục, hoặc là do tiếng đánh nhau quá mạnh, ở cầu thang dẫn lên tầng trên truyền đến tiếng gầm gừ nho nhỏ, sau đó là tiếng bước chân lộn xộn, nghe âm thanh kia cũng phải có ít nhất ba bốn con xác sống.

“Đệt!”

Trần Phi nhỏ giọng chửi một tiếng, cùng Nam Cung Cẩn cùng nhau nhanh chóng đi qua cửa chống cháy đồng thời đóng kỹ cửa chống cháy.

Lúc này Trần Phi mới nhìn rõ cái xác sống nằm sấp trên mặt đất kia, là một cô gái mặc chiếc váy ngủ bị nhiễm máu đỏ tươi bị thiếu mất một cái chân phải, bộ dáng có chút thê thảm.

Cửa chống cháy ở cầu thang bộ đối diện hành lang thang máy, mà ở hai bên cuối hành lang chính là hai hộ dân cư của tầng này, đây là bố cục thiết kế rất thường thấy, nền gạch hành lang vốn dĩ rất sạch sẽ, giờ lại có từng đám từng đám vết máu đỏ sẫm đã khô, là do cái xác sống nữ kia khi di chuyển đã lưu lại dấu vết.

Hai hộ gia đình của tầng 12 là căn hộ 1201 cửa phòng đóng kín, mà cửa phòng căn hộ 1202 thì mở toang ra, nhìn theo vết máu kéo lê dưới đất mà xem, có thể thấy cô gái xác sống này là ở căn hộ 1202, cũng không biết gia đình này như thế nào lại xảy ra một hồi thảm kịch.

Trần Phi cũng rất may mắn bởi Nam Cung Cẩn đã vượt qua được thời kỳ ủ bệnh của vi rút, bằng không dựa vào sức chiến đấu của Nam Cung Cẩn, hắn cũng chưa chắc đã là đối thủ, nói không chừng là bị ăn thành cặn bã.

Bành …..Bành….Bành….

Trần Phi cùng Nam Cung Cẩn vừa mới đi đến thang máy ở cuối hành lang, tại cửa chống cháy ở một bên khác của hành lang truyền đến tiếng va đập ‘bành bành bành’, bên trong còn kèm theo tiếng gào rú trầm thấp.

Trần Phi sắc mặt đau khổ, hắn phải gọi cái này là vừa xuất binh ra trận đã gặp vận xui! Lại bị bốn năm con xác sống chặn cửa, mà tiếng động va chạm cùng tiếng rống lên như này sẽ còn dẫn đến càng nhiều xác sống hơn nữa.

Nhưng mà cũng còn may là cửa chống cháy đủ nặng, những xác sống này cũng không hiểu mở ra như thế nào, thế nên hiện giờ Trần Phi cùng Nam Cung Cẩn còn tạm thời tính là an toàn.

Trần Phi cùng Nam Cung Cẩn trước tiên tiến vào căn hộ 1202, vết máu văng tung tóe khắp nơi trên mặt đất cùng trên tường, trong phòng cũng là một mảnh hỗn độn, không khó tưởng tượng ra ngày đó khắp nơi bùng phát vi rút zombies đã phát sinh thảm khốc như nào.

Trong nhà, mỗi cửa phòng đều mở ra, chỉ có duy nhất cửa phòng ngủ là đóng chặt, sau khi Trần Phi cùng Nam Cung Cẩn vào nhà, phía sau cửa phòng ngủ phát ra từng trận tiếng va đập, rất rõ ràng là trong này còn có một con xác sống, bởi vì nếu như là người còn sống thì khi nghe thấy có người tiến vào sẽ thử thăm dò kêu cứu.

Tiếng va chạm cửa phòng rất nhỏ, cái này khiến cho Trần Phi theo bản năng cho rằng xác sống bên trong phòng ngủ chính là một một đứa trẻ.

Hả?

Trần Phi thử đẩy cửa phòng ngủ ra một chút, thế mà hắn chỉ đẩy ra một khe hở rất nhỏ đã cảm giác được phía bên kia cửa phòng có đồ vật chống đỡ, Trần Phi lại dùng sức đẩy một chút khe hở ra rộng hơn một ít.

Đột nhiên……

Một gương mặt mập mạp không có dấu hiệu nào đột ngột theo khe hở thò ra, con ngươi trên hai mắt xám trắng nhìn không thấy phủ đầy từng sợi tơ máu, Trần Phi bị giật mình vội vàng lùi lại kéo dài khoảng cách với cái xác sống này.

Cái xác sống này ngửi được hơi thở người sống trên người Trần Phi cùng Nam Cung Cẩn, mở rộng cái miệng đầy máu phát ra một tiếng gào thét trầm thấp, tuy đầu nó thò ra khỏi khe cửa nhưng mà thân thể vẫn như cũ bị kẹt lại bên trong cửa, hơn nữa theo động tác giãy giụa điên cuồng của nó, đầu của nó đã bị cửa kẹp chặt lại.

Trần Phi vừa lùi lại đồng thời cũng nâng nỏ chữ thập trong tay lên, mà khi nhìn thấy tình cảnh túng quẫn của cái xác sống này, ngược lại hắn cũng không hoảng loạn, mà Nam Cung Cẩn bên cạnh cũng đã buông kiếm katana trong tay xuống.

Trần Phi ánh mắt xoay vòng quanh, đối mặt với cái bia sống khó có được này, hắn dứt khoát lùi lại hai bước, đứng ở giữa phòng khách, ở vị trí cách cửa phòng ngủ chính một khoảng cách chừng mười mét, thậm chí còn đem ống ngắm hồng ngoại đóng lại, mà Nam Cung Cẩn đứng bên cạnh có chút hăng hái nhìn chằm chằm Trần Phi.

Vèo……

Nỏ chữ thập được bóp cò, tiếp theo đó là một mũi tên bằng thép tinh luyện trực tiếp bắn thẳng vào mắt phải của xác sống, xuyên thủng đầu lâu của nó.

“Không tệ nha, Tiểu Phi Phi, có tiến bộ! Hiện tại đã có thể bắn trúng con mắt!” Nam Cung Cẩn đưa tay khoác lên vai Trần Phi, ôn nhu khen thưởng một câu.

Mà cái mặt mo của Trần Phi đã đỏ ửng, biểu tình có chút mất tự nhiên cười ha ha: “Ha ha….Cũng tạm! Cũng tạm!”

Trần Phi đương nhiên sẽ không nói cho Nam Cung Cẩn biết vừa rồi thực ra hắn nhắm vào mi tâm của xác sống, kết quả là…. lại bắn trúng con mắt. Ở khoảng cách gần như thế mà xảy ra sai lệch lớn như vậy, hắn mà nói thật ra sẽ bị Nam Cung Cẩn cười chết mất, thế nên cứ coi đây là một hiểu lầm tốt đẹp đi….

Trần Phi vốn cho rằng bên trong phòng ngủ là một đứa bé, kết quả ai mà nghĩ đến đằng sau lại là một tên béo vòng eo rộng bằng cánh cửa đâu, nhưng mà còn may là cái xác sống mập mạp này bị kẹt sau cánh cửa, nếu như bị cái xác sống béo ú lao ra tới, chỉ bằng một cú va chạm dã man như vậy, cho dù hắn cùng Nam Cung Cẩn liên thủ cũng ngăn không nổi.

Nhìn qua đồ ăn rau củ dự trữ trong nhà bếp của hộ gia đình 1202, Trần Phi rốt cuộc cũng biết tên mập này có được hình thể như vậy tất cả đều là nhờ vào loại đồ ăn mà hắn ăn!

Trong cái tủ lạnh loại hai cửa cỡ lớn nhất chứa toàn là các loại thịt gà vịt cá dê bò, không chỉ có như thế, trong nhà bếp còn có hai thùng lớn chứa các túi hút chân không đựng thịt khô lạp xưởng, trên ban công còn có hai cái chân giò hun khói cực lớn. Tuy rằng Trần Phi cũng chuẩn bị một tủ lạnh cất thịt đông lạnh nhưng mà so với cái này thì đúng là phải gọi một tiếng sư phụ.

Trần Phi sở dĩ không có dự trữ quá nhiều thịt tươi cùng thịt đông lạnh, là bởi vì hắn rất rõ ràng, một khi tủ lạnh bị ngừng hoạt động không thể tiếp tục làm lạnh, như vậy những loại thịt này sẽ rất nhanh bị biến chất hư hỏng, cho nên có dự trữ nhiều cũng vô dụng. Hiện tại hắn thu lấy hai cái chân giò hun khói cùng thịt khô lạp xưởng, như thế sẽ giúp hắn gia tăng một chút thịt để dành ăn dần.

Ngay tại lúc Trần Phi đang đắm chìm trong vui sướng, một âm thanh run run rẩy rẩy từ ngoài cửa truyền đến.

“Xin hỏi…. Các người là do quốc gia phái tới cứu chúng ta sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK