• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 5: Virus Zombie (2)

Mỗi vũ trụ chỉ cho phép một hệ thống tồn tại, vậy mà vũ trụ thứ bảy của chúng ta lại bị một tên bị ổi đến từ vũ trụ thứ ba cưỡng ép can thiệp, làm cho vũ trụ thứ bảy của chúng ta xuất hiện tận hai người sở hữu hệ thống, tôi đã chiến đấu với hắn ta trong vòng 6 năm, mất đi rất nhiều người quan trọng, mà bây giờ tôi đã hoàn toàn rơi vào thế yếu, nói rõ ra là định sẵn sẽ thua cuộc. . . Mà một khi tôi thất bại cũng có nghĩa là vũ trụ thứ bảy sẽ hoàn toàn sụp đổ, biến thành cát bụi giống như vũ trụ thứ mười ba.”

Trần Phi càng nghe càng ngốc, cảm giác chuyện này còn hư cấu và ảo ma hơn cả liên minh anh hùng báo thù trong phim khoa học viễn tưởng Avengers, vậy ý tứ chính là muốn ký thác hi vọng của toàn vũ trụ lên người hắn sao? Nói đùa gì vậy! ! !

Trần Phi còn muốn mở miệng hỏi tiếp nhưng giữa phòng đột nhiên lại xuất hiện một quả cầu màu xanh lam đang phát sáng, nhìn thấy quả cầu này, sắc mặt người áo đen thay đổi, vội vàng tăng tốc độ nói.

“Bây giờ, tôi sẽ sao chép hệ thống này vào trong cơ thể cậu, có quá nhiều chuyện tôi không thể nào tiết lộ ra, cậu cần phải tự tìm tòi khám phá để trưởng thành. Ngoài ra, sau này nếu như cậu gặp một người đàn ông tên là Lâm Phong, tuyệt đối không được để cho bộ dạng giả nhân giả nghĩa của hắn ta lừa gạt, chỉ cần xác định trên người hắn ta có hệ thống thì không cần do dự, trực tiếp giết chết hắn ta!

Từ nay về sau. . . Cậu phải trân trọng và bảo vệ tốt những người tin tưởng mình, cậu giúp đỡ bọn họ cũng chính là đang giúp đỡ bản thân mình, cậu phải mạnh lên thì mới có thể chống lại công kích của hệ thống mà hắn ta đang sở hữu!”

Người áo đen nói xong, cầm lấy tinh thể màu lam hình trái tim ấn thẳng vào trong tim Trần Phi, trong nháy mắt đó nhịp tim và mạch đập của Trần Phi hoàn toàn dừng lại, một loại cảm giác sợ hãi khi cận kề cái chết truyền đến, tuy chỉ duy trì liên tục trong thời gian mười giây nhưng đủ để khiến Trần Phi mãi mãi chẳng thể quên được.

Làm xong tất cả, người áo đen quay lưng đi về phía quả cầu đang phát ra ánh sáng màu xanh lam.

Trần Phi thấy thế vội vàng nói: “Này, đại ca! Anh còn chưa nói cho tôi cách dùng hệ thống này mà! Có sách hướng dẫn hay không hả? Anh cũng không nói cho tôi cách để sinh tồn trong tận thế! Nói cho tôi tí kinh nghiệm cũng được!”

“Những cái này cậu phải tự tìm hiểu rồi, can thiệp quá nhiều sẽ xuất hiện nhiều biến số, ngược lại sẽ gia tăng nguy hiểm thêm cho cậu, tôi chỉ có thể nói cho cậu rằng: Dù có phải đánh vỡ đầu cũng không được để cho xác sống cắn. Hẹn gặp lại! Chúc. . . . Cậu. . . . May. . . . Mắn. . . .”

Giọng nói người áo đen dần dần đứt quãng, cuối cùng biến mất hoàn toàn theo quả cầu tỏa ra ánh sáng màu xanh lam, nếu không phải trong tay còn đang cầm cái quả cầu biến dạng kia thì Trần Phi vô cùng hoài nghi có phải nãy giờ chỉ là ảo giác của hắn thôi không.

Đứng tại chỗ sừng sờ một lúc lâu, Trần Phi chậm rãi đi đến bên giường, sờ tim rồi bắt đầu hồi tưởng lại lời nói của “Trần Phi 12 năm sau”.

Đầu tiên, tin tức quan trọng nhất chính là chất độc mới nhất có tên TZ-S001 mà nước Mỹ phát hiện được chính là virus zombies! Chất độc sẽ bạo phát sau một tuần lễ, mà hai tuần sau sẽ biến thành Zombies!

Tiếp đến, là cái gọi là hệ thống này, nếu dựa theo lời nói của mình mười hai năm sau thì hệ thống này chính là tiền vốn để hắn có thể sống sót trong tận thế này, ngoài ra hắn còn bắt buộc phải giết người đang nắm giữ một cái hệ thống khác, người chưa từng gặp mặt kia chỉ biết là một người đàn ông tên là Lâm Phong.

Về phần mối đe dọa đến từ các vũ trụ song song. . . . Trần Phi cảm thấy rất nực cười! Cho dù có là sự thật thì ước chừng cũng cách hắn rất xa xôi.

Đối với Trần Phi thì việc có thể biết trước hai tuần lễ là một chuyện vô cùng may mắn, hai tuần lễ này đủ để hắn có thể chuẩn bị một số thứ cho việc sinh tồn trong tận thế.

Khiến cho Trần Phi *nhức cả trứng chính là nhân vật tự xưng là “Trần Phi 12 năm sau” không truyền thụ bất kỳ kinh nghiệm sinh tồn quý báu nào trong thời kỳ tận thế cho hắn, chỉ dùng một cái cớ gượng ép là “không muốn can thiệp nhiều” để lãng tránh, mà làm người tức giận nhất chính là câu cuối cùng kia.

*nhức cả trứng: chỗ này dịch hoàn toàn nguyên văn tác giả. Ý thô tục chính là nhức ********.

‘Dù có phải đánh đến bể đầu cũng không thể bị cắn.’

Mẹ nó, một câu như thế chỉ có thể dùng hai từ để diễn tả, chính là “qua loa”!

Mà trên danh nghĩa lại nói trao cho hắn một hệ thống rất cường đại, mà ngay cả cái bóng của hệ thống kia hắn cũng chưa nhìn thấy, thậm chí là đến tên gọi của hệ thống hắn cũng không biết, tác dụng là gì cũng không rõ, cho nên hắn đã thẳng tay cho “Trần Phi 12 năm sau” một dấu x, ngay cả bản thân mình mà cũng lừa được, thật là con mẹ nó!

Dịch : vietanh1766

Các bạn thấy truyện hay hãy đẩy kim phiếu cho truyện để mình có động lực bạo chương, đa tạ !

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK