Chỉ sau 5 phút biểu diễn, tất cả khán giả đều bật dậy reo hò, có người còn hét lên muốn bọn họ hát thêm bài nữa!
Bốn người bọn họ nhìn nhau, chuẩn bị bước xuống sân khấu, nhưng cuối cùng tất cả đều quay sang nhìn Thẩm Thanh Ngọc.
Thẩm Thanh Ngọc thở dài: “Tại sao không?”
Cô vừa nói vừa giẫm chân lên, kích động cả hội trường một lần nữa.
Đã 20 phút trôi qua kể từ khi bốn người bọn họ rời khỏi sân khấu.
Gần chục năm rồi, bọn họ chưa bao giờ cảm thấy xúc động, trào dâng cảm xúc như vậy.
Trần Ánh Nguyệt thậm chí còn nói: “Ôi trời, tớ còn nghĩ là chúng ra hoàn toàn có thể debut với tư cách ban nhạc đấy.”
Thẩm Thanh Ngọc nhận lấy cốc nước ấm trên tay Lâm Thành, sau đó cô liếc mắt nhìn Trần Ánh Nguyệt nói: “Lúc debut, cậu đâu có nói như thế.”
Trần Ánh Nguyệt chính là như vậy, cái gì cũng thích, bạn cho rằng cô ấy không thích chơi nhạc hay bass sao?”
Cũng không hẳn, nhưng bọn họ đã debut rồi, và một loạt các quy tắc vô hình đã bị dập tắt và trần Ánh Nguyệt là người đầu tiên dừng cuộc chơi.
Mọi người đều không còn là cô cậu thiếu niên của 10 năm trước nữa rồi.
Lâm Thành đã học xong và về nước, anh ấy hiện tại là bác sĩ phẫu thuật cứu người, còn Cao Ngọc, chàng trai mặc áo vest và đi giày da cùng với gương mặt trẻ thơ kia, cũng là người thừa kế công việc kinh doanh của gia đình.
Nhiệt huyết của tuổi trẻ, nếu đến bây giờ vẫn còn giữ tâm nguyện ban đầu, rất khó có thể biến nó thành hiện thực.
Trần Ánh Nguyệt đột nhiên bị Thẩm Thanh Ngọc nói như vậy, cô ấy liền nở nụ cười: “Tiểu Ngũ, đêm nay có tuyệt không?’
Thẩm Thanh Ngọc cúi đầu uống nước, cười nói: “Tuyệt chứ!”
Cô đã mắc kẹt trong cuộc hôn nhân với Bạc Minh Thành suốt 3 năm, cô gần như đã quên rằng bản thân mình cũng từng liều lĩnh và vui vẻ như vậy.
Mọi người đang nói chuyện cười đùa với nhau thì đột nhiên Đàm Anh Phương chạy tới, do vội vàng không chú ý nên cô ấy đã đâm vào Thẩm Thanh Ngọc, khiến cho rượu trong cốc tràn ra.
Lâm Thành đứng bên cạnh, nhanh chóng rút khăn giấy đưa cho cô.
Đàm Anh Phương có chút ngượng ngùng nói: “Tớ chạy vội quá, tối nay các cậu tuyệt lắm! Tớ cực kì phấn khích luôn í!”
Thẩm Thanh Ngọc cong môi nói: “Tha lỗi cho cậu đấy!”
Cô cũng cảm thấy đêm nay thực sự rất hoàn hảo, cho đến bây giờ, nhịp tim của Thẩm Thanh Ngọc vẫn còn đập nhanh.
Mọi người đang giao lưu nhiệt tình vui vẻ thì bỗng nhiên Châu Du Dân đi tới: “Thẩm Thanh Ngọc, hôm nay cô đánh trống tuyệt lắm, chúc mừng cô!”
Nhìn thấy Châu Du Dân, nụ cười trên mặt Thẩm Thanh Ngọc nhanh chóng mất mất: “Cậu Châu, đã lâu không gặp.”
“Haha, đã lâu không gặp, lần tạm biệt lần này, cô đã cho chúng tôi một bất ngờ lớn đấy.”
Châu Du Dân vẫn còn đắm chìm trong tâm trạng cao hứng vừa rồi, anh ta hoàn toàn quên mất lúc trước anh ta đã từng coi thường Thẩm Thanh Ngọc như nào.
Trần Ánh Nguyệt bắt được điểm trong lời nói của anh ta: “Chúng tôi?”
Ngoài anh ta ra, còn có thêm ai sao?
Không lẽ Bạc Minh Thành cũng ở đây sao?
Thẩm Thanh Ngọc đã nhìn thấy Bạc Minh Thành lúc anh đến.
Cô nhướng mày hỏi: “Các anh đến đây từ khi nào?”
Châu Du Dân lúc này mới bình tĩnh lại, anh ta có chút ngượng ngùng nói: “Tôi tới từ lâu rồi, tên Minh Thành kia mới tới được 10 phút thôi.”
“Ồ, vậy tôi xin lỗi vì đã làm bẩn đôi tai của cậu Bạc rồi.”
Thẩm Thanh Ngọc vừa dứt lời thì cũng là lúc Bạc Minh Thành vừa bước tới.
Giọng nói của cô tuy không to nhưng cũng không quá nhỏ, đủ để khiến Bạc Minh Thành nghe rõ.
Khán giả vẫn đang trong trạng thái choáng ngợp, hưng phấn, tiếng vỗ tay vang lên như sắp vỡ trời.
Thẩm Thanh Ngọc nói làm bẩn lỗ tai của Bạc Minh Thành, điều này khiến Châu Du Dân đột nhiên cảm thấy Thẩm Thanh Ngọc đúng là một người biết chơi hệ nói bóng nói gió.
“Thật sao?”
Giọng nói lạnh lùng của người đàn ông kia vang lên, Trần Ánh Nguyệt lập tức cảm thấy không thoải mái, cô ấy định nói gì đó nhưng Thẩm Thanh Ngọc nhanh chóng chặn lại, nhìn Bạc Minh Thành bật cười: “Dù sao thì, cậu Bạc vẫn thích nghe người khác nói hơn.
Ngay khi Thẩm Thanh Ngọc nói xong lời này, vẻ mặt của Bạc Minh Thành ngay lập tức tối sầm lại.
Tài ăn nói của cô không quá cao.
3 tháng trước, công việc của Lâm Mai Phương đột nhiên bị đảo ngược và mối quan hệ cấm kỵ, không rõ ràng của Lâm Mai Phương và Bạc Minh thành cũng bị phanh phui.
Không ai trong số những người có mặt ở đây có thể hiểu được hàm ý mỉa mai của Thẩm Thanh Ngọc, ngay cả Châu Du Dân cũng gần như không thể không dành cho Thẩm Thanh Ngọc một lời khen ngợi.
Đỉnh của đỉnh luôn! Dám làm thế với Bạc Minh Thành!.
Danh Sách Chương: