Nhìn những con cá con này thầy Ngu cũng thật sự rất kinh ngạc. Hắn cũng thật sự chưa bao giờ nhìn thấy Cá rồng Platinum nhưng bây giờ nhìn thấy cảnh tượng trước mắt mình, hắn thật sự đã được mở mang tầm mắt.
“Tốt, nên nấu cơm rồi.” Nhìn dáng vẻ của thầy Ngu, Cổ Dục cũng khẽ cười một cái. Tiếp đó trực tiếp đến bên bể Lươn Huyết vớt ra một lưới cũng khoảng 1,5 kg, tiếp đó lại đến bên cạnh bể ếch Cỏ bắt ra một vài con. Bây giờ loại nào cũng đã sinh sản đời sau nên Cổ Dục ăn một chút cũng không vấn đề.
Tiếp đó đi ra phía ngoài mò lên một ít tôm, một con Bào ngư đen, một con Tôm Hùm Úc. Tất cả nguyên liệu xem như đã chuẩn bị xong, Cổ Dục dẫn đám người xuống dưới nhà.
Lúc này Lâm Lôi cùng Lý Vân Vân đã rửa sạch tay chuẩn bị hỗ trợ ở phòng bếp. Vốn dĩ theo gợi ý của Cổ Dục là ông cụ Tống nên dẫn mọi người ra ngoài phòng khách để uống trà. Nhưng mà cụ Tống đối với tài nấu nướng của Cổ Dục cảm thấy rất có hứng thú, có thể thấy dường như cụ Tiết cũng cố ý đứng ở cửa để nhìn xem.
“Chuẩn bị bắt đầu làm nha!” Nhìn những người kia hưng phấn như vậy, ngay cả Phùng Thư Nhân ở bên kia cũng đang mở livestream, chuẩn bị trực tiếp cảnh chế biến các nguyên liệu nấu ăn này, Cổ Dục không khỏi nở nụ cười. Tiếp đó thì bắt tay vào làm, đồ ăn hắn làm hôm nay thực sự rất nhiều.
Lươn dùng để làm món ăn chính cũng là một trong những món ăn đặc sắc đó là Lươn dầu, cụ thể như nào cũng không thể ở nơi này nhiều lời vì thật sự còn có chút phiền phức.
Ếch Cỏ trực tiếp mổ bụng, lấy ra một cái buồng trứng của Ếch cỏ, cái này chính là Tuyết Cáp, dùng để làm món đu đủ hầm Tuyết Cáp. Món này đặc biệt tốt đối với nữ giới.
Tôm Hùm Úc có chừng 4kg, bình thường Cổ Dục cũng chỉ biết làm hai món. Một là món Bún qua cầu, hương vị đương nhiên không tệ, món còn lại là Tôm chiên. Thế nhưng hôm nay có người ngoài, cho nên hắn cố ý cắt ra một ít để làm Sashimi.
Còn lại một chút làm Tôm chiên cùng với xác tôm trang trí thành cầu.
Tôm móc não ra làm giống trứng như món trứng hấp, hương vị ăn cũng không tệ. Cổ Dục vớt những con tôm Chì cùng tôm Hồng y ra xử lý, vẫn như cũ là chế biến thành ba món. Một chút dùng làm Sashimi, một chút dùng làm Tôm chiên Hồ Điệp, một chút dùng làm Tôm cay. Mặc dù chế biến thế này có chút phung phí, thế nhưng chỉ cần Cổ Dục thích ăn là được.
Bào Ngư làm thì đơn giản hơn. Một nửa làm thành món ăn gần đây hắn ưa thích là ‘Bảo Vương Náo Phủ’, đây cũng là một trong năm món ăn trong ‘Mãn Hán Toàn Tịch Yến’. Còn lại một nửa làm thành món ‘Bảo Can Tương’, chế biến xong thì tiếp đó có thể cắt Bào ngư hấp thành lát để ăn rồi.
Chỉ với những thức ăn này thì đã có 10 món rồi.
Mà trừ những cái đó ra Cổ Dục còn muốn làm thêm món khác, hắn đi hồ nước mò một con Cá mú chuột để làm món hấp, đây là món thứ 11. Tiếp đó lại dùng thịt dê làm thành một món thịt dê hầm cách thủy, lại làm thêm món thịt bò kho tiêu cùng thịt bò hầm rượu đỏ.
Đồng thời lấy thêm thịt lợn làm một món ăn Đông Bắc nổi tiếng là ‘Đoạn thịt trượt’, tiếp đó lại làm thêm một đĩa thịt ướp mắm chiên. Sau đó lấy ra những cây nấm đã hái trong rừng, làm một đĩa rau xào bên trong có cả rau quả tươi trong vườn của nhà hắn, còn có cả nấm và mộc nhĩ hắn hái về lần trước.
Ngoài ra còn có thêm món rau trộn lạnh, là một món ăn đặc sắc của người ở vùng Đông Bắc.
Mười tám món đồ ăn được Cổ Dục mang ra bên ngoài, khi thức ăn đặt trên bàn những người đứng sau lưng hắn đều mang vẻ ngơ ngác, ngửi những mùi thơm của thức ăn kia thôi, bọn họ đều say. Bọn họ thật không nghĩ ra Cổ Dục lại có tay nghề cao như vậy.
Cụ Tiết nhìn về phía cụ Tống ánh mắt mang theo sự hâm mộ. Mà cụ Tống ở bên này lặng lẽ giơ một ngón tay cái khen thưởng Cổ Dục, quả thật hắn đã giúp ông ấy tăng thêm vài phần mặt mũi.
Trong lúc nhất thời bên trong phòng livestream của Phùng Thư Nhân tăng thêm không ít người. Mà những người mới tham gia trên cơ bản đều là nhìn đầy đủ toàn bộ quá trình nấu nướng, bọn họ bị Cổ Dục làm cho thèm không chịu nổi. Do đó bọn họ mới bất đầu kéo thêm người đến để cùng chịu tội như họ.
Mà những người được kéo tới nhìn một hồi cũng đi kéo thêm người vào, vẫn là câu nói kia không thể để một mình mình thèm mà phải để cho mọi người cùng nhau có cảm giác ấy.
Ngay khi đám người phòng phát sóng trực tiếp đang ch ảy nước miếng đầy đất, Lúc này nhóm người Cổ Dục đang ngồi xung quanh bàn tròn lớn, ở nhà Cổ Dục không hề có sự phân chia. Tất nhiên là tới nhà ăn cơm thì hắn đều coi là bạn bè, vì đều là bạn bè nên muốn ăn cùng nhau.
Cũng may hôm nay những người đến đây cũng không phải là bàn công chuyện, cho nên lúc này ánh mắt của bọn họ đều đặt lên những món ăn do Cổ Dục làm hết rồi.
“Hôm nay vận may của mọi người thật tốt nha, tôi ủ rượu đến lúc này đã có thể uống rồi, tới uống thử chút nha!” Lúc mọi người ngồi xuống đang tham lam ngửi mùi hương của món ăn trên bàn, Cổ Dục cũng cười tủm tỉm rồi kéo một bình rượu từ đằng xa tới.
Rượu này chính là loại rượu hắn ủ trước kia, khi ngâm chỉ khoảng 15 ngày là có thể uống được rồi. Nhưng bởi vì Cổ Dục không thích uống rượu cho nên vẫn chưa nếm qua, đương nhiên hắn đã nếm thử qua một chút, không thể không nói rượu hắn ủ quả thực rất dễ uống.