Bởi vì Triệu Linh là người rất đặc biệt. Cô ấy chính là nữ võ sĩ UFC đầu tiên trong nước, cái video Cổ Dục đánh bại lợn rừng chính là nhờ cô ấy phát lại mà khiến cho nó lên top ở trên mạng.
Tuy vậy, cô ấy so với những nữ võ sĩ UFC khác không giống nhau chính là, Triệu Linh nhìn rất đẹp.
Vẻ ngoài của Triệu Linh cùng với nữ diễn viên Vương Tổ Thiến nổi tiếng toàn thế giới vài chục năm trước rất giống nhau, đôi mắt to, khuôn mặt tinh tế vô cùng dễ nhìn. Với chiều cao 1m75 cùng với dáng người vô cùng đẹp, kết hợp đôi chân thẳng tắp và trắng như ngọc, khiến cho không ít đàn ông phải điên lên vì cô.
Theo lý mà nói, xinh đẹp như cô ấy không đi vào ngành giải trí quả thật là lãng phí, nhưng mà Triệu Linh không thích trang điểm phấn son mà lại thích vũ lực, cứ như vậy mà xây dựng nên thế lực riêng cho mình.
“Đúng vậy, mình biết cậu bây giờ chắc chắn là đang ép cân để chuẩn bị thi đấu đúng chứ!" Nhìn xem Triệu Linh tức giận gần như sắp từ trên màn hình ló đầu sang, Tống Mính cũng cười nói.
“Cậu cứ chờ đấy, chờ mình trở về sẽ bắt cậu đãi mình một bữa.”
“Ha ha ha, chờ cậu trở về rồi tiếp tục nói, đến lúc đó mình sẽ dẫn cậu đi nếm thử món ngon thực sự trên đời.” Nhìn lời nói của Triệu Linh, Tống Mính cũng nhẹ nhàng đáp lại.
Cô suy nghĩ về Cổ Dục một chút, chắc hẳn hắn sẽ không để ý lúc mình đi ăn chực còn dẫn theo Triệu Linh đâu nhỉ.
“Chị Mính! Chị không coi trọng em. Lần trước lúc em đến sao chị không mang em đi ăn cùng?” Đang lúc Tống Mính nói chuyện với Triệu Linh thì lúc này trong nhóm chat lại có một thành viên khác cũng ló đầu ra, có chút u oán nói.
Tên của cô ấy cũng chỉ có một chữ, Huyến.
Tuy nhiên, nếu như Cổ Dục nhìn thấy ảnh chân dung của người này, nhất định hắn sẽ bất ngờ.
Có thể nói Triệu Linh chỉ là có chút liên quan với Cổ Dục, nhưng mà cái cô gái tên Huyến này lại cùng Cổ Dục từng tiếp xúc qua.
Cô gái này cũng không phải ai xa lạ. Lúc trước, Cổ Dục xử lý cái tên Lý Cảnh Đức đã từng gặp qua, cũng chính là người đã mua cái bình sứ Thanh Hoa của Cổ Dục, Tiết Thanh Huyến.
Không thể không nói, thế giới này đúng thật là quá nhỏ bé, ở đâu cũng có thể gặp được người quen. Tuy nhiên các cô lúc này có vẻ như thật sự không biết ai là trung tâm của chủ đề hôm nay.
“Ay da, lúc trước chị còn không biết đến hắn nữa.” Nhìn Tiết Thanh Huyến nói, Tống Mính có chút bất đắc dĩ nở nụ cười.
“Hắn? Có biến nha...” Nhìn thấy Tống Mính phát mà nói, bên kia Triệu Linh lập tức phản ứng lại.
“Chẳng lẽ chị Trà tìm được một nửa của mình rồi sao?” Lúc này Tiết Thanh Huyến cũng lập tức đem lời nói gửi tới đồng thời còn gửi mấy cái biểu cảm khiếp sợ.
“Đừng nói lung tung! Việc này nói cho cùng cũng là do ông nội của chị.” Nhìn hai cái đứa này, Tống Mính cũng cười một chút, sau đó bắt đầu nói...
Lúc này Cổ Dục không hề biết rằng hắn đã trở thành đề tài câu chuyện của ba cô gái. Hiện tại hắn còn đang nằm trên giường chơi điện thoại đây, sau đó nhìn thoáng qua đồng hồ cảm thấy đã đến giờ, thế rồi hắn đi ngủ.
Món cá nướng tối hôm nay không thể nghi ngờ là vô cùng thành công. Cổ Dục quyết định không bán đám cá Trê hôm qua câu lên, hắn chuẩn bị nuôi một thời gian chờ khi nào muốn thì lại bắt lên ăn.
Đoán chắc đến lúc đó chất lượng thịt sẽ ngon hơn nữa!
Suy nghĩ một chút cảm thấy thật là có một chút kích động. Bản thân hắn là một tín đồ ăn uống thì đây chính là chuyện vui vẻ nhất.
Một đêm không có chuyện gì xảy ra, trong nháy mắt là đến ngày thứ hai.
Đồng hồ sinh học của Cổ Dục khiến cho hắn phải leo ra khỏi giường, sau khi đánh răng rửa mặt xong thì hắn đi ra sân sau tiếp tục câu cá.
Sau khi ném con cá của ngày hôm nay vào ao cá, Cổ Dục cũng chuẩn bị làm bữa sáng.
Buổi sáng hôm nay Cổ Dục không chuẩn bị làm tiệc gì cả, mà là tùy ý ăn gì đó cho xong, cho nên hắn làm bánh sandwich pho mát.
Trước tiên mua bánh mì đã cắt miếng rồi xử lý bỏ đi mép bên cạnh. Sau đó lót một lá xà lách vào dưới cùng, chiên một quả trứng, cho một ít sốt cà chua vào giữa. Phía trên là trải một tầng xúc xích hun khói và một mảnh pho mát ở trên, kèm theo một chút tương salad. Cuối cùng là một lớp xà lách ở trên cùng rồi kẹp lấy bánh mì bỏ vào lò nướng ở nhiệt độ phù hợp trong khoảng hai phút rưỡi. Khi hoàn thành thì bánh mì bên ngoài sẽ giòn, mềm ở bên trong, cùng với pho mát bên trong chảy ra hoà quyện với hương vị của thịt và trứng. Ngoại trừ có một chút nóng ra thì còn lại đều rất tốt.
“Duy nhất có điểm đáng tiếc chính là cái này bánh mì không phải là chính mình làm, xúc xích hun khói cũng kém một chút.” Cắn một cái, Cổ Dục vừa nhai vừa nhỏ giọng nói.
Mặc dù coi như đủ khả năng thì cũng không có biện pháp gì, bởi vì dù sao bây giờ đã là tháng sáu.
Sang năm nếu như đầu xuân hắn còn ở nơi này, hắn nhất định sẽ thuê một mảnh đất ở phía sau nhà để trồng một chút gạo, lúa mì, cao lương, bắp ngô các loại.
Hắn tin tưởng, nếu dùng nước giếng trồng ra những thứ này tuyệt đối có hương vị ngon nhất. Hơn nữa những vật này cũng không sợ nhiều, nhiều cũng có thể dùng để chưng cất rượu, có thể tự mình làm một ít rượu Ngũ Lương.
Tuy nhiên những chuyện này cũng không thể gấp, để sang năm lại nói tiếp. Không chừng sang năm hắn lười cũng không quản mấy việc này, có nói trước cũng bước không qua…
Sau khi ăn xong 3 cái sandwich, Cổ Dục cũng coi như là ăn no rồi. Tiếp đó thuận tiện làm một chút đồ ăn cho Vua núi và Bạo quân, đồ bọn chúng muốn ăn đơn giản hơn nhiều.