Mục lục
Bắt Đầu Từ Một Cái Giếng Biến Dị
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Đúng là số khổ mà.  

Đó là lý do vì sao mà mấy bộ phim truyền hình trong nước, ưa thích lấy đề tài bi kịch ở nông thôn để chuyển thể thành phim.  

Những thứ này người trẻ tuổi hoàn toàn không để ý tới, đàn ông cũng không có xem.  

Nhưng vì cái gì lại rất được ưa thích? Đơn giản chính là vì chúng được phụ nữ ủng hộ, luôn có chỗ đứng.  

Lúc này, mẹ Cổ Dục dường như nhìn thấy Lâm Lôi và Lý Vân Vân hóa thân thành nhân vật nữ chính trong phim, thật sự là khiến cho người ta đau lòng.  

Nếu như Cổ Dục bây giờ thật sự cùng với các cô có cái gì đó, có lẽ mẹ Cổ Dục cũng sẽ không nói gì nhiều. Dù sao dạng hôn nhân như này cũng chỉ có đếm trên đầu ngón tay.  

Một là chưa từng có động phòng, hai là không có giấy chứng nhận kết hôn, đây mà gọi là hôn nhân cái gì chứ.  

Nhưng mà hết lần này tới lần khác Cổ Dục và các cô ấy cũng không có gì, chuyện này làm cho mẹ Cổ Dục có chút không biết mở miệng từ đâu.  

“Được rồi! Mẹ con đây là xem phim nhiều quá nên mắc bệnh, không cần để ý tới mẹ con đâu. Cha nhìn thấy con ở đây sống cũng thật vui vẻ đó nha. Không phải lúc trước con nói là ở đây thu mua đặc sản trên núi sao? Vì sao bây giờ lại biến thành buôn cá rồi?” Nhìn thấy miệng của vợ mình mấp mấy không biết phải nói gì, lúc này cha của Cổ Dục cũng đã thấy được những lời khen tặng từ bạn bè. Ngay lập tức vẻ mặt ông tươi cười vui vẻ, tiếp đó thì hỏi Cổ Dục về vấn đề ông để ý. May mà vấn đề này Cổ Dục đã sớm có chuẩn bị từ trước.  

“Hì hì, lúc đầu đúng là thu mua đặc sản trên núi, những thứ đặc sản mà con mang cho hai người đều thật sự là hàng hoang dã thuần tuý. Về sau, con có gặp một ông chủ họ Hứa, chính là ông chủ lớn của chuỗi cửa hàng vườn trái cây Khinh Khinh, tiệm này hai người hẳn cũng đã gặp qua. Con cùng ông ấy bắt đầu hợp tác làm ăn.”  

Nhìn cha mẹ mình, Cổ Dục cũng chậm rãi nói về chuyện mà hắn đã biên soạn tốt lúc trước.  

“Con nói cho hai người, hai người tuyệt đối đừng nói cho người khác biết. Nhà chúng ta ở dưới giếng có một mạch nước ngầm, chất lượng nước của sông ngầm ở dưới đất này là vô cùng tốt, nuôi cá trong đó mấy ngày sau đó con cá này mùi vị ăn sẽ càng thêm ngon. Ông ta từ Nga vận chuyển cá về nước, tiếp đó nuôi thêm mấy ngày ở chỗ con. Con kiếm lợi nhuận từ nước giếng này, tiền kiếm được từ chỗ cái giếng này rất ổn đó nha.”  

Nhìn cha mẹ mình, Cổ Dục nghiêm túc nói ra.  

Nghe những lời Cổ Dục nói xong, cha mẹ Cổ Dục liếc mắt nhìn nhau, bọn họ đúng là không có nghi ngờ chuyện Cổ Dục nói tới. Bởi vì, bọn họ vừa rồi cũng uống nước ở cái giếng này, đúng là rất dễ uống, còn có một cảm giác mát lạnh. Cho nên họ lập tức tin đến chín mươi phần trăm. Điều này cũng không thể trách Cổ Dục muốn ở lại chỗ này lâu dài, có công việc kinh doanh tốt làm sao mà có thể không làm chứ?  

“Cha, mẹ! Con nói cho hai người nghe. Ông chủ Hứa trực tiếp đưa con tiền 5 năm nuôi cá, đưa hẳn con 100 triệu tệ, con trai hai người bây giờ chính là là một triệu phú rồi đó nha.” Nhìn dáng vẻ cùng cặp mắt như muốn phun lửa của cha mẹ mình, Cổ Dục cũng nhỏ giọng nói.  

Mà nghe Cổ Dục nói những lời này xong, cha mẹ hắn không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh, một… trăm triệu?  

Đây là bao nhiêu tiền chứ? Đây có phải hay không là đời này, kiếp sau, kiếp sau sau nữa cũng xài không hết?  

Nhìn Cổ Dục, lúc này ánh mắt của bọn họ cũng bắt đầu lấp lánh những ký hiệu đô la. o($_$)o  

Trước đó, bọn họ còn đang phát sầu, con trai lớn rồi phải tìm công việc, phải tìm đối tượng. Tiếp đó còn phải kết hôn, sinh con. Nhưng mà muốn làm những việc này thì phiền toái nhất chính là gì? Đó chính là phải có tiền nha…  

Cái này cũng chính là mục tiêu để bọn họ phấn đấu.  

Nhưng ngay lúc này, Cổ Dục đột nhiên nói cho bọn họ về sau không cần phải cố gắng nữa. Hắn bây giờ đã kiếm đủ tiền, khi bọn họ nghe được như vậy thì đột nhiên cảm thấy có chút… Không biết bây giờ phải làm gì!  

Phải mất một đêm, cha mẹ Cổ Dục mới chấp nhận được cái thiết lập này.  

Sáng sớm hôm sau, hai người mới tạm thời đón nhận chuyện con của mình đã trở thành một tỷ phú. Làm tâm tình của bọn họ vô cùng tốt.  

Bởi vì có cha mẹ ở đây, cho nên Cổ Dục cũng không thể đi câu cá, vì vậy buổi sáng hắn cố ý dậy tương đối trễ. Sau khi ăn xong điểm tâm, Cổ Dục lập tức dẫn bọn họ đi dạo trong thôn.  

Nông thôn vẫn là nông thôn, tiện nghi thì chắc chắn là không bằng trong thành phố, nhưng Cổ Dục thấy sống như thế này vẫn rất vui vẻ. Buổi trưa đi qua nhà ông Hai một chuyến, ở nơi đó ăn cơm, đây là ông Hai cố ý yêu cầu. Ở trên bàn cơm ông Hai lại đem Cổ Dục khen một trận thật mãnh liệt, nghe đến điều này cha Cổ Dục đều vui đến muốn phi thăng tại chỗ.  

Chính xác thì ông đây không có năng lực gì, nhưng mà con trai của ông đây có năng lực là được rồi ha ha ha.  

Buổi trưa, cha Cổ Dục chỉ có thể xin lỗi từ chối, không thể cùng ông Hai uống rượu được, mặc dù rượu cũng là Cổ Dục đem tới. Dù sao nhà ông Hai cũng giúp đỡ hắn rất nhiều, mang chút rượu tới cũng không tính là cái gì, hơn nữa cũng giúp ích cho cơ thể và xương cốt của ông Hai.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK