Chương 8: Tích trữ vật tư (3)
Vì vậy Trần Phi tìm đến một công ty cho vay tư nhân, người quản lý trung niên đầu trọc nhìn có vẻ gian xảo, ông ta chỉ cần liếc thoáng qua Trần Phi một cái đã nhìn ra hắn đang cần tiền gấp nên ước tính giá trị căn nhà của Trần Phi là 5 tỷ rưỡi, như vậy chỉ cần Trần Phi không có khả năng trả nợ, bọn họ sẽ nhận được một khoản lớn tiền phi pháp.
Trần Phi muốn rời đi, nhưng người quản lý của công ty cho vay nói chỉ cần dẫn ông ta đến xem căn nhà, trong vòng một tiếng sau khi hoàn thành thủ tục liền có thể nhận được khoản vay, điều này khiến cho hắn rất đắn đo, sau khi cân nhắc ưu và nhược điểm, hắn cảm thấy rằng việc dùng hơn một tỉ để mua một ngày thời gian tựa hồ cũng không quá thua lỗ, cho nên cuối cùng cắn răng quyết định thế chấp thế căn nhà để vay tiền.
Nhận được 5 tỷ rưỡi, Trần Phi trực tiếp lao vào siêu thị lớn nhất ở thành phố Trung Nam và bắt đầu điên cuồng càn quét hàng hóa, từ những thực phẩm cơ bản nhất như gạo, mì trắng, nước uống, đến các loại thực phẩm nấu chín đóng gói được hút chân không có thời hạn sử dụng dài, giống như xúc xích, chà bông và chân gà, kể cả mì gói, đồ hộp, bánh quy, sô cô la, ... Toàn bộ đều không cần nhìn giá cả, trên cơ bản kệ hàng mà Trần Phi đi qua đều sẽ trống trơn.
Siêu thị đã từng gặp phải khách hàng điên rồ như vậy, vì thế còn đặc biệt gọi bốn nhân viên công tác đi theo Trần Phi, đồng thời cung cấp dịch vụ giao hàng tận nơi cho hắn hoàn toàn miễn phí.
Cứ như vậy, lô hàng đầu tiên trị giá hơn 600 triệu đã được chuyển đến nhà của Trần Phi vào khoảng 4 giờ chiều, gần như lấp đầy toàn bộ phòng khách, coi như thức ăn và nước uống trong những ngày đầu của tận thế đã được đảm bảo.
Nhanh chóng ăn một tô mì cho no bụng, Trần Phi không hề nghỉ ngơi mà đi thẳng tới hiệu thuốc, nếu tự mình suy nghĩ có lẽ hắn cũng không nhận ra được tầm quan trọng của thuốc men, may mà hắn đã xem qua những bộ phim truyền hình về xác sống trong tận thế và hiểu được tầm quan trọng của thuốc chữa bệnh. Ngay cả khi bản thân không sử dụng nhiều, những loại thuốc này cũng có thể được những người sống sót sử dụng như tiền tệ trong thời kỳ tận thế. Trong một số trường hợp, một hộp thuốc giảm đau có thể dễ dàng đổi lấy một lượng lớn thức ăn.
Trần Phi đã chọn một chuỗi hiệu thuốc lớn nhất ở thành phố Trung Nam để mua thuốc, vì lượng thuốc quá nhiều dẫn đến số tiền rất lớn, Trần Phi đã trực tiếp thương lượng với quản lý khu vực nên hắn đã được giảm giá 20% tất cả các loại thuốc.
Hầu hết các loại thuốc mà Trần Phi mua là thuốc chống viêm và thuốc giảm đau, sau đó là một số loại thuốc kháng sinh và thuốc chống vi-rút, về phần các loại thuốc khác Trần Phi cũng mua một ít để chuẩn bị cho những lúc cần thiết, những loại thuốc này không nhiều như vật tư sinh hoạt, nhưng số tiền tiêu tốn lại lên đến hơn 700 triệu! Mà sau khi mang đống thuốc này về nhà, trời cũng đã tối.
Mục Mỹ Tình và Nam Cung Cẩn khi đi làm về nhìn thấy phòng khách trông như thế này đều lộ ra biểu cảm không thể tin được, Nam Cung Cẩn thậm chí còn xông vào phòng của Trần Phi, kéo cái người đã kiệt sức vì bận rộn cả ngày ra khỏi giường.
“Tiểu Phi Phi, cậu đang giở trò gì vậy? Cậu định mở siêu thị và hiệu thuốc ở nhà sao?” Nam Cung Cẩn cau mày hỏi.
Mục Mỹ Tình không nói mà chỉ đứng một bên nhíu mày nhìn chằm chằm Trần Phi, cô đang chờ Trần Phi cho mình một lời giải thích hợp lý.
Trần Phi khóc không ra nước mắt, chuyện như vậy nếu chưa đến lúc thực sự xảy ra, hắn căn bản không có cách nào giải thích rõ ràng, cho dù có giải thích cũng chẳng có ai tin hắn, ngay cả chính hắn cũng sẽ không tin cơ mà, Trần Phi dứt khoát không lãng phí thời gian để giải thích.
“Chị Tình, chị Cẩn, hiện tại có một số chuyện tôi không thể giải thích rõ ràng với hai chị được, thế này đi, hai chị đợi năm ngày nữa được không, năm ngày nữa hai chị sẽ biết tất cả mọi chuyện!”
Đây là lần đầu tiên thái độ và giọng điệu của Trần Phi nghiêm túc như vậy, nên mặc dù trong lòng có nghi ngờ, nhưng Mục Mỹ Tình và Nam Cung Cẩn cũng không tiếp tục tra hỏi nữa, năm ngày làm việc có thể nói là qua nhanh như một cái chớp mắt.
Sau khi nghe Trần Phi nói xong, Mục Mỹ Tình chẳng thèm để ý tới hắn nữa mà bắt đầu tập thể dục trước khi đi ngủ, trong khi đó thì Nam Cung Cẩn rất hăng hái chọn vài túi đồ ăn vặt từ trong các loại thực phẩm rồi mới quay về phòng mình.
Chuyện nhỏ này làm cho cơn buồn ngủ của Trần Phi hoàn toàn bay mất, hắn quyết định tiếp tục lên kế hoạch cho việc sinh tồn trong tận thế, đương nhiên vẫn còn có chuyện quan trọng hơn chờ hắn đi chuẩn bị. . . .
Dịch : vietanh1766
Cầu Ngọc Phiếu
10NP = bạo 3 chương
20NP = bạo 6 chương
50NP = bạo 15 chương