Lúc này thì công dụng của bạn thân hiện ra, Lý Hoan Tình sợ Cố Bình An bị người khác mắng nên cô ta đã nhận tội thay. Tần Mục lại sợ bà Lý trách Lý Hoan Tình, nên anh đã che chở cho Lý Hoan Tình. Kết quả là công tử Tần Mục kiêu ngạo không học vấn không nghề nghiệp.
Lâm Viện Viện cũng không nói cho những người lớn biết. Bởi vì tuy Cố Bình An với cô ta không hợp nhau nhưng Cố Bình An cũng không làm gì đắc tội cô ta. Cùng lắm là hai chị em chỉ không ưa nhau thôi, nhưng cũng không phải cả đời. Vì vậy quan hệ hai người vẫn không nóng không lạnh.
Trong thâm tâm cô ta, cũng có chút chướng mắt Cố Bình An.
Tuy rằng đó là con của dì cô ta, nhưng nghe đâu trong ba năm thất lạc ấy, Cố Bình An được nuôi bởi một kẻ lang thang. Lúc mới đưa về nhà, Cố Bình An gầy gò ốm yếu, tóc cháy nắng, da lại đen, là một cô bé xấu xí. Từ đó cô ta liền chướng mắt cô em họ này.
Nói trắng ra cô ta cảm thấy Cố Bình An thật dơ bẩn.
Lúc trước cũng là cô ta đề nghị Cố Bình An đính hôn với Mục Lăng. Đem Cố Bình An trở thành tấm bình phong. Cô ta một chút cũng không lo lắng về việc Mục Lăng sẽ coi trọng Cố Bình An. Vì tính cách Cố Bình An không phải gu Mục Lăng. Ai biết được chuyện này ngày càng phức tạp, càng ngày càng vượt quá phạm vi khống chế của cô ta.
Lần đầu tiên cô ta cảm thấy đứa em họ mà cô ta không thể để vào mắt này lại có sức đe dọa với cô ta.
Từ khi nào Cố Bình An và Mục Lăng lại trở nên thân mật như thế này?
Đã nhiều ngày, tin đồn tình cảm của Mục Lăng và Cố Bình An càng ngày càng lan truyền rộng rãi. Cũng không biết tin đó là ai đồn, nhưng công sức mẹ cô ta cũng đã đổ sông đổ biển. Để Cố Bình An chiếm được tiện nghi thế này. Mục Lăng cũng tuấn tú, nhiều tiền hơn trong tưởng tượng của cô ta. Anh ta còn rất cưng chiều Cố Bình An. Chuyện này vẫn luôn luẩn quẩn bên tai cô ta mãi, nhưng cô ta cũng không để vào lòng.
Mục Lăng sẽ yêu Cố Bình An?
Đừng nói giỡn.
Người Mục Lăng yêu phải là Lâm Viện Viện cô. Cố Bình An chẳng qua chỉ là tấm bình phong. Cố Bình An có thể sống được bao lâu cũng chưa biết, sao lại có thể lấy được trái tim Mục Lăng.
Nếu Mục Lăng thật lòng yêu một người, thì sẽ cất giấu không cho ai biết, bởi vì bên cạnh anh ta quá nguy hiểm, chỉ cần vô ý một chút thôi sẽ mất mạng. Những người phụ nữ được Mục Lăng cưng chiều ngoài mặt, chưa từng ai có kết cục tốt, đáng tiếc, bọn họ không công khai.
Cô ta vẫn luôn tin rằng, Cố Bình An chỉ là được Mục Lăng gặp dịp thì chơi. Anh cố ý tỏ ra mình yêu Cố Bình An, chỉ là để cho người khác biết được.
Nhưng đêm hôm khuya khoắc thế này, trai đơn gái chiếc ở chung một phòng, không có ai khác, thì diễn làm gì? Diễn cho ai xem? Cô ta cũng không biết được, bây giờ cô ta đang điên lên vì sắp mất Mục Lăng, chuyện này như bóng ma trong lòng cô ta.
Trong lòng cô ta vô cùng hỗn loạn.
Cô ta không chịu nổi một màn này, cô ta biết ngoại trừ cô ta thì ở bên ngoài Mục Lăng còn bao nuôi một vài người phụ nữ khác nữa. Nhưng cô ta lại chưa từng nhìn thấy Mục Lăng tiếp xúc thân mật với người phụ nữ khác như vậy. Trong lúc nhất thời, cô ta không khống chế được cảm xúc, che mặt nức nở khóc.
Cố Bình An..... Cô ta chắc chắn sẽ không để cho Cố Bình An đe dọa đến địa vị của cô ta.
Sáng sớm hôm sau.
Cố Bình An sau một đêm mệt mỏi về tinh thần lẫn thể xác, cô ngủ đến 10 giờ sáng. Trên người là bộ đồ rách nát thế này, cô rất ngại ra cửa. Trong phòng tắm có khăn và bàn chải đánh răng mới. Sau khi cô sửa soạn rửa mặt xong thì lén lút đến mở cửa tủ quần áo, nhưng phát hiện ra không có bộ quần áo nào cô có thể mặc. Trong lòng vô cùng nghẹn khuất. Không ngờ một Mục Lăng chết dưới hoa mẫu đơn thành quỷ cùng phong lưu mà lại không đưa phụ nữ về nhà, vì thế ở đây chẳng có một bộ quần áo nào của phụ nữ.