Mục lục
Bắt Đầu Từ Một Cái Giếng Biến Dị
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đề cử quyền sách 'Nhân sinh hung hãn' đọc giả có thể đi xem  

             Chương 350: Kiến thức về hải sản  

             Khi hai đứa nhỏ đang tò mò và chơi vui vẻ với đống đồ chơi này thì Cổ Dục cũng bắt đầu vào nhà bếp để làm bữa tối. Bữa cơm tối này khiến cho Cổ Dục cảm giác được rằng mình đã về nhà.  

             Buổi tối Cổ Dục lại tiếp tục trở thành một người bận rộn.  

             Trước tiên hắn đem những hải sản ở trong không gian bí mật lấy ra.  

             Những con vật khác thì dễ rồi nhưng riêng tôm tít thì đây đúng là một vấn đề phiền toái. Tuy nhiên trước khi trở về thì Cổ Dục cũng đã suy nghĩ tới cách để giải quyết. Tạm thời hắn sẽ đem số tôm tít này thả vào bên trong ao cá bỏ trống, cái ao này lúc bình thường hắn câu cá xong sẽ bỏ vào đây. Một thời gian sau sẽ chuyển bọn chúng qua một cái hồ lớn hơn, bây giờ chỉ có thể để bọn chúng ở chung như vậy thôi.  

             Mà quan trọng nhất là hồ cá này được làm bởi gỗ và xi măng nên những con tôm tít này có đánh cỡ nào thì cũng không sợ nó bể.  

             Sau khi đem những con vật này xử lý xong thì cũng đã hơn mười giờ tối. Vì vậy Cổ Dục đi tắm rửa rồi trèo lên giường đi ngủ. Rất nhanh hắn đã tiến vào giấc mộng đẹp, chung quy được ngủ trên giường của mình vẫn là thoải mái nhất.  

             Bất tri bất giác đã qua một đêm. Sáng sớm hôm sau, Cổ Dục rửa mặt xong sau đó đi xuống lầu, hôm nay hắn lại tiếp tục muốn câu cá.  

             "Mấy hôm rồi không đi câu, mình đoán hôm nay sẽ có thu hoạch không tệ.” Thả đầu cần câu xuống nước Cổ Dục lẩm bẩm nói.  

             Quả nhiên, sau khi dây câu đầu tiên được thả vào giếng nó bắt đầu chìm xuống không ngừng. Nó rơi xuống tận 2.900 mét nhưng vẫn không có dấu hiệu dừng lại. Lúc này Cổ Dục dừng thả dây câu và bắt đầu thu dây câu trở về.  

             Sau khi thu hồi dây câu Cổ Dục cúi đầu xuống xem xét thì lúc này hắn nhìn thấy trước mắt là một vòng xoáy, ngay sau đó nó đã biến thành một vệt sáng bay vào trong đầu của hắn.  

             Lúc này Cổ Dục hưng phấn phát hiện ra một chuyện, đó chính là bể nước bí mật của hắn đã thăng cấp. Mà lần thăng cấp này có một chút khác biệt so với lần trước. Đó là lần này không phải thăng cấp ở bãi cát mà là ở bể nước. Lúc này Cổ Dục nhìn thấy bên trong bể nước có một cái vòng xoáy, qua tìm hiểu thì Cổ Dục biết được cái vòng xoáy này chính là một cái cửa.  

             Điểm kết nối của vòng xoáy này là ở dưới đáy giếng. Nói cách khác, sau này Cổ Dục có thể câu cá trực tiếp từ giếng nước bỏ vào không gian bí mật. Từ nay về sau Cổ Dục sẽ không còn lo lắng về vấn đề va chạm vào thành giếng bị hỏng, khi câu được các loại đồ cổ hoặc san hô đỏ.  

             Đồng thời cũng giải quyết được vấn đề lỡ như hắn câu được con cá còn to hơn cả miệng giếng.  

             Tuy nhiên khi nghĩ đến đây, Cổ Dục không khỏi có chút bối rối, miệng giếng không đủ lớn là sao? Chẳng lẽ hắn dự định đi câu cá voi hay sao?  

             Mặc dù là hắn cũng muốn như vậy, nhưng hôm nay không phải cơ hội tốt để câu cá voi.  

             Sau vài giờ Cổ Dục câu được không ít cá lớn, nhưng đừng nói là cá voi, cá heo cũng không có....Mà cá mập tất nhiên là càng không có....  

             Tuy nhiên cái vòng xoáy này vẫn có vài chỗ tốt.  

             Đầu tiên là Cổ Dục sẽ không cần phải đi tắm lại, bởi vì hắn có thể trực tiếp đưa cá ở trong giếng vào trong bể nước trong không gian bí mật. Quan trọng hơn nữa là, sau này hắn không cần phải đến bên cạnh giếng để thêm nước cho bể nước bí mật nữa, điều này quả thật rất thuận tiện.  

             Câu xong cá, Cổ Dục đem cá đã câu từ trong không gian đổ vào trong ao. Sau đó hắn đi lên lầu hai đem đống hải sản kia để vào bên trong bể nước bí mật.  

             Gần đây có một số vấn đề liên quan tới đống hải sản được nuôi trong nước giếng của hắn.  

             Thông thường hải sản sau khi bắt lên sẽ không sống được bao lâu. Cho dù là dùng muối hòa tan thay thế cho nước biển cũng không sống nổi quá hai ngày.  

             Còn Cổ Dục nuôi hải sản theo phương pháp của riêng hắn. Hắn lấy nước giếng hoà vào trong nước để ít nhất là ngày trở lên. Vì vậy những loại hải sản mà hắn nuôi có sức sống vô cùng tốt, khi bán xong phía bên chỗ Hứa Cẩm nuôi bốn năm ngày cũng không có vấn đề gì xảy ra, cái này đối với Hứa Cẩm có lẽ là một tin tốt nhưng đối với những người khác thì đây lại là một tin xấu.  

             Bởi vì hiện nay trên thế giới hải sản sau khi đánh bắt muốn sống được lâu ngoại trừ phải chú trọng tới việc chăm sóc thì còn phải áp dụng một phương pháp. Đó là phải tập trung công nhân để tạo ra muối tinh chế. Ở đất liền có rất nhiều loại hải sản trên thị trường sống nhờ loại muối này.  

             Loại muối này không những tiện lợi mà độ mặn của nó cũng phù hợp giúp cho những loại hải sản không dễ dàng chết được, cũng giống như người ta hay nói là hồi quang phản chiếu vậy. Nhưng mà loại muối tinh chế này có một nhược điểm, đó chính là nó không tốt đối với cơ thể con người. Không chỉ là do độ mặn của loại muối này khiến người ăn bị phù nề, mà còn có nguyên nhân khác nữa.  

             Thông thường tất cả các loại hải sản trước khi chết thì đều tiết ra một loại độc tố. Đây cũng là lý do những món sashimi phải được ăn tươi, giết ngay rồi ăn ngay, cá chưa kịp tiết ra độc tố đã chết thì sẽ không có vấn đề gì.  

             Mà người ta sử dụng loại muối tinh chế này nhằm mục đích giúp những con hải sản sắp chết kéo dài sự sống.  

             Phải biết rằng kéo dài ở đây cũng không phải là cứu sống bọn nó. Mà là để bọn nó duy trì ở trạng thái sắp chết, chính vì vậy bọn nó vẫn không ngừng bài tiết ra độc tố.  

             Loại độc tố này nếu ăn nhiều con người có khả năng sẽ chết sớm.  

  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK