Gerald sắp vỡ vụn ra rồi!
Nghe Ariel nhắc nhở cậu mới nhớ ra, các trận thi đấu được truyền hình trực tiếp toàn Liên Bang, như vậy chẳng khác nào cậu bật mí bí mật của trưởng quan Tần trước toàn thể nhân dân Liên Bang. Lần này toi thật rồi. Với tính cách của trưởng quan Tần, lần này e là không chỉ đánh chết, anh ta chắc chắn sẽ khiến mình muốn sống không được, muốn chết chẳng xong!!!!
Kinh khủng hơn, lúc vô tình bắt gặp trưởng quan Tần và trưởng quan Ryan tình tứ với nhau, trưởng quan Ryan không phát hiện ra cậu, chỉ có trưởng quan Tần cảnh cáo cậu vài câu. Nếu bây giờ ngay cả trưởng quan Ryan cũng biết, liệu anh ấy có xử lý mình luôn không?
“Edward …” Gerald nước mắt ròng ròng, vẻ mặt khổ sở nhìn về phía Edward.
Edward thu lại nụ cười, hỏi với vẻ cảnh giác: “Có chuyện gì?”
“Anh đi cùng em được không?”
“Tôi đi làm gì?”
“Dù gì anh cũng là đàn anh năm ba, biết đâu trưởng quan Tần sẽ nể mặt anh, tha cho em một mạng thì sao?”
Edward tức đến muốn bật cười. Cậu nghĩ hay quá nhỉ. Chưa kể đến chuyện tôi chẳng quen biết gì với Tần Hi Nhiên, người ta chẳng cần phải nể mặt tôi làm gì. Cho dù tôi có quen, mấy chuyện mâu thuẫn cá nhân này tôi có muốn can thiệp cũng ngại.
“Mơ đi!” Hạng Phi đập một phát vào lưng Gerald. Tên này càng ngày càng ngốc.
“Anh cứ đi cùng em đi, nhặt xác cho em cũng được …” Gerald nhìn Edward với vẻ tội nghiệp.
Edward không còn biết nói gì. Tần Hi Nhiên sẽ không lấy mạng cậu, làm gì phải ra vẻ anh dũng hy sinh như thế, lại còn nhặt xác …
Cuối cùng, Edward vẫn phải chào thua sự vô sỉ của Gerald. Nhìn cậu rưng rưng nước mắt, như thể hắn mà không đi cùng cậu sẽ khóc cho hắn xem, Edward đành phải khuất phục trước uy hiếp của cậu ta, hẹn gặp ở phòng huấn luyện chiến đấu.
Mọi người đều nhìn Edward với ánh mắt thương hại. Quả nhiên, người hiền lành ôn hòa dễ bị bắt nạt. Tên ngốc Gerald cũng thật biết chọn người, chỉ tội cho Edward, bị thằng nhóc lớn xác mặt dày này bám riết không buông.
Rời khỏi mạng chiến đấu, Chung Thịnh nhìn Ariel vừa ra khỏi phòng tắm, đột nhiên bật cười.
“Hửm?” Ariel ngẩng đầu, nhìn Chung Thịnh với vẻ khó hiểu. Hắn có chỗ nào buồn cười sao?
“Em chỉ đang nghĩ,” Chung Thịnh mím môi nhịn cười, “Hôm nay Tần Hi Nhiên sẽ tính sổ với Gerald trước hay đến tìm anh “báo thù” trước.”
Ariel nhướn mày. Lại nói, Tần Hi Nhiên cũng thật xui xẻo, đầu tiên là chuyện tình yêu bị lộ, sau đó lại bị tân sinh năm nhất đánh bại. Chắc bây giờ anh ta đang ức lắm.
Nhớ tới tình cảnh bi thảm của Gerald, Ariel hơi nhếch môi. Nếu Tần Hi Nhiên quyết định xử lý Gerald trước, chắc sẽ không nương tay. Vậy cũng tốt, để anh ta xả giận trước khi đi tìm mình, áp lực giảm được bao nhiêu tốt bấy nhiêu.
Còn Gerald xui xẻo ư …
Ariel híp mắt lại. Đùi Chung Thịnh dễ ôm thế sao?
Đúng như những gì Ariel đoán. Tần Hi Nhiên vốn đã ức chế vì thua Ariel, tâm trạng rất là khó chịu, quyết định phải đi đánh cho Gerald một trận. Ai ngờ, vừa thoát ra ngoài, máy liên lạc suýt thì nổ tung vì những tin nhắn và cuộc gọi dồn dập, ai cũng hỏi hắn với Ryan có quan hệ gì.
Khi hắn lên diễn đàn trường, nhìn thấy bài viết “Sốc nặng! Câu chuyện không thể không kể giữa cơ giáp hình người và anh bạn hiền lành!”, mặt lập tức đen sì như đáy nồi, nhất là người viết bài còn trích dẫn đoạn video câu nói của Gerald để tăng tính chân thật cho bài viết.
“Iersel!” Tần Hi Nhiên rít lên, tay bóp nát chai đồ uống. Hắn vất vả giấu giếm quan hệ với Ryan bấy lâu nay là vì không muốn người nhà quấy rầy Ryan. Không phải người nhà hắn không chấp nhận Ryan hay gì khác, mà là …
Tít tít tít!
Máy liên lạc lại kêu vang làm Tần Hi Nhiên đau cả đầu. Nhưng nhìn đến dãy số quen thuộc, hắn bỗng chột dạ.
Nhận hay không nhận?
Lúc ấy vì tư thế và vị trí khác nhau nên Ryan không biết có người nhìn thấy họ. Bây giờ Gerald đột nhiên nói ra chuyện này, chắc tâm trạng của Ryan cũng không được tốt.
Do dự chừng một giây, Tần Hi Nhiên biết không thể giấu được, cho nên mang theo tinh thần bất khuất thấy chết không sờn, nhận cuộc gọi.
“Hi Nhiên.” Khuôn mặt Ryan mang vẻ dữ tợn trái ngược hẳn với tính cách. Lần đầu tiên gặp mặt, ai cũng sẽ nghĩ người này không thể trêu vào. Thực ra Ryan là người rất hiền lành, ôn hòa. Nếu không đã chẳng yêu được Tần Hi Nhiên tính tình bạo lực nóng nảy thời gian dài như thế.
Nhưng bây giờ, Ryan lại có vẻ hoảng hốt sợ sệt. Tần Hi Nhiên che mặt, bây giờ hắn có thể khẳng định người nhà mình đã gọi đến gây rối Ryan rồi.
“Ừ, xem ra người nhà anh đã liên lạc với em.” Tần Hi Nhiên cười khổ.
Ryan còn chưa bình tĩnh lại được, gật đầu. Trước đây khi Tần Hi Nhiên nói muốn giữ bí mật chuyện tình cảm của hai người để tránh bị người nhà quấy rầy, anh còn không tin. Nhưng giờ thì tin rồi. Người nhà của Hi Nhiên thật đáng sợ. Không hiểu anh ấy sống sót thế nào trong cái gia đình ấy nữa.
“Chị của anh …”
“Chị nào?” Tần Hi Nhiên hỏi.
Ryan dừng một lát mới nói: “Tất cả chín người chị của anh đều gọi điện cho em, nội dung cuộc gọi bao gồm lễ phục kết hôn, đi đâu hưởng tuần trăng mật, tất tần tật những gì liên quan đến hôn lễ.”
Tần Hi Nhiên im lặng quay mặt đi. Khủng bố quá rồi đấy! Rõ ràng trong quan hệ của hai người hắn mới là người ở trên. Vậy mà chẳng hiểu các chị nghĩ gì lại cứ cho rằng hắn ở dưới. Càng đáng sợ hơn, chín người chị của hắn đều đã kết hôn, lại còn không hài lòng với hôn lễ của mình, thế nên từ lâu họ đã quyết chí nhất định phải tự tay thu xếp tổ chức hôn lễ cho em trai, mau mau chóng chóng “gả” nó đi.
Hắn sợ các chị sẽ quấy rầy Ryan cho nên mới cố gắng hết sức giữ bí mật quan hệ của hai người. Không ngờ lại bị tên Gerald khốn kiếp phá hỏng. Chỉ nghĩ đến chuyện các chị sẽ bắt hắn đi chọn đủ loại lễ phục, trang điểm gì gì đó, là hắn muốn nổi điên. Đàn ông con trai, muốn kết hôn thì đi đăng ký với chính phủ là xong, việc quái gì phải lằng nhằng rắc rối như thế.
Đáng tiếc, hắn không dám nói vậy với các chị. Thế nên đành phải im lặng chịu đựng các chị tra tấn.
“Khụ khụ … ừm … Ryan, em đừng để ý đến họ.” Tần Hi Nhiên gãi đầu gãi tai, khó tránh khỏi ngượng ngùng. Hắn không thích các chị can thiệp vào chuyện tình yêu của mình. Nhưng được kết hôn với Ryan, hắn cũng vui lắm.
“Nhưng chúng ta còn chưa tốt nghiệp …” Ryan nhìn vẻ ngượng ngùng của Tần Hi Nhiên, giọng điệu phản đối ngày càng yếu đi.
“Tin anh đi, chỉ cần bị các chị ấy bám lấy, em sẽ không thể kéo dài đến lúc tốt nghiệp mới kết hôn được đâu.” Tần Hi Nhiên nói rất nghiêm túc.
Ryan không biết nói gì. Từ mấy cuộc gọi vừa rồi là có thể nhìn ra các chị gái của Tần Hi Nhiên có nghị lực và quyết tâm phi thường. Anh có cảm giác mình không phải đối thủ của họ.
“Vậy … chúng ta cứ thế … kết hôn sao?” Ryan nói đến từ kết hôn, ngữ điệu bỗng hơi cao lên.
Tần Hi Nhiên ho khan hai tiếng, nói với vẻ mặt đứng đắn nghiêm túc: “Ryan Phisto, em có đồng ý trở thành bạn đời của anh không?”
Ryan ngỡ ngàng bối rối trước lời câu hôn đột ngột của Tần Hi Nhiên, mặt đỏ bừng bừng gật đầu một cái rồi vội vàng ngắt liên lạc.
Nghĩ đến chuyện Ryan đồng ý lời cầu hôn của mình, Tần Hi Nhiên không nhịn được cứ cười ngây ngô. Kết hôn sớm cũng tốt, dán cho Ryan cái nhãn hoa có chủ có vẻ rất tốt.
Cười ngây ngô một lúc lâu, Tần Hi Nhiên mới tỉnh táo lại, ánh mắt lập tức trở nên sắc bén. Tuy là sự cố lần này dẫn đến kết quả xem như là tốt, nhưng tên đầu sỏ gây tội vẫn phải bị trừng phạt mới được.
Gerald! Dám để lộ bí mật của tôi, cậu nên chuẩn bị tâm lý nằm viện vài ngày đi.
Bóp tay đến kêu răng rắc, Tần Hi Nhiên đằng đằng sát khí đi đến phòng huấn luyện chiến đấu.
Vốn đã giận điên người, nay lại phải chờ hai tiếng đồng hồ mới thấy Gerald ló mặt, giá trị phẫn nộ lập tức vượt mức tối đa. Tần Hi Nhiên nghiến răng kèn kẹt: “Gerald, mong là cậu đã tìm được người nhặt xác cho mình.”
“Báo cáo trưởng quan, tôi nhờ trưởng quan Heideck năm ba đến nhặt xác cho mình!” Gerald chào theo kiểu quân đội, nói với Tần Hi Nhiên một cách vô cùng đứng đắn nghiêm túc.
“Heideck?” Tần Hi Nhiên ngạc nhiên. Chẳng phải là Edward sao? Tại sao cậu ta lại quen biết tên tân sinh Gerald này?
À, đúng rồi, cùng là thành viên tiểu đội Giảo Lang Chi Tinh, ở chung lâu ngày có quan hệ tốt cũng là điều bình thường.
Chỉ là …
Tần Hi Nhiên liếc xéo Gerald. Thằng nhóc này khôn gớm, còn nhắc khéo hắn cậu ta là thành viên tiểu đội Giảo Lang, ngày mai còn phải thi đấu. Muốn ám chỉ hắn nên nương tay à?
“Yên tâm, sẽ không để ảnh hưởng đến thi đấu.” Tần Hi Nhiên cười nham hiểm. Hắn ra tay rất chuẩn, đảm bảo cho Gerald phải nằm im trong máy chữa bệnh cả đêm nay, nhưng sáng mai vẫn dậy được. “Nhưng, số còn lại, tôi sẽ để dành cho cậu đến khi giải đấu kết thúc mới tính tiếp.”