"Chị Cẩn, cẩn thận! "
"Mẹ nó....Tầng này sao lại có nhiều zombie như vậy!"
Trần Phi khẽ mắng một tiếng, thân thể dùng sức quay cuồng nhặt nến chữ thập rơi xuống đất.
Trần Phi quỳ một gối xuống đất, hít sâu một hơi rồi nín thở ngưng thần, thong dong bình tĩnh liên tục bóp cò hai lần.
Vèo... vèo....
Khi cò súng liên tục bị bóp, hai mũi tên nỏ thép tinh xảo bắn chính xác vào đầu của hai zombie.
Không còn uy hiếp của hai con zombie khác, Nam Cung Cẩn khẽ quát một tiếng, trường đao xẹt qua cổ zombie trước mặt cô, lập tức động tác của zombie đột nhiên dừng lại, thân thể sau vài lần lay động, một cái đầu rơi xuống đất lăn sang một bên, thân thể thẳng tắp kia cũng nặng nề ngã trên mặt đất.
Không có zombie tiếp tục nhào tới, hành lang giữa thang máy, ngoại trừ tiếng hít thở kịch liệt chỉ còn lại tiếng cửa phòng cháy bị va chạm mạnh.
Trần Phi và Nam Cung Cẩn liếc nhau, khẽ gật đầu cảnh giác đi về phía căn phòng ở cuối hành lang.
Tầng này là tầng thảm hại nhất mà Trần Phi và Nam Cung Cẩn từng thấy, quả thật giống như luyện ngục, trên vách tường trên mặt đất khắp nơi đều là vết máu bắn tung tóe, vết kéo dài, cùng với từng hàng dấu tay máu, đây dường như là đang hướng Trần Phi kể lại tình cảnh thảm khốc lúc đó.
Cửa phòng 2002 đóng chặt, trong khi 2001 mở rộng.
Trần Phi và Nam Cung Cẩn tận lực đi rất nhẹ, sau khi phát hiện mũi tên trong nỏ chữ thập đã không còn nhiều, Trần Phi trở tay rút ra bảy mũi tên tinh chế từ trong túi tiễn phía sau lấp lại.
Là hiện trường đầu tiên của thảm án năm 2001, cảnh tượng trong phòng khách khiến Trần Phi nhìn thấy không nhịn được hít một hơi lạnh, khắp nơi đều là vết máu khô và thịt vụn, máu bắn tung tóe thậm chí còn bắn tung tóe lên trần nhà, trên mặt đất phòng khách còn nằm hai cỗ tang thi chân tay không đầy đủ miệng còn một cái khép lại.
Cơ thể của bọn nó chỉ có thể dùng từ phân mảnh để hình dung, trong đó một con zombie hai chân cùng cánh tay trái đều đã không thấy, từ vết thương thối rữa mà xem, hẳn là bị xé rách, chỉ còn lại một cánh tay phải cũng chỉ là một chút xương trắng thối rữa mà thôi.
Bên cạnh zombie này không xa, cái bụng và lồng ngực đã bị rỗng sạch một tay zombie, có thể là cột sống gãy, nằm trên mặt đất cũng không thể di chuyển, cánh tay trái còn sót lại đang cào không khí lung tung.
Sau khi Trần Phi và Nam Cung Cẩn tiến vào phòng, hai con zombie này cũng trở nên hoạt động, chỉ có điều vì hành động bị hạn chế nên chúng điên cuồng vặn vẹo cổ.
Trần Phi và Nam Cung Cẩn lục soát phòng trong phòng trước một lần, xác định có còn zombie hay không, sau khi xác nhận xong Trần Phi lại trở lại phòng khách, dùng lưỡi lê đa chức năng từ M9 đâm vào hốc mắt hai con zombie sau đó thuận thế khuấy động, như vậy so việc đâm hộp sọ sẽ tiết kiệm rất nhiều sức lực.
Chiếc bánh trên bàn trà trong phòng khách không còn giống bánh sinh nhật, trên vách tường phía sau sofa, dùng bóng bay dán bốn chữ chúc mừng sinh nhật, nhìn thấy những thứ này Trần Phi rốt cục hiểu được vì sao zombie tầng 20 lại có nhiều như vậy, nghĩ đến lúc virus bùng phát nơi này đang tổ chức tiệc sinh nhật, cũng khó trách những zombie này đều là thân hình đơn bạc, quần áo trẻ trung thời thượng.
Trần Phi thở phào nhẹ nhõm, cũng không để ý đến vết máu đông cứng trên ghế sofa trực tiếp ngồi trên sô pha, còn thuận tay bôi máu nhớt dính trên lưỡi lê đa chức năng của M9 lên sofa.
Vì trận chiến vừa rồi có một chút đỏ ửng bất thường, làm cho người ta nhìn xong nhịn không được hiện lên liên tục, Trần Phi chú ý tới biểu tình rối rắm của Nam Cung Cẩn, dù sao nữ nhân đều tương đối thích sạch sẽ, tuy rằng trên quần áo của cô cũng có vết máu, nhưng không giống như Trần Phi nửa người đều dính đầy máu tanh hôi.
Ghế sofa bằng vải tương đối giản dị, Trần Phi suy nghĩ một chút lật đệm ghế sofa bên cạnh, mặc dù phía trên đều là vết máu nhưng phía dưới vẫn rất sạch sẽ.
Trần Phi lấy tay vỗ vỗ sô pha ra hiệu, Nam Cung Cẩn hừ nhẹ một thân đi tới bên này ngồi xuống.
"Chỉ là mấy con zombie như vậy đã làm cho hai chúng ta chật vật như vậy, zombie trên đường phố bên ngoài gấp mấy ngàn vạn lần, phỏng chừng nếu xuống sẽ bị gặm đến xương cốt cũng không còn." Trần Phi lắc đầu tự giễu nói.
"Tuy nhiên, ... Chúng ta không phải là sống bây giờ sao?Vả lại thực phẩm dự trữ của chúng ta cũng rất đầy đủ, ăn một hoặc hai năm không có vấn đề, sao thế?Cùng chị là một đại mỹ nữ sớm chiều ở chung, trong lòng ngươi kỳ thật đã sớm vui vẻ nở hoa rồi!" Trong giọng nói Của Nam Cung Cẩn mang theo một tia giễu cợt, chẳng qua từ trong mắt nàng Trần Phi không nhìn thấy loại thuần khiết lúc trước, xen lẫn một tia đau thương.
Cũng khó trách Nam Cung Cẩn lại như vậy, đổi lại là ai cho rằng cha mẹ mình đã chuẩn bị đủ thỏa đáng, kết quả cha mẹ lại có một người bộc phát virus zombie biến thành zombie, sau đó cắn chết một người khác, cuối cùng biến thành một đôi vợ chồng zombie, đều không thể chấp nhận kết cục này. Trần Phi xem ra Nam Cung Cẩn có thể nhịn được nhiều ngày không lên tiếng khóc lớn, đằng sau sự kiên cường là chua xót vô tận.
Mặc dù đã trải qua một trận chiến khá mạo hiểm ở tầng 20, nhưng thu hoạch của Trần Phi cũng không nhỏ, đương nhiên thu hoạch này không phải là vật tư trong phòng năm 2001, mà là số lượng zombie này, điều này khiến Trần Phi khoảng cách đánh chết 50 con zombie càng ngày càng gần.
Nghỉ ngơi một lát, Trần Phi và Nam Cung Cẩn lần lượt rời phòng 2001, Trần Phi ở cầu thang bắn chết tang thi trong lúc nhất thời hắn còn không thể thu hồi, chỉ có thể đợi một hồi tang thi bị chặn ở bên ngoài rời đi rồi mới đi, tuy rằng trong tay Trần Phi có hai trăm mũi tên, nhưng trước mắt cũng không phải là lúc tiêu hao mũi tên, nhất định phải tính toán kỹ lưỡng trước phòng ngừa.
Bởi vì zombie quá nhiều nên phòng vệ sinh không chứa được, cho nên Trần Phi đem thi thể zombie này kéo vào phòng ngủ chính của phòng 2001, mở tất cả cửa sổ thông gió, nếu không mùi thối rữa sinh ra trong thời gian dài của những thi thể này có thể trực tiếp sặc chết người.
Trần Phi đi tới trước cửa phòng 2002 gõ vài cái, trong phòng vô cùng yên tĩnh, không có người sống sót kêu cứu cũng không có zombie gào thét, Trần Phi chỉ có thể sử dụng thần kỹ mở khóa mở cửa phòng, có vết xe đổ trước nên Trần Phi cùng Nam Cung Cẩn khi mở cửa rõ ràng phải cẩn thận một chút, phòng ngừa lại bị đánh trở tay không kịp, bọn họ lần này có thể may mắn ứng phó cũng không có nghĩa là lần sau cũng có thể may mắn như vậy, cho nên nhất định phải cẩn thận một chút.
Sau khi cửa phòng mở ra, Trần Phi hơi sốc, phòng 2002 từ trang trí đến đồ nội thất rất đơn giản, tìm kiếm một vòng trong mỗi phòng, về cơ bản có thể xác định rằng căn phòng đã không có ai ở trong một thời gian dài, nhà bếp chỉ có nửa túi gạo, nửa xô dầu, tủ lạnh TV và các thiết bị điện khác thậm chí không được kết nối với nguồn điện.
Sau đó Trần Phi đầu tiên là xuống tầng 14 hấp dẫn tang thi ở cầu thang tầng 20, sau đó đi thang máy lại trở lại tầng 20, sau khi nhanh chóng thu hồi nỏ tiễn trong cầu thang, Trần Phi và Nam Cung Cẩn rón rén đi đến tầng 21...
Thời gian đến mười một giờ, Trần Phi và Nam Cung Cẩn đã dọn dẹp xong zombie tầng 23. Chiến đấu dày đặc tiêu hao rất lớn hai người, ngoại trừ tầng 21 và tầng 17 mỗi bên có một hộ sống sót, các tầng khác đều chỉ toàn là zombie.
Bởi vì những người sống sót ở tầng 21 và 17 đều có thái độ khá tốt, cho nên Trần Phi để lại một phần vật tư sinh hoạt trong nhà đối diện bọn họ cho bọn họ, một mặt là lòng trắc ẩn còn chưa phai mờ, mặt khác là đem vật tư trong tầng này thu thập lại một lần, thật sự rất mệt mỏi.
....
Trần Phi và Nam Cung Cẩn ăn trưa ở nhà ông Trương ở tầng 12, tuy rằng tuổi già đã cao, nhưng thân thể vẫn rất cứng rắn. Bà Lý dùng cả buổi sáng gói cho Trần Phi và Nam Cung Cẩn một bữa sủi cảo nhân thịt lợn, đây chính là bữa ăn thịnh soạn nhất mà Trần Phi và Nam Cung Cẩn ăn mấy ngày gần đây, bộ dáng ăn cơm của Trần Phi khiến trên mặt bà Lý treo đầy nụ cười từ ái.
Ăn xong bữa trưa thịnh soạn, Nam Cung Cẩn liền trở về nhà lầu mười một nghỉ ngơi, Trần Phi vừa ăn xong liền ngủ thật đúng là sợ Nam Cung Cẩn ở mạt thế thực hiện kế hoạch dưỡng da, sau đó biến thành một mỹ nữ lớn XXL.
Trần Phi không trở về tầng 11, mà tuần tra một vòng ở tầng 12, đảm bảo an toàn ở tầng 12, Trần Phi đem những thứ có thể di chuyển trong nhà 1201 đến bên cạnh cửa phòng chống cháy ở thang máy phía bên kia hành lang, dùng để chống đỡ cho cửa chống cháy, vạn nhất sau này zombie trong hành lang càng tụ tập càng nhiều cửa phòng cháy bị đập vỡ, có những thứ này ngăn cản tang thi cũng không thể xông vào.
Một giờ rưỡi chiều, Trần Phi và Nam Cung Cẩn bắt đầu một vòng hành động dọn dẹp mới.
Trần Phi như là muốn đánh chết zombie làm nhiệm vụ để kích hoạt hệ thống chúa tể mạt thế. Nam Cung Cẩn một mặt là sợ Trần Phi biến thành đồ ăn của zombie, một mặt cũng muốn trau dồi khả năng chiến đấu của mình, cô phải chuẩn bị cho điều tồi tệ nhất, virut thảm khốc này sẽ kéo dài trong một thời gian dài cô sẽ chiến đấu trong một thời gian dài.
Chiến đấu dọn sạch tiến hành rất thuận lợi, chỉ mất một tiếng rưỡi Trần Phi cùng Nam Cung Cẩn liền dọn sạch đến tầng cao nhất, ở trên những tầng này bọn họ chỉ gặp zombie cũng không nhìn thấy người sống sót.
Hãy tưởng tượng ..... Khi hàng xóm của bạn có mối quan hệ tốt ôm vết thương đẫm máu bị cắn gõ cửa nhà bạn để cầu cứu bạn, hơn một nửa số người vì tình người sẽ chọn mở cửa phòng để cho hàng xóm vào, đặc biệt là hàng xóm của bạn vẫn là một em gái xinh đẹp và đáng yêu, hoặc một người chị lớn trưởng thành, nó sẽ khiến bạn khó từ chối hơn.
Và đây là nguồn gốc của thảm kịch, từ thảm kịch của một gia đình phát triển thành hai gia đình, vì vậy sẽ có một tầng hai hộ gia đình trở thành kết quả của zombie, tất nhiên nguyên nhân của sự việc là gì cũng chỉ có người trong cuộc biết.
Về phần từ tầng sáu trở xuống , Trần Phi và Nam Cung Cẩn đều không có ý định dọn dẹp, chủ yếu là bởi vì tầng quá thấp, tốc độ tụ tập tang thi lại quá nhanh, đến lúc đó có cơ hội xuất hiện tình huống ba mặt thù địch, nhất định phải cẩn thận quyết định.
Điều khiến Trần Phi trong lòng rất khó chịu chính là hắn còn chưa giết đủ 50 tang thi cần kích hoạt hệ thống, bất quá Trần Phi nghĩ lại 12 năm sau khi hắn có được hệ thống này phỏng chừng cũng không có người trước nói cho hắn biết,trong tình huống không hề chuẩn bị mình có thể đánh chết 50 con zombie, huống chi là hiện tại toàn bộ trang bị vũ khí của mình.
Nhưng Trần Phi cũng không biết, 12 năm sau, điều kiện nhiệm vụ kích hoạt hệ thống của hắn chỉ là 24 giờ vượt qua virus xâm nhập mà thôi, về phần đánh chết 50 con zombie, đó là biến số trong miệng hắn của 12 năm sau đó.