Chương 173: Phiền phức tan đi
“Phốc......” một tiếng tiếng nước vang lên, Cổ Dục xách theo một con lươn Sói thuận tay ném vào trong ao nước.
Tuy vậy, đừng thấy hắn dáng vẻ như tùy ý như thế mà lầm, kỳ thật hắn đã rất cẩn thận.
Bởi vì con vật này hoàn toàn khác biệt với mấy con cá bình thường. Thường thì cá sẽ không tấn công con người, cho dù có tấn công thì tỉ lệ bị thương cũng không quá cao.
Nhưng đối với con lươn Sói này thì khác, nói đúng ra nó cùng lớp với con lươn. Về cơ bản tất cả loài lươn đều tấn công con người, nhưng mà con lươn Sói này lực cắn của nó cực kỳ kinh người.
Trên mạng có một video, họ đem lon cocacola ném đến gần miệng của nó, kết quả nó táp một cái lập tức khiến lon coca bị đứt làm hai. Cho dù đem thân thể của nó cất đứt chỉ còn lại cái đầu, ném vào chai coca cũng sẽ bị cắn đứt, mặc dù đây chỉ là ký ức của cơ bắp thế nhưng cũng từ khía cạnh này mà có thể hiểu được. Loài cá này lực cắn khủng khiếp đến mức nào.
Mặc dù con cá này vẻ ngoài rất xấu, hơn nữa còn rất nguy hiểm. Nhưng mà chất thịt cùng hương vị của nó cũng không tệ lắm.
Làm đồ nướng, phi lê, dùng nồi đất làm món kho ăn cũng rất ngon.
Có thể nói, thứ gì có vẻ ngoài xấu đều sẽ ăn rất ngon. Cũng giống như mấy loại cá mú, đều ăn rất ngon. Cá Chình biển cũng vậy, mặc dù vẻ ngoài không đẹp, thế nhưng thịt của nó cũng không tệ. Cũng giống như con cá Sói này, bình thường Cổ Dục câu lên kích thước đều quá lớn, khoảng chừng 20 kg. Con cá to như thế, bình thường Cổ Dục cũng không thể ăn hết nó được.
Mà nếu như đem thịt của nó đi đông lạnh để ăn dần, thì quả thật không tốt. Cổ Dục ăn hải sản, chính là các vật tươi sống, nếu không phải vừa giết thì hắn cũng không thèm để ý. Cho nên, về cơ bản nếu như hắn câu được một loài cá mới, hắn muốn nếm thử thì sẽ giữ lại những thứ tốt nhất. Tiếp đó sẽ chia những thứ còn lại cho người khác, trong đó có nhà ông nội Hai là được chia nhiều nhất, nhà Cổ Tú Tú, Cổ Kiến Quân cũng được chia không ít. Hắn chính là muốn dùng những thứ này để mở rộng quan hệ.
Cho nên nên Cổ Dục bây giờ cũng là người có tiếng ở trong thôn.
“Hô, đã làm xong! Đi tắm rồi ăn sáng thôi!” khi con lươn Sói đã rơi vào trong ao cá, Cổ Dục cũng lê cái lưng mệt mỏi đi lên trên lầu bắt đầu tắm rửa. Tuy nhiên, trong lúc hắn còn chưa tắm xong thì đột nhiên bên ngoài nhà hắn truyền đến tiếng đập cửa.
Nhưng mà nghe thấy Vua Núi không sủa, vậy chắc hẳn là người quen không phải người ngoài tới. Chẳng lẽ hôm nay Lâm Lôi cùng Lý Vân Vân tới sớm như vậy sao?
Vội vàng tắm rửa xong, Cổ Dục mặc nhanh một cái quần đùi rồi nhanh chóng đi xuống lầu. Sau khi mở cửa, phát hiện không chỉ có Lý Vân Vân cùng Lâm Lôi tới, mà cả hai người con của bọn họ là Phùng Thư Nhân cùng Lưu Phi Phi cũng tới.
Thế nhưng, rõ ràng Lý Vân Vân cùng Lâm Lôi còn có Lưu Phi Phi cũng không quá vui vẻ. Lưu Phi Phi thậm chí còn đang ngáp dài, cũng chỉ có mỗi Phùng Thư Nhân giống như là đi lượm tiền vậy.
“Sao đến sớm vậy, đã có chuyện gì xảy ra sao?” sờ cái trán của Lưu Phi Phi, con mắt cô bé lúc này còn mở không lên đang cúi đầu. Không có sốt! Cổ Dục có chút nghi hoặc hỏi.
“Chú hỏi con bé này đi! Còn sớm như vậy, chú còn chưa có dậy. Để chúng tôi giúp chú nấu bữa sáng nha!” nghe Cổ Dục nói vậy, Lâm Lôi khẽ liếc Phùng Thư Nhân một cái, vẻ mặt bất đắc dĩ nói.
“À! Không cần đâu, tôi vừa nhận cá xong thì đã làm rồi. Mọi người nếu là chưa ăn thì cùng nhau ăn đi! Rồi nó rõ chuyện gì?” nghe Lâm Lôi nói vậy, Cổ Dục nở nụ cười tiếp đó thì nhìn Phùng Thư Nhân, chuyện gì đây không biết?
“Chú! Chú phát hỏa trên mạng đó, chú còn không biết sao? Chú còn được lên top từ khóa tìm kiếm đó!” nhìn thấy ánh mắt nghi hoặc của Cổ Dục, Phùng Thư Nhân vẻ mặt vô cùng vui vẻ kêu lên, sau đó đem điện thoại đưa qua cho hắn xem.
Cổ Dục lúc bình thường cũng không có thói quen lướt video ngắn, cho nên hắn thật sự không biết. Khi hắn nhìn thấy video trải qua một đêm lên men, tên của hắn lúc này đã xông lên top 1 từ khóa tìm kiếm. Hắn lập tức nhếch miệng cười, Tốt rồi! Bây giờ thực sự còn hot trong giới giải trí, hát một bài cũng có thể lên top 1 từ khóa tìm kiếm. Không biết mấy nhà giải trí kia có tức chết không…
“Chú! Hay là chú cũng cùng tôi làm livestream đi, tôi đưa cho chú tài khoản của tôi. Chúng ta cùng nhau kiếm tiền…” nhìn thấy Cổ Dục nhếch miệng, ở bên cạnh vẫn giữ im lặng. Lúc này Phùng Thư Nhân hai mắt lập tức sáng, cô vui vẻ nói.
Thế nhưng nói xong cô lập tức phát hiện, dường như Cổ Dục không hề để ý đến lời nói của cô. Trái lại còn đang chuẩn bị đi vào trong nhà, điều này khiến trong lòng cô như bị kiến cắn.
“Chú! Chú không biết, hiện tại làm cái này chính là rất kiếm được tiền. Chú nhìn xem danh sách khen thưởng, có mấy người làm livestream ngoài trời mỗi tháng kiếm về hơn cả triệu tệ!”
“Cô thử hỏi một chút mẹ của cô, cá của tôi hôm trước bán được bao nhiêu tiền?” Liếc ánh mắt khinh bỉ nhìn Phùng Thư Nhân, Cổ Dục bình tĩnh nói.
Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
Danh Sách Chương: