Hách Kiến Niên thông qua con đường của mình biết rõ vì sao Quý Kiến Quốc lại phản bội. Hóa ra, Bành Viễn Chinh với Phó chủ tịch quận mới đến Chu Đại Dũng có quan hệ rất mật thiết. Mà Chu Đại Dũng lại là lãnh đạo phân công quản lý Ủy ban Xây dựng khu. Hiện tại là thời khắc mấu chốt vợ của Quý Kiến Quốc được đề bạt làm Phó chủ nhiệm Ủy ban xây dựng khu, Quý Kiến Quốc bị buộc phải đảo hướng về phía Bành Viễn Chinh.
Hách Kiến Niên bừng tỉnh, nhưng không vì vậy mà giảm bớt sự phẫn nộ của mình. Mặc kệ là xuất phát từ nguyên nhân gì, Quý Kiến Quốc phản bội ông là điều không thể tha thứ. Hơn nữa sẽ sinh ra các loại ảnh hưởng tiêu cực, trực tiếp làm suy yếu lực ảnh hưởng của ông ta đối với bộ máy lãnh đạo chính Đảng.
Hách Kiến Niên bởi vì "sơ sẩy" mà một lần ăn thiệt. Nhưng ông ta tuyệt không ngồi chờ chết, ngồi xem Bành Viễn Chinh đứng vững gót chân ở thị trấn Vân Thủy. Ông ta quyết định thừa dịp Vi Minh Hỉ sắp về hưu, thông qua Ban tổ chức cán bộ Quận ủy tiến hành điều chỉnh bộ máy chính đảng thị trấn Vân Thủy. Đem một số những nhân tố không hài hòa với quyền lực trong tay mình bài trừ ra ngoài, như Quý Kiến Quốc, Cổ Sáng. Nếu có thể dời đi thì không còn gì tốt hơn.
Còn về phần Lý Tuyết Yến thì ông ta không dám động. Bởi vì Lý Tuyết Yến sau lưng còn có Phó bí thư Thành ủy Lạc Thiên Niên, cũng không chịu ngồi yên. Tối thiểu không phải là người mà Hách Kiến Niên có thể đụng chạm đến.
Cùng ngày, thị trấn lại truyền ra tin tức, Chủ tịch thị trấn Bành Viễn Chinh và Bí thư Đảng ủy thị trấn Hách Kiến Niên trong cuộc họp liên tịch đã trở mặt với nhau. Ở thị trấn rất có thể sẽ xảy ra khả năng "Nghiêm Hách chi tranh" như ngày xưa. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - http://truyenfull.vn
Bành Viễn Chinh đề xuất phải cải tạo xây dựng thêm phố buôn bán trung tâm của thị trấn. Hách Kiến Niên phản đối nhưng Bành Viễn Chinh cưỡng ép đẩy mạnh. Đủ loại tin đồn trong thời gian ngắn đã truyền khắp cơ quan. Không ít cán bộ ở thị trấn đều ở sau lưng nghị luận. Có người kinh ngạc khi thấy Bành Viễn Chinh mạnh mẽ, cứng rắn bùng nổ. Đương nhiên cũng có người lo lắng Bành Viễn Chinh sẽ bị tổn thương bởi bất công.
Chủ tịch thị trấn Bành vừa tới, là nhân vật số một, lại là Ủy viên thường vụ quận ủy, Hách Kiến Niên làm nhiều chuyện rõ ràng là chèn ép người ta. Còn khiến người ta không bắn ngược sao?
Cán bộ bình thường của thị trấn không rõ lắm Hách Kiến Niên vì sao ngay từ đầu lại bài xích Bành Viễn Chinh như thế. Lẽ ra là không oán, không cừu, thời gian ở chung lại ngắn thì không nên xuất hiện mâu thuẫn.
Chỉ có lãnh đạo cao tầng của thị trấn mới có thể hiểu được vì sao Hách Kiến Niên lại bài xích Bành Viễn Chinh, là xuất phát từ quyền lực nắm trong tay. Thứ nhất, tân Chủ tịch thị trấn đến nhậm chức, ông ta phải tỏ ra uy thế phủ đầu để ngăn chặn. Tâm tính quỷ dị kỳ thật không khó lý giải. Thứ hai, quyền lực đại diện cho lợi ích, nhất là ở một thị trấn công nghiệp phát triển như thị trấn Vân Thủy, đều đầy "nước luộc béo bở". Dưới bối cảnh như thế, nếu có người chia sẻ quyền lợi với Hách Kiến Niên, liền tương đương với việc chia sẻ lợi ích của ông ta.
Thứ ba, Hách Kiến Niên xem ra, Bành Viễn Chinh ít nhiều có chút lai lịch. Hơn nữa, tuổi trẻ mạnh mẽ, cứng rắn, lại có năng lực. Một khi để hắn ở thị trấn Vân Thủy làm ra thành tích thì sớm hay muộn sẽ lật đổ ông ta. Tuy nói ông ta là Ủy viên thường vụ quận ủy, nhưng đó chỉ là một hư chức, biểu lô sự coi trọng của Quận ủy đối với thị trấn Vân Thủy. Nếu rời khỏi vị trí nhân vật số một thị trấn Vân Thủy, ông ta rất có khả năng rơi vào khoảng không.
Thứ tư, có Nghiêm Khang là "tiền lệ" đi trước, nên Hách Kiến Niên cực kỳ mẫn cảm. Nếu hơi có gió thổi cỏ lay thì sẽ phản ứng kịch liệt.
Đủ loại nhân tố thúc đẩy hai người giao phong với nhau khiến cán bộ quần chúng bình thường không thể lý giải.
Dưới sự chủ trì của Bành Viễn Chinh, Lý Tuyết Yến và Cổ Sáng bắt đầu hợp tác với nhau, rất nhanh khiến cho phòng chính Đảng làm ra một bản dự thảo về phương án xây dựng khu phố buôn bán trung tâm thị trấn Vân Thủy, đệ trình lên cuộc họp Đảng ủy thị trấn, chuẩn bị trình lên bộ môn xây dựng đô thị ở quận phê duyệt.
Phương án là do Bành Viễn Chinh chỉ đạo tư tưởng, Lý Tuyết Yến và Cổ Sáng tự mình trau chuốt lại, từ thư ký phòng chính Đảng Lý Tân Hoa chấp bút. Chỉ trong ba ngày đã cho ra một bản dự thảo đầy đủ, hiệu suất rất cao.
Thứ sáu ngày 14, thị trấn mở cuộc họp Đảng ủy.
Bành Viễn Chinh dẫn đầu, Lý Tuyết Yến, Vi Minh Hỉ và Cổ Sáng theo sau. Bốn người cùng vào phòng họp. Hách Kiến Niên vẫn chưa đến, còn đám người thuộc phe Hách Kiến Niên là Chử Lượng thì vừa mới đến.
Bành Viễn Chinh thẳng lên đài Chủ tịch. Lý Tuyết Yến ngẫm nghĩ một chút cũng bước lên đài Chủ tịch theo. Cô là Phó bí thư Đảng ủy, lên đài chủ tịch chủ trì cuộc họp Đảng ủy là theo lý phải làm. Tạo thành tình huống như vậy là bởi vì phòng họp thị trấn Vân Thủy có bố cục như thế. Nếu là bàn hội nghị hình trứng thì sẽ không tồn tại vấn đề ai ngồi trên đài Chủ tịch, ai ở dưới đài.
Lúc Nghiêm Khang còn đương chức, từng đề xuất phải thay đổi hình thức này, đổi thành bàn hội nghị hình trứng, nhưng bị Hách Kiến Niên lấy lý do lãng phí mà cự tuyệt. Cuối cùng cũng không giải quyết được gì. Hách Kiến Niên đã có thói quen ngồi một mình trên đài Chủ tịch nhìn xuống phía dưới. Đứng ở đỉnh cao quyền lực khiến ông ta có cảm giác rất thích ý.
Mọi người vừa thấy Lý Tuyết Yến lên đài Chủ tịch thì cũng âm thầm hít một hơi thật sâu, biết ván cờ tranh đấu quyền lực này đã từng bước hướng lên cao trào.
Rất hiển nhiên, Bành Viễn Chinh và Lý Tuyết Yến bắt tay liên thủ, chuẩn bị thay đổi cục diện Hách Kiến Niên một tay che trời ở thị trấn Vân Thủy.
Ủy viên đảng ủy, Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Quý Kiến Quốc vội vàng đẩy cửa bước vào, liếc mắt nhìn mọi người rồi ngồi xuống vị trí của mình. Trong khoảng thời gian gần đây, tình hình của y khá xấu. Nói là người của Bành Viễn Chinh, nhưng y lại khá ngượng ngùng khi trực tiếp tiếp xúc với hắn. Nói là người của Hách Kiến Niên nhưng y lại từng phản bội ông ta. Tiến không được vào cái vòng của Bành Viễn Chinh, rồi lại bị Hách Kiến Niên ghi hận.
Bành Viễn Chinh ngẩng đầu nhìn Quý Kiến Quốc, đột nhiên cười nói:
- Nghe nói nhà của Chủ nhiệm Quý ở tiểu khu phía đông đằng sau nhà máy cơ giới?
Quý Kiến Quốc làm như không nghĩ đến Bành Viễn Chinh đột nhiên hỏi y câu này, đầu tiên là ngẩn ra, chợt miễn cưỡng cười nói:
- Đúng vậy, Chủ tịch thị trấn Bành, tôi ở cùng cha mẹ của mình.
- Haha, nhà của tôi cũng ở nhà máy cơ giới. Chúng ta xem như là hàng xóm. Đối diện nhà máy cơ giới có mở một quán thịt dê, nghe nói hương vị cũng không tệ lắm. Hôm nào chúng ta cùng đến đó thưởng thức.
- Được, hôm nào cuối tuần, ở thành phố tôi mời Chủ tịch Bành ăn cơm. Chúng ta cùng uống với nhau chút rượu.
Quý Kiến Quốc mỉm cười đồng ý, tinh thần căng thẳng có chút thả lỏng.
Y biết Bành Viễn Chinh công khai nói chuyện tào lao với y như vậy, chính là muốn tỏ vẻ thân cận. Đương nhiên đồng thời cũng là một sự ám chỉ. Khi đã đến nước này rồi, Quý Kiến Quốc không còn bất luận một lựa chọn nào. Y chỉ có thể kiên định đi đến cùng với Bành Viễn Chinh.
Theo thái độ y tỏ ra trong hội nghị liên tịch, y vốn không còn đường lui nữa.
Bành Viễn Chinh lại cười nói với các lãnh đạo khác, đợi chừng hơn mười phút, Hách Kiến Niên mới cầm tách trà của mình đi vào. Nhìn thấy Bành Viễn Chinh và Lý Tuyết Yến đang ngồi trên đài chủ tịch, cái miệng của ông ta chợt ngưng lại, rồi dường như không có việc gì, ngồi xuống vị trí chính giữa hai người.
Lý Tuyết Yến hắng giọng, lớn tiếng nói:
- Được rồi, Bí thư Hách đã đến, chúng ta bắt đầu cuộc họp.
- Trưng cầu ý kiến của Bí thư Hách, cuộc họp Đảng ủy ngày hôm nay lâm thời triệu tập, chủ yếu là xem xét thông qua bản dự thảo phương án cải tạo, xây dựng phố buôn bán trung tâm thị trấn Vân Thủy. Lý Tân Hoa, cô hãy mang bản dự thảo phát cho các lãnh đạo Đảng ủy.
Lý Tân Hoa đã sớm chuẩn bị tốt tài liệu, nghe vậy liền lập tức đi phân phát.
Sau khi mọi người đều nhận hết tài liệu, Lý Tuyết Yến phất tay ra hiệu Lý Tân Hoa có thể rời khỏi.
Lý Tân Hoa đi rồi, Lý Tuyết Yến lại cười nói:
- Phương án đã nằm trong tay mọi người. Sau đây mọi người dành ra vài phút để đọc, sau đó mời Bí thư Hách chủ trì hội nghị.
Trong phòng hội nghị lập tức vang lên thanh âm lật xem tài liệu. Lý Tuyết Yến cũng tùy tay giở tài liệu. Bành Viễn Chinh thì không xem. Hách Kiến Niên đương nhiên lại càng không xem, sắc mặt lãnh đạm ngồi phía dưới đài, ánh mắt âm trầm đảo qua Vi Minh Hỉ, Quý Kiến Quốc và Cổ Sáng, rồi lại chậm rãi dừng lại đám người Chử Lượng.
Trầm mặc vài phút, Hách Kiến Niên vỗ tay, trầm giọng nói:
- Được rồi, tất cả mọi người đều xem xong rồi chứ? Hiện tại bắt đầu thảo luận. Sau đó giơ tay biểu quyết. Chỉ cần chiếm hơn một nửa thì Đảng ủy thông qua.
Nói xong, Hách Kiến Niên quy đầu như cười như không nói với Bành Viễn Chinh:
- Chủ tịch Viễn Chinh, chuyện này là do cậu bắt đầu, vậy cậu hãy chủ trì đi.
Bành Viễn Chinh không nhìn Hách Kiến Niên, gật đầu nói:
- Bí thư Hách, các vị đồng chí, phương án này tuy rằng chưa làm bao lâu, nhưng đã trải qua ba lần họp. Tôi, đồng chí Tuyết Yến, đồng chí Cổ Sáng đã tiến hành hội ý với nhau vài lần, tận lực suy xét những chi tiết nằm trong phương án này.
- Sau đây, tôi xin đơn giản giới thiệu lại phương án một chút.
Bành Viễn Chinh bình tĩnh đem trình tự và chi tiết của phương án tiến hành giải thích qua một lần. Xong, hắn lại cười nói:
- Xin các đồng chí hãy chỉ ra chỗ sai, để suy xét lại những chỗ chưa chu toàn.
Bành Viễn Chinh tiếng nói vừa dứt, Vi Minh Hỉ và Quý Kiến Quốc trước sau tỏ vẻ ủng hộ. Còn đám người Chử Lượng thì vẫn duy trì trầm mặc khác thường. Bọn họ đang chờ Hách Kiến Niên tỏ thái độ.
Thấy Hách Kiến Niên cả nửa ngày không có động tĩnh, Lý Tuyết Yến không kìm nổi thúc giục nói:
- Bí thư Hách cũng nên cho ý kiến.
Hách Kiến Niên thản nhiên cười, tiếp nhận lời nói của Lý Tuyết Yến, giọng nói có chút lạnh lùng:
- Nói thật, tôi không thể nào tán thành phương án cải tạo, xây dựng phố buôn bán của Chủ tịch Bành. Bởi vì nó đề cập đến các mặt điều chỉnh lợi ích. Lại nói tiếp, đây nói thì dễ nhưng làm thì khó. Hơn nữa lại rất dễ khiến quần chúng sinh ra cảm xúc mâu thuẫn, gây bất lợi cho công tác của thị trấn.
- Về phần nói vận tác buôn bán, không cần đến một phân tiền của thị trấn cũng chỉ có thể là một loại tư tưởng hóa lý tưởng. Có thể thực hiện được hay không thì còn chưa chính xác.
- Nhưng, Chủ tịch Viễn Chinh nếu kiên trì phải làm, thì tôi cũng chỉ có thể giữ lại ý kiến cá nhân của mình.
- Đương nhiên, phương án này tôi thấy không có vấn đề nguyên tắc quá lớn. Nếu tất cả mọi người không có ý kiến thì tất nhiên là phương án được thông qua. Vấn đề mấu chốt ở chỗ, như thế nào để chứng thực, có thể chứng thực được hay không, có thể xuất hiện các loại tình huống đột phát hay không, và làm thế nào để ứng đối thì không biết, Chủ tịch Bành và các đồng chí khác đã có chuẩn bị hay chưa?