Editor: Bạch Hạ Tử Nhiên.
Trần Phi xem thời gian thấy rằng còn ít nhất ba tiếng rưỡi trước khi màn đêm buông xuống, sau đó cùng Nam Cung Cẩn đem tất cả vật tư tìm kiếm được được giao cho 1101, Trần Phi quyết định thực hiện kế hoạch dự phòng, đi đến đơn vị 2 qua hành lang cứu hỏa thông qua tầng 13 để tiếp tục tiêu diệt xác sống.
Ngày mai là ngày thứ 14, là hạn chót mà Trần Phi và Mục Mỹ Tình đã cùng thỏa thuận, sau thời hạn này Trần Phi thực sự sợ rằng đám người Mục Mỹ Tình sẽ không thể hỗ trợ nổi, vì vậy hôm nay Trần Phi phải kích hoạt thành công hệ thống thống trị ngày tận thế, nhìn xem cái hệ thống tận thế này có thể giúp được gì cho hắn.
Sau một hồi nghỉ ngơi, Trần Phi và Nam Cung Cẩn đi tới thang máy để lên tầng 13. Hành lang cứu hỏa thực chất là một cái bệ ở bên ngoài. liên kết tòa nhà thứ nhất và tòa nhà thứ hai bên ngoài bởi một cái sân. Kiến trúc của những hành lang cứu hỏa được thiết kế cũng sẽ có những điểm khác biệt tùy vào mỗi tòa nhà nhưng công dụng chung là như nhau.
Cửa ngăn cháy của hành lang cứu hỏa ở bên cạnh cửa ngăn cháy trong giếng thang, ở tại chỗ tầng lầu đó cũng có một cửa sổ hiện tại đã đổi thành cửa ngăn cháy.
Trần Phi và Nam Cung Cẩn liếc nhìn nhau trao đổi thông qua ánh mắt, Nam Cung Cẩn bước tới mở cửa, còn Trần Phi thì cầm nỏ chữ thập trên tay và lùi lại một bước, sử dụng thành quả trong thực chiến của Trần Phi, nếu như tại thời điểm mở cửa có hai xác sống đi vào, hắn có thể tiêu diệt chính xác cả hai xác sống, vì vậy để Nam Cung Cẩn đi tới mở cửa thực sự là an toàn hơn, đây cũng là đề xuất của Nam Cung Cẩn.
Cánh cửa phòng cháy mở ra, phía sau cánh cửa là một sân ga hẹp có lan can bảo vệ không hề có xác sống, nhưng Trần Phi vẫn thận trọng bước đến bục hành lang cứu hỏa bên ngoài.
Trước đó Trần Phi từ trong phòng khách của mình nhìn thấy có hai đứa trẻ chạy chơi trong hành lang cứu hỏa ở tòa nhà đối diện, nhưng kết quả lại bị cha mẹ nghiêm khắc dạy dỗ lại một trận ra trò, tại thời điểm đó Trần Phi vẫn còn suy nghĩ xem nhỡ mấy đứa trẻ nghịch quá té qua rào thì phải làm sao nên dù có chút tò mò nhưng hắn cũng không bao giờ lên tầng 13 để tìm hiểu.
Hành lang cứu hỏa này có chiều dài gần ba mươi mét, mặc dù không nhìn thấy xác sống nhưng Trần Phi lại nhìn thấy trên mặt đất và lan can đều xuất hiện vết máu khô, mà phòng cháy hai cánh cửa chống cháy vẫn còn đang mở rộng, có ai đó đã chặn nó bằng một tảng đá.
Trần Phi nhớ rằng hắn chỉ gặp một xác sống khi dọn dẹp tầng 13, vì vậy có thể có nhiều thây ma tập trung ở tầng 13 của đơn vị thứ 2, Trần Phi liếc nhìn Nam Cung Cẩn phía sau hắn và cũng nhìn thấy được trên mặt Nam Cung Cẩn có vẻ mặt rất nghiêm trọng, rõ ràng cô cũng đã nghĩ đến điều này.
Hành lang cứu hỏa này có chiều rộng hai mét có thể để cho hai người đi cạnh nhau, từ trên này nhìn xuống dưới có thể nhìn bao quát được mọi thứ rất rộng, vừa vặn có thể nhìn thấy vị trí cửa ra vào.
Cánh cửa của đơn vị thứ hai bị đóng chặt lại và có ba xác sống lang thang không mục đích ở gần cửa ra vào mà điều Trần Phi lo lắng nhất là về những gì đã xảy ra. Cánh cửa của đơn vị mà hắn đứng đang trong trạng thái mở, khung cảnh lúc đó có thể đoán được đại khái từ chậu cây ngã xuống đất và mấy chiếc ghế nằm rải rác gần cửa.
Nghĩ rằng giai đoạn virus xác sống bùng phát, không biết người dân ở tầng nào đã vận chuyển đồ vật, có thể là người thuê dọn đến hoặc dọn ra chuyển đi, đó là người đã khuân vác tảng đá kia đem tới đây để chặn lại cửa ra vào.
Từ cửa phòng gần đó, Trần Phi có thể nhìn thấy một vài bóng người trong trạng thái hoảng hốt, đây hoàn toàn là điều mà hắn không mong đợi sẽ thấy. Nếu cửa phòng không đóng, sẽ có đoàn xác sống ở hành lang tầng một và trong cầu thang không ngừng tụ tập lại.
Ngay khi Trần Phi cau mày tự hỏi liệu có giải pháp nào không thì một tiếng hô hoán vang lên bên tai hắn.
"Này những người ở bên phía đối diện các người có phải là quân giải cứu mà quân đội phái tới không?"
Trần Phi ngạc nhiên trong lòng khi nghe thấy nguồn phát ra âm thanh. Dường như là phát ra từ tòa nhà số 9 đối diện mà đối phương chắc đang sử dụng loại loa phóng thanh giá rẻ. m thanh rất lớn còn lẫn rất nhiều tạp âm vào, không riêng gì Trần Phi và Nam Cung Cẩn nghe thấy giọng nói này, một số lượng lớn xác sống ẩn náu trong góc của tiểu khu cũng lần lượt xuất hiện và tập trung hướng về vị trí của tầng số 9.
"Này đừng tìm, tôi đang ở tầng 20!"
Giọng nói sắc bén lại vang lên, Trần Phi nhìn xung quanh ở tầng 13 và dưới tầng 13 để tìm kiếm, lại nghe thấy tiếng động, hắn liền nhìn về phía tầng 20.
Vì khoảng cách giữa các tầng không quá xa nên Trần Phi đã nhìn thấy rõ ràng một người đàn ông ở cửa sổ trên tầng 20 đang nghiêng người ra khỏi cửa sổ với một cái loa, nhưng do khoảng cách mà Trần Phi không thể nhìn thấy được khuôn mặt của người đàn ông đối diện, vì vậy hắn chỉ có thể kiểm tra tuổi của người đàn ông hét lên từ giọng nói và áo sơ mi xanh của anh ta .
Tuy nhiên không đợi Trần Phi trả lời, hai bóng người lần lượt bước ra khỏi cánh cửa cứu hỏa ở tầng 13 của đơn vị 2 và đó chính là hai xác sống đang mặc quần áo tả tơi!
Giờ phút này Trần Phi thực sự muốn lao lên tầng 20 đối diện để tìm người đàn ông này và cho anh ta một chức vụ lớn. Nói cho anh ta không biết tại tận thế phải khiêm tốn làm việc sao?
Hai xác sống mê mang bước ra khỏi cửa. Khứu giác nhạy bén của bọn chúng có thể trực tiếp ngửi thấy hơi thở của con người trên người Trần Phi và Nam Cung Cẩn. Trần Phi suy đoán trong lòng liệu những xác sống này có phải đều bị mùi nước hoa trên người Nam Cung Cẩn hấp dẫn tới không, cộng thêm mùi của một người đàn ông hẳn sẽ khiến lũ xác sống cảm thấy đây là đồng loại mới đúng.
Tuy nhiên Trần Phi không có thời gian để suy nghĩ về mớ hỗn độn kia. Hắn thành thục khéo léo đặt nỏ chữ thập vào cánh tay trái và liên tiếp bóp cò hai lần. Để đảm bảo độ ổn định của nỏ chữ thập, điều quan trọng nhất là mà Trần Phi nghĩ hành động này khiến hắn đẹp trai hơn!
Lúc này tiếng loa phía đối diện lại vang lên lần nữa, người đàn ông không chút do dự khen ngợi:
"Đm! Tệ thật đấy! V5 đẹp trai độc đoán, nhanh đến cứu tôi ra khỏi biển khổ đi!"
Lời khen ngợi của người đàn ông không những không làm cho Trần Phi cảm thấy tự hào mà còn khiến Trần Phi xúc động có ý muốn chửi bóng chửi gió, nếu không phải khoảng cách hơi xa nói không chừng Trần Phi thật sẽ bắn cho gã phía đối diện một mũi tên.
Khi tiếng loa phát thanh vang lên thêm lần nữa, lại có thêm hai xác sống lao ra khỏi cửa cứu hỏa, vì mọi chuyện diễn hơi nhanh nên Trần Phi có chút nghẹn họng nhìn khung cảnh diễn ra trước mặt.
Hai con xác sống vừa lao ra từ cửa cứu hỏa đã bị một trong hai con xác sống đang nằm trên mặt đất làm cho vấp ngã, tiếp theo là lần lượt từ lan can bảo vệ của hành lang cứu hỏa lật nhào, ngay sau đó là hai tiếng kêu như dưa hấu.
Hai xác sống tất cả đều tiếp đất bằng đầu vào khoảnh khắc chúng chạm đất là cảnh máu me đen bắn tung tóe khắp nơi.
Trần Phi im lặng không nói nên lời, đây chính là: Sự thiếu sót về chỉ số thông minh!
Không biết cái này có tính là mình đã giết hai con này không. Rốt cuộc là do tôi đã giết chết những con xác sống kia mới khiến hai con xác sống này vấp phải, vì vậy hai con xác sống này nên được coi là do tôi gián tiếp giết chết.
Trần Phi suy nghĩ ở trong lòng, người đàn ông ở tầng số 9 ở phía đối diện truyền đến một tiếng cười lớn, cuối cùng vẫn không biết tiếng cười của anh chàng này truyền đến từ đâu.
"Này! Anh đừng la nữa, nhìn xuống dưới lầu đi, anh đã thu hút cả đám xác sống tới rồi!" Cuối cùng Trần Phi cũng không thể nhịn nữa mà đáp lại.
Cứ như vậy vài câu nói ngắn ngủi, hàng chục xác sống đã tập trung tại cửa đơn vị ở tầng dưới của tầng số 9, mà tại trong khu vực nhỏ kia vẫn không ngừng có xác sống đều đặn hướng về tầng số 9 mà đến.
"Đm!"
Người đàn ông thốt lên rồi vội vàng thu người lại, viết một kí hiệu SOS rất lớn trên cửa sổ bằng bút dạ.
Trần Phi trợn tròn mắt, với chỉ số IQ vượt trội như vậy hắn tuyệt đối không thể cứu được anh ta, chẳng lẽ cứu anh ta rồi tự đào hố chôn chính mình sao? Trong những ngày tận thế, tất cả mọi người đều muốn thể hiện ra giá trị cá nhân của h và đây là thời đại mà nếu bạn sử dụng những trò lừa bịp thì số phận chính là bị mọi người xa rời.
Giọng nói của Trần Phi đã lôi kéo thành công thêm ba xác sống nữa. Bởi vì ba con xác sống này muốn cùng nhau lao ra khỏi cửa, tốc độ vì chen chúc trong đám đông nên chậm một chút. Xác sống phía trước bị hai xác sống phía sau đẩy xuống, để ngăn mục tiêu nhiệm vụ cứ như vậy rơi xuống ngay trước mặt, Trần Phi đã bóp cò liên tục để hạ gục hai xác sống ở phía sau.
Sau một hồi chờ đợi mà không thấy xác sống nào xuất hiện, Trần Phi và Nam Cung Cẩn mới tiếp tục tiếp cận cánh cửa cứu hỏa của đơn vị 2.
Để tránh thu hút nhiều thêm nhiều xác sống nhất có thể, trong khoảng thời gian này Trần Phi và Nam Cung Cẩn đã học cách có thể đi vừa nhanh lại vừa nhẹ nhàng. Mắt thấy khoảng cách với cửa phòng chữa cháy chỉ còn gần năm mét, Trần Phi đang hết sức chăm chú nhìn về hướng cửa thì bị nam Cung Cẩn kéo trở lại.
"Trần Phi! Nhìn này!" Nam Cung Cẩn chỉ vào cửa sổ bên cạnh rồi nhỏ giọng nhắc nhở.
Trần Phi nhìn theo hướng Nam Cung Cẩn chỉ, liền nhìn thấy ba con xác sống đang dựa sát vào cửa sổ nhìn chằm chằm vào bọn họ với vẻ mặt tàn khốc, vừa đang nhếch miệng cười toe toét và dữ tợn, lại vừa dùng đầu không ngừng đập vào kính cửa sổ.
Trần Phi hai mắt gần như trợn lên vì kinh hãi, xét theo vị trí hiện tại căn nhà này chắc là căn nhà số 1302 của đơn vị số 2. Ngoài ba con xác sống đang đứng bên cửa sổ phòng ngủ, hai con khác cũng đang tụ tập trước cửa sổ phòng bếp nhìn ra phòng khách và cũng có thể thấy một vài bóng người lắc lư trong phòng khách.
Con mẹ nó đây là tình huống quái quỷ gì vậy! Các xác sống đang muốn mở hội tại căn hộ 1302 sao?
Trần Phi thực sự không thể hiểu nổi tại sao nhiều xác sống lại tụ tập ở tầng 13 của đơn vị 2 như vậy, chẳng lẽ là đang muốn cùng tổ chức sinh nhật với nhau sao?
Rất nhanh sau đó Trần Phi đã biết rõ lý do của việc này. Hắn nhìn thấy một xác sống nữ mặc váy cưới màu trắng trong phòng. Tất nhiên, bây giờ váy cưới của cô ấy đã bị nát đến không còn hình dáng, phía trên vẫn còn đầy vết máu khô màu nâu, nếu không có tấm màn che trên đầu, Trần Phi thật sự không thể nhìn ra được.
Cảm thán những người này ấy vậy mà thực sự đã tổ chức đám cưới vào ngày virus bùng phát! Không phải đã thông báo không được tụ tập lại với nhau sao? Mà các nhà hàng cũng đã đóng cửa, mấy người này thật đúng là không sợ chết mà làm trái với quy định!
Trần Phi giờ đã nhận ra tình hình giữa hắn và Nam Cung Cẩn nguy hiểm như thế nào. Ước tính một cách cẩn thận thì có ít nhất hai mươi đến ba mươi con xác sống trong căn hộ số 1302. Dựa vào hai bọn họ nếu đi qua đó đoán không chừng rằng họ sẽ bị xác sống ăn đến không con xương.
Bây giờ lựa chọn rõ ràng là quay trở lại đơn vị số một, sau đó chặn cửa phòng cháy của đơn vị số một bằng đồ đạc trong nhà đã bị phá hỏng, nhưng Trần Phi đang phải đối mặt với vấn đề là hắn chưa giết đủ năm mươi xác sống, đơn vị số 1 nơi hắn đang ở ngoại trừ xác sống ở các tầng dưới tầng 7 và trong cầu thang, tất cả các đều đã được dọn dẹp sạch sẽ, nếu muốn tiếp tục tiêu diệt xác sống thì nhất định phải xuống tầng dưới để dọn dẹp bởi vì cửa của đơn vị đang mở, Trần Phi phải đối mặt với nguy hiểm rất lớn!
Đến cuối cùng nên lựa chọn như thế nào đây?
Mấy ngày nay Trần Phi vẫn cảm thấy biểu hiện của chính mình không tệ, nhưng hiện tại lại có chút không biết phải làm sao.