C 4: Kinh doanh ở Phố Đêm
Trong khi Hoàng Anh Minh tiến lên trên trên Trấn Nam Bàn kia, Hoàng Anh Kiệt bận rộn trong việc tái thiết lại Phố Đêm dựa theo thỏa thuận giữa cậu ta và Bang Bất Lương, dù gì thì Bang Bất Lương cậy sau lưng có Phú Tăng An, nếu làng Hồng Bàng và Kiệt không chịu vụ này, thì Phú Tăng An với cái chức Tuần Phủ thừa sức gây ảnh hưởng khiến làng Hồng Bàng bị thiệt to. Nhưng Kiệt là người có nguyên tắc, là người sống ở thế kỷ 21, học tập rất nhiều về quyền bình đẳng giới và tự do, việc ép phụ nữ bán dâm, cậu tuyệt đối không làm.
Cậu cũng nói rõ với những người lên Phố Đêm làm việc rằng họ phải lên đây làm việc là vì Phú Tăng An nhóm ngó làng Hồng Bàng, anh trai cậu Hoàng Anh Minh chỉ là cái cớ để hắn vòi vĩnh. Tất cả hẳn cũng nghe vụ hắn bắt cóc Nguyễn Thị Lý, anh trai cậu ta chỉ đi cứu người thôi. Và dù thiệt hại Hoàng Anh Minh thế nào, anh ấy cũng đã tự chịu phần nào trách nhiệm qua việc lên Trấn Nam Bàn. Đối với dân Hồng Bàng, việc phải làm ở nơi đây cũng là một cơ hội tốt để họ làm được hai việc là tăng thêm khả năng giao tiếp với khách hàng mới và cố gắng chào hàng và sản xuất các mặt hàng mới nữa. Tất nhiên, muốn thế trước tiên cũng phải hút được khách đã chứ, đúng không?
Tuy cậu không đủ sức để cản trở đám người Bang Bất Lương tiếp tục việc kinh doanh lầu xanh, nhưng sẽ không cho những chuyện bắt cóc gái nhà lành được phép diễn ra, mà yêu cầu họ phải dùng các kỹ nữ sẵn có hoặc những cô gái không có tự do (con tội nhân, tù nhân, nô lệ bị bán tới,...). Làng Hồng Bàng thuyết phục họ đưa các kỹ nữ từ những vùng như huyện Sơn Hải lên đây, vừa để bù đắp lượng kỹ nữ thiếu hụt, vừa không để tệ nạn này xuất hiện tại vùng có dân Hồng Bàng ở đông. Các kế toán, nhân viên cấp cao, kỹ sư, thậm chí cả những người thợ có tay nghề khá của làng Hồng Bàng bây giờ mức sống ổn, tiền lương rủng rỉnh, nên nhiều người bắt đầu tìm tới mấy thú vui này. Kiệt một mặt phải tiến hành giáo dục lại, mặt khác phải đẩy các cơ sở kinh doanh xác thịt phụ nữ đi ra xa khỏi tầm mắt những người kia. Đây gọi là một công đôi việc.
Đi đôi với việc ngăn cản trò bắt cóc trực tiếp, làng Hồng Bàng và Kiệt cố gắng dùng biện pháp kinh doanh hợp pháp mà lại kiếm được nhiều tiền, từ đó khiến Phú Tăng An dần chấp nhận từ bỏ những việc kinh doanh chà đạp lên người phụ nữ thế này mà tập trung vào các ngành kinh doanh của bên phe Kiệt. Cái ngành mà phe Kiệt muốn xây, chính là hệ thống mát- xa lành mạnh: tẩm quất, bấm huyệt, tắm nước nóng, tắm thuốc, rồi thì ăn uống và các trò chơi mang tính giải trí để hút khách.
Các hình thức kinh doanh này đều có được từ trí nhớ của Kiệt ở kiếp trước, hiển nhiên độ hút khách đã được kiểm chứng hết rồi, có chăng chỉ cần làm sao để chúng cộng hưởng được với hệ thống kinh tế của làng Hồng Bàng để cả hai cùng phát triển thôi. Hiện tại làng Hồng Bàng có 3 thế mạnh chính: nghề chế tạo đồ gỗ, nghề nông và nghề rèn. Hai nghề đầu tiên thì không cần nói tới còn nghề rèn thì đang phát triển vượt trội lên nhờ việc tận dụng được các cỗ máy dùng sức nước mạnh mẽ, tạo nên máy thổi gió làm tăng nhiệt lò luyện thép, máy dập, búa tự động,… khiến sắt thép luyện ra cực kỳ nhanh, đỡ tốn sức,… Đã vậy, họ còn như hổ mọc thêm cánh khi Minh giới thiệu Trần Bỉnh tới. Với khả năng khéo léo trong việc tạo hình các đồ đất nung, gồ gốm, Trần Bỉnh đã lập công đầu khi tạo ra bộ khuôn cho những cái ống ruột gà.
Chế tạo được các bộ ống ruột gà là một việc không lớn, xong nhờ ống này mà những việc sau đó sẽ dễ dàng hơn cho việc đun nước nóng, vì cấu tạo ống ruột gà tận dụng không gian tốt nhất. Thiết bị đun nước nóng này là một sản phẩm sử dụng trấu ủ để đun nước, nước chảy vào hệ thống ống dẫn, qua các ống ruột gà được phủ trấu đang cháy âm ỉ, sẽ được đun nóng lên, rồi chảy vào bể chứa nước nóng. Lượng nước nóng này sẽ được pha trộn với nước lá thơm, thậm chí một ít nước thuốc tạo mùi, để khách vào tắm. Công suất của hệ thống này là khoảng 5000 lít nước nóng chỉ với 40kg trấu hoặc các loại vụn rác phơi khô, khá là tiết kiệm. (Đây là hệ thống đun nóng nước bằng trấu có thật. được thầy Vũ Xuân Quế, hiệu trưởng Trường THCS và THPT Bát Xát làm ra để giúp học sinh vùng cao được nước nóng mà dùng trong mùa đông giá rét. Xin cảm ơn thầy vì tấm lòng và tài năng.)
Trấu thì dễ kiếm quá rồi, làng Hồng Bàng phát triển nông nghiệp, lúa thóc nhiều nên lượng trấu có thể đem tới là tương đối dồi dào, đã vậy còn có những vùng từng được làng Hồng Bàng hỗ trợ về kỹ thuật canh tác nông nghiệp, lượng trấu họ có cũng chẳng ít tẹo nào, giá cả cũng phải chăng. Làng Hồng Bàng đặt cọc trước để mua tới vài tấn trấu cả thảy. Những ngày mới mở ra, khách còn ít biết tới dịch vụ tắm nước nóng, người tới cũng còn thưa, nhiều khi nước nóng thừa ra. Song số nước này không cần đổ bỏ hay phí phạm, vì chỉ cần hỏi quanh toàn bộ khu vực quanh Phố Đêm, có rất nhiều người muốn mua nước nóng về dùng, từ đó bù lỗ phần nào.
Sau màn tắm nước nóng, là màn mát- xa thư giãn, giúp khách được giãn cơ. Phụ trách công đoạn này là những cô gái điếm đã bị đuổi khỏi các nhà chứa do nhan sắc không còn như xưa, thân thể không đáp ứng được nhu cầu khách mua vui. Là kỹ nữ nhiều năm, các cô này khó kiếm việc khác do thiếu kỹ năng lao động, lại khó lấy tấm chồng tử tế, gia cảnh khó khăn. Thậm chí kể cả với những cô gái ở Nữ Lưu, một khi đã không còn có thể bán dâm, thì họ chỉ còn lay lắt sống bằng tiền tích góp. Được Hoàng Anh Kiệt thu nạp, ban cho việc kiếm sống, họ rất biết ơn và chăm chỉ học hỏi. Người đứng ra huấn luyện các cô chính là Chu Xuân Đạo. Ông thầy bói này dù đã từng có ý dứt ra khỏi làng Hồng Bàng khi thấy Kiệt có tài kiệt xuất hơn người, mà ý chí khó dò được, nhưng khi làng Hồng Bàng tìm tới để dùng tiền mua thêm những kỹ năng bấm huyệt và làm dịu cơ thể, đồng thời biên soạn lại thành kỹ năng đấm bóp với giá tiền cao, thấy rằng làm ăn thế này cũng chưa tới mức nào, Chu Xuân Đạo lại nhận lời và nhận tiền luôn thể.
Các động tác đấm bóp dưới sự biên soạn của Chu Xuân Đạo được cải biến, mang phần nào dáng dấp của y thuật thượng thừa, hỗ trợ cơ thể vận hành, khí huyết lưu thông,... nên ai được thưởng thức cũng vô cùng khoái trá. Thậm chí, nhiều người sau vài hôm thử môn tẩm quất này, đã bỏ luôn việc chơi gái, mà chỉ tới đây để thưởng thức các môn tẩm quất này. Không chỉ những người mê môn tẩm quất mát xa hơn chơi gái, kể cả những người thích chơi gái cũng dần mất đi hứng chơi gái sau khi mát xa, vì mát xa tẩm quất làm con người thư thái, song cũng khiến họ rất muốn nghỉ chừng nửa tiếng đến một tiếng, không làm gì cả chứ đừng nói tới những vận động mạnh như chơi gái. Mà khi đã nghỉ ngơi lâu thế, cộng thêm tổng thời gian các dịch vụ tắm, mát xa, thì trời đã khuyu quá rồi, ai còn hơi sức mà chơi gái nữa.
Điều này làm khu vực kỹ viện cho đám người Bang Bất Lương ế khách, có lúc cả đêm không có ông khách nào tới chơi. Hiển nhiên, Thái Chí Phú không muốn chuyện này xảy ra, và hắn liền cho Trương Hàng- phụ tá thân cận của bản thân tới gặp Hoàng Anh Kiệt phản ánh điều này. Chặn đường làm ăn của người ta là ngang thù giết cha cướp vợ rồi, nếu bên làng Hồng Bàng còn ngang ngược thế, thì hắn sẽ không khách khí. Hơn nữa, dịch vụ của Kiệt dù đắt khách, song tiền kiếm được chỉ xêm xêm phân nửa số tiền mà việc mua bán dâm có được, vì giá các dịch vụ này không hề đắt để mà thu hút khách.
Lời nhắc nhở này không làm Kiệt phiền lòng, cậu ta bảo Trương Hàng về mà nghĩ cách làm sao hút khách, làm không tốt lại đổ vấy cho người khác, và sau đó hiển nhiên làng Hồng Bàng chả làm gì để thay đổi cả, khiến Thái Chí Phú phải đem việc này ra nói với quan Tuần Phủ. Phú Tăng An đọc qua sổ sách, thấy doanh thu giảm kha khá do các kỹ viện không làm việc nổi, liền cho người tới trách mắng Kiệt và làng Hồng Bàng. Bị trách mắng một hồi, lời lẽ nặng nề, Kiệt im lặng, dù cậu đã nghĩ rằng đối phương sẽ không vui, nhưng những điều chúng dùng để mắng cậu, đe dọa cậu ta hôm nay nuốt không trôi. Kiệt thầm nhủ sẽ có ngày cho thằng khốn Phú Tăng An và bọn Thái Chí Phú một bài học. Tên Phú Tăng An thì cậy bản thân là quan lại Đại Hoa, thẳng tay bóc lột người Việt, chà đạp nhân phẩm phụ nữ, còn Bang Bất Lương thì là chó hùa, cắn cả đồng bào miễn có lợi cho bản thân.
Giận thì giận, Kiệt không nói gì, mà cười nhận lỗi, dúi vào tay người đưa tin một ít tiền, xin họ về nói tốt một chút, cậu sẽ sửa đổi. Sau đó, Kiệt nhả ra một chút, đồng ý cho phép các kỹ nữ do Bang Bất Lương quản tới khu làng Hồng Bàng quản mời chào khách, đồng thời để cho việc mua bán dâm diễn ra trước, sau đó khách mới đi tắm táp và mát xa, như vậy là hai bên đều có lợi nhuận.
Dù đã có lợi nhuận, Thái Chí Phú cũng rất có lòng cầu tiến, lén cho bọn kỹ nữ trẻ trung học lỏm các bài tẩm quất, mát xa. Kỹ nữ của Bang Bất Lương đều trẻ đẹp, tay nghề hơi xêm xêm, hiển nhiên là dần hút khách ngược lại, làm các khu vực làng Hồng Bàng quản bị mất khách. Có khách rồi, Bang Bất Lương lại đòi nước nóng, bồn tắm các kiểu mà Kiệt xây, đòi chỗ kỹ viện Bang Bất Lương quản cũng phải có.
Động thái này của Bang Bất Lương làm phe làng Hồng Bàng giận lắm, họ coi là bọn này không khác gì lũ cướp ngày. Kiệt phân tích rằng nếu cậu không đáp ứng, Thái Chí Phú sẽ lại cầu viện Phú Tăng An và lão già Tuần Phủ hiển nhiên khoái Bang Bất Lương hơn là làng Hồng Bàng. Tình hình này, dù làng Hồng Bàng có tung được ra món gì mới, Bang Bất Lương sẽ cố đòi cho được, rồi tận dụng việc bọn nó không có chút cố kị nào để hút khách, khiến khách ở khu vực làng Hồng Bàng quản lý dạt dần sang chỗ chúng. Vì lẽ đó, những người đang làm việc ở đây không cần phải quá bực bội, cứ nghĩ thoáng ra.
Tuy Kiệt nói vậy, song con người đâu phải gỗ đá, nhiều khi dân Hồng Bàng làm việc ở đây cảm thấy khó chịu, nhiều người còn xảy ra xung đột với đám người Bang Bất Lương. Không chỉ ghét Bang Bất Lương, những người làm việc trên Phố Đêm cũng ca thán về Phú Tăng An, thể hiện rõ sự bất mãn với những điều bất công mà Phú Tăng An làm, rồi còn than thở rằng thật sự không biết nếu mà bản thân ghét lão ta thì nên làm sao, khi mà lão là người Đại Hoa đây. Vậy là từ chỗ không dám bàn luận về đại sự quốc gia hay coi vấn đề quốc gia là việc không liên quan, thì nay khi lợi ích bị xâm phạm bởi chính sách Đại Hoa áp lên Bách Việt, họ dần có cảm giác chán ghét Đại Hoa. Từ những chuyện này, Hoàng Anh Kiệt nhận ra, đứng trước lợi ích lớn, con người gan lớn hơn, liều mạng hơn, giống như Các Mác nói rằng, nếu lợi nhuận đạt 300%, thì tên tư bản sẵn sàng tự treo cổ mình lên vậy.
Kiệt một mặt điều chuyển người, đưa những người dễ bộc lộ thái độ kia về làng Hồng Bàng hoặc nơi mà Phú Tăng An không có thế lực, mặt khác lại gọi 5 anh em Chu Văn Bàn lên để giao phó công việc. Bọn này từng bị Lã Xưởng lừa làm mất chuyến hàng lớn, phải bỏ bao nhiêu tiền ra để mà đền, lại mất việc, nếu không phải Kiệt trao cơ hội thứ hai là ở quán ăn mà cậu ta xây dựng tại thành An Định. Nhờ cơ hội này, đám người đó mới kiếm nổi tiền mà vừa đền bù thiệt hại vừa sống thoải mái như xưa. Quá trình điều hành quán ăn mới kia, bọn họ đã được Kiệt dạy những kỹ năng, dịch vụ cùng với làm quen một số thiết bị kỹ thuật tân tiến để hòng hút khách. Có điều, thành An Định dù là một thành, song do Châu Nam Bình là một châu nghèo, lượng khách có tiền tới quán rượu để hưởng thụ chỉ là ít ỏi, những dịch vụ dù tốt mấy cũng khó kiếm được khách. Vừa hay, khu vực Phố Đêm này nhiều khách, chỉ cần có thể câu được hay không thôi.
Năm người này lên trên quận trị An Lạc liền bắt tay luôn vào việc hút lại khách hàng. Họ không vội tung ra những sản phẩm hay kỹ thuật gì mới mẻ, mà chú trọng vào đào tạo dịch vụ cũ: chào hỏi khách hàng, bày biện thức ăn, rồi chèo kéo những cô kỹ nữ ở bên phía Bang Bất Lương về phe mình, tổ chức các lần khuyến mại, chào bán các mặt hàng của làng Hồng Bàng sản xuất,... Mới chỉ có từng đó, hàng loạt khách lũ lượt quay với các tiệm của làng Hồng Bàng, khiến Bang Bất Lương chật vật học theo.
Vừa đấu với Bang Bất Lương, đám Chu Văn Bàn còn chủ động liên hệ với Phú Tăng An, thuyết phục ông ta để cuộc đấu tranh hai phe diễn ra mà không có sự can thiệp của lão. Họ lý luận rằng nếu hai bên tranh đấu như hiện tại, thì sẽ làm tăng doanh thu cho Phố Đêm, như vậy, người được lợi chỉ có Phú Tăng An. Nghe thấy có lý, Phú Tăng An chỉ cử người kiểm tra, thấy đúng là doanh thu tăng, ông ta liền mặc kệ không quan tâm quá sâu nữa. Bang Bất Lương bị đòn này thốn quá trời, không còn cách nào ngoài cố gắng mua thêm kỹ nữ về để tăng doanh số.