Trùng hợp, mục tiêu trong nhiệm vụ lần này của cô chính là Mục đại thiếu, vừa tới thành phố S, đang lúc thư thả uống một ly rượu thì tình cờ gặp phải vợ chưa cưới của Mục đại, vận may bất ngờ đến thật tốt, không ngờ Mục đại lại là người cặn bã như vậy.
Chà chà sách, thiếu tá xinh đẹp lại còn muốn đi tìm Mục đại hợp tác nữa chứ, quả thực là mắt bị mù rồi.
Cô thấy Mục đại khó chịu đã lâu.
“Cô nói, có phải là tôi rất đáng thương hay không?”
"Không không không, cô không đáng thương một chút nào." Hạ Thanh nói, Cố Bình An tính là đáng thương gì đây, cô đã từng gặp qua người đáng thương hơn nhiều, "Cô không biết ở Tây Phi có rất nhiều cô gái, ăn không đủ no mặc không đủ ấm, lại còn bị lừa bán, bị tiêm thuốc phiện, sau đó phải đi tiếp khách, làm không tốt còn bị đánh, các cô gái ấy so với cô đáng thương hơn rất nhiều. Cô thì áo cơm không lo, gia thế lại tốt, hôn nhân cũng xem là lớn, sao lại đáng thương cơ chứ?"
Cố Bình An nghĩ nghĩ, nghiêm túc mà nói, "Nói như vậy, tôi vẫn còn rất hạnh phúc."
"..........." Hạ Thanh không còn lời gì để nói, được rồi, chị gái nhỏ, nếu đã nói như vậy tôi cũng không còn gì để nói.
"Nhưng tôi phải làm sao?" Cố Bình An nói, "Tôi không muốn gã cho Mục Lăng."
Hạ Thanh nghiêng đầu, cô đã điều tra kỹ về Mục đại, Mục đại đã có một cô gái mà mình thích, đồng thời lại muốn làm thông gia với Cố gia, này thật là thú vị, trong nháy mắt Hạ Thanh liền cảm thấy, Mục đại, anh đúng là một tên cặn bã.
Tình hình Mục gia tương đối phức tạp, Mục Lăng gây thù nhiều, những nguy hiểm đều dồn hết lên những người thân cận trong gia đình của hắn, hắn lôi Cố Bình An ra, không phải là để cho Cố Bình An ngăn chặn một chút nguy hiểm hay sao, khi người phụ nữ của hắn có kẻ chết thay, chờ hắn giải quyết xong mọi việc ở Mục gia, hắn sẽ quang minh chính đại lấy người phụ nữ mà hắn yêu về. Theo cô biết, người phụ nữ mà hắn yêu chính là chị em họ với Cố Bình An, để em họ của mình làm bia đỡ đạn cho mình, còn mình thì lại hưởng thụ sự sủng ái của người đàn ông đó, cô ta đúng là ích kỷ.
Mục Lăng chắc chắn vì muốn bảo vệ tốt người phụ nữ của mình, nên trước mắt mới đính hôn với Cố Bình An, tranh thủ thời gian sớm giải quyết mọi chuyện ở Mục gia, Cố Bình An đáng thương vẫn chưa hay biết gì, không hiểu chút nào về lòng dạ độc ác của đàn ông.
Mục đại, anh đúng là một tên quá cặn bã rồi.
"Nếu chạy không thoát, thì sao cô không làm Mục Lăng yêu cô." Hạ Thanh nói, đây là cách tốt nhất để trả thù Mục Lăng.
"Cô đang mở chuyện cười quốc tế gì ở đây vậy?"
Hạ Thanh tùy tiện nắm lấy cằm của Cố Bình An, "Hắc, Cố tiểu thư, lợi dụng thật tốt khuôn mặt này của cô, nó sẽ mê hoặc rất nhiều thứ, đàn ông mà, cứ như vậy, đùa giỡn thoải mái, tâm tình sẽ vui vẻ, tình yêu sẽ tới, mấu chốt là phải xem cô lợi dụng khuôn mặt này của mình như thế nào.”
Cố Bình An, "......Không hiểu."
"Ngu!" Hạ Thanh giận, "Cô không nghĩ sẽ trả thù Mục đại hay sao?"
"Có." Đây là không nghi ngờ chút nào, cô rất muốn trả thù Mục Lăng.
Hạ Thanh nói, "Cô phải tìm cách để Mục Lăng yêu cô, nhưng cô lại hận hắn, chờ đến lúc hắn yêu cô rồi, cô phủi mông một cái, quăng một xấp tiền vào hắn, nói cho hắn biết đây là phí phục vụ, cô hãy tưởng tượng một số hình ảnh, thoải mái hay không thoải mái?"
"Thoải mái!" Cố Bình An thực sự tưởng tượng đến một số hình ảnh, quả thực thoải mái đến tóc đều dựng lên, thật muốn có một màn như thế, dù lấy cái gì trao đổi cô cũng đồng ý.
Hạ Thanh ẩn ý mà nói, "Cô cảm thấy đây là biện pháp trả thù tốt nhất, vậy thì mau thực hiện đi."
"Làm sao để hắn yêu tôi đây?"
“Nữ đuổi theo nam, cách tầng sa (*), lời nói này đến một chút cũng không sai.” Hạ Thanh thờ ơ nói, “Không có chuyện gì thì ăn vạ làm nũng, kêu la ông xã, anh thật giỏi, anh thật soái. Dù sao cô cũng là người trưởng thành rồi, cũng sắp thành vợ của hắn, nên học một chút khi ở trên giường làm thế nào để mê hoặc đàn ông, cách này là… hiệu quả nhất, hắn thoải mái, thân thể không thể rời bỏ cô, càng ngày càng nhớ cô, lúc đó cô đã thành công hơn một nửa.”
(*) Nữ đuổi theo nam, cách tầng sa nghĩa là khi phụ nữ theo đuổi đàn ông dễ dàng như xé toạc một tờ giấy.