Mục lục
Chú Ái Tinh Không
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: Nguyệt

Hiện tại nghĩ lại, cả ngày hôm nay không biết anh đã lộ ra bao nhiêu sơ hở. Bây giờ anh chỉ có thể cầu nguyện những sơ hở đó không bị người khác phát hiện.

Dùng sức lau mặt một phen, Chung Thịnh đứng dậy khỏi bồn tắm, đi đến trước gương. Tùy tay xoa xoa, trong gương hiện lên một gương mặt góc cạnh rõ ràng. Nhìn khuôn mặt quen thuộc, Chung Thịnh không tự giác nắm chặt tay. Có thể sống lại lần nữa, còn được gặp ngài Ariel trước thời gian, anh nhất định phải cố gắng để đạt được sự tín nhiệm của đối phương. Chỉ cần có thể làm phó quan được đối phương tin tưởng, anh tình nguyện trả bất cứ giá nào.

Đôi mắt đen trong gương hiện lên sát ý sắc bén.

Đời này, anh tuyệt đối không để bất cứ kẻ nào có cơ hội xúc phạm đến ngài Ariel!

Bất cứ kẻ nào cũng không được!

Trong đầu đột nhiên xuất hiện hình ảnh Elenna dịu dàng thùy mị đời trước, mắt Chung Thịnh hiện lên ánh lạnh, rầm một tiếng đập nát tấm gương.

Ả đàn bà đó!

Chính là ả đàn bà chết tiệt đó!

Chậm rãi nhắm mắt lại, bình phục tâm tình mình một chút.

Chung Thịnh biết, hiện tại cảm xúc của mình không được ổn, nhưng chẳng biết làm sao. Vừa nghĩ tới chuyện đời trước, nghĩ đến người đàn bà được trưởng quan Ariel yêu lại phản bội ngài, anh lại không kiềm chế được cơn giận trong lòng.

Không được gấp, ngàn vạn lần không được gấp …

Chung Thịnh không ngừng tự nói với mình, phải một thời gian ngắn nữa ngài Ariel mới gặp người đàn bà đó, anh chỉ cần chuẩn bị sẵn sàng là không có nguy hiểm gì khác nữa. Tuy đời này người đàn bà kia tạm thời còn chưa phản bội ngài Ariel, thậm chí giữa hai người còn chưa có tiếp xúc gì, nhưng nếu có cơ hội …

Chung Thịnh vẻ mặt lạnh lùng, nheo mắt lại đầy nguy hiểm: nếu mình xử lý ả, liệu có thể bóp chết nguy hiểm ngay từ trong nôi không?

Đôi mày rậm đen bóng nhíu lại, Chung Thịnh âm thầm lắc đầu: không được, người đàn bà kia nhìn thế nào cũng không có bản lĩnh hãm hại ngài Ariel, đằng sau ả chắc chắn có kẻ khác. Giết ả, chỉ e lại có một người khác xuất hiện, người này chết lại có người kia, chỉ khi giết được kẻ chủ mưu sát hại ngài Ariel đời trước mới có thể giải quyết triệt để vấn đề này.

Ngón tay đột nhiên truyền đến cơn đau, Chung Thịnh cúi đầu, bấy giờ mới phát hiện gương bị đập nát, ngón tay mình cứa vào một mảnh vỡ nhỏ. Anh tùy ý xử lý miệng vết thương rồi ra khỏi phòng tắm, thay một bộ quần áo sạch sẽ thoải mái, chui vào đản thương.

Elenna cũng tốt, chủ mưu đứng sau cũng thế, hiện tại không phải vấn đề anh cần lo lắng. Việc anh cần làm nhất bây giờ là cam đoan mình có thể ở lại sau ba tháng nữa, ở lại trường quân đội Đệ Nhất. Nếu không, một khi rời xa ngài Ariel, tất cả đều là nói suông.

Đóng ***g đản thương lại, mở hệ thống kết nối, khi Chung Thịnh mở mắt ra lần nữa, trước mắt đã là một khoảng không vô tận.

“Hãy nhập tài khoản và mật mã của bạn.” Giọng nữ dịu dàng của hệ thống vang lên.

Chung Thịnh nhập tên tài khoản và mật mã theo chỉ dẫn.

“Hãy đặt tên hiển thị của bạn.”

Sau khi chọn vùng, Chung Thịnh lại ngập ngừng ở ô nick name.

Đời trước, tên trên mạng của anh là ‘Trung thành vĩnh viễn’, nhưng anh trung thành được vĩnh viễn, lại không bảo vệ được tính mạng của Ariel.

Không hiểu sao thấy ghét cái tên này, Chung Thịnh chợt đổi ý, ngón tay vẽ lên không trung.

“Tên đã xác định, hoan nghênh bạn bước vào thế giới mạng. Nếu có nhu cầu, bất cứ lúc nào cũng có thể xin sự trợ giúp của hệ thống. Chúc bạn vui vẻ!” Giọng nữ điện tử nói không có chút tình cảm.

Ánh sáng trắng lóe lên, Chung Thịnh xuất hiện trên một con đường lớn phồn hoa.

Ngực trần, một cái quần đùi, Chung Thịnh gần như lộ cả người trước mặt công chúng.

Tiếng huýt sáo vang lên, một cô gái trẻ tuổi mặc áo da ngả ngớn liếc mắt đưa tình với Chung Thịnh: “Anh đẹp trai, dáng người không tệ nha.”

Chung Thịnh nhất thời xấu hổ vô cùng, vội vàng lôi ba lô ra, mặc vào một bộ quần áo thường hệ thống đưa tặng.

“Ha ha, anh đẹp trai à, làm gì mà mặc quần áo nhanh thế.” Cô gái dường như rất thích vẻ xấu hổ của Chung Thịnh, tiếp tục trêu đùa.

Chung Thịnh không biết nói gì, chỉ có thể chạy trối chết, gần như hoảng hốt xông bừa vào một cửa hàng.

May là cô gái kia chỉ trêu anh ngoài miệng thế thôi, không có ý đuổi theo. Nếu không, Chung Thịnh thật sự chẳng biết làm sao để đối phó với loại con gái này.

“Chào quý khách, không biết tôi có thể giúp gì cho anh?” Một giọng nữ vô cùng dễ nghe vang lên bên tai Chung Thịnh.

Anh nghiêng đầu sang bên, vừa lúc thấy một cô gái vẻ mặt tươi tắn mặc đồng phục của cửa hàng, cười ngọt ngào nhìn anh.

“Khụ khụ, tôi chỉ tùy tiện xem qua thôi.” Chung Thịnh lúc này mới nhận ra mình đã vào một cửa hàng linh kiện cơ giáp, mà cô gái trước mắt là nhân viên của cửa hàng.

“Vậy mời anh cứ tự nhiên.” Cô gái cười cười, xoay người trở về vị trí của mình, tùy ý để Chung Thịnh đi quanh cửa hàng chọn lựa.

Nói là chọn lựa, nhưng trên thực tế Chung Thịnh chẳng có đồng nào, mấy thứ đó căn bản không mua nổi.

Đành chịu, anh vạn lần không ngờ trường quân đội Đệ Nhất cho bọn họ sử dụng đản thương miễn phí không phải để vào mạng thường, mà là mạng chiến đấu. Nói cụ thể hơn, mạng chiến đấu cũng thuộc mạng thường, nhưng lại độc lập với mạng thường. Nếu nói mạng thường là loại dân dùng, vậy mạng chiến đấu là loại chuyên dụng của quân đội.

Đương nhiên, nói thế không có nghĩa trên mạng chiến đấu có cơ mật quân sự gì, mà mạng chiến đấu thuần túy là thế giới cơ giáp. Ở đây, gần như tất cả đều liên quan đến cơ giáp, mà người có thể tiến vào mạng chiến đấu đương nhiên phải có năng lực điều khiển cơ giáp.

Chung Thịnh rất rõ, trường quân đội Đệ Nhất cho họ sử dụng đản thương tất nhiên là vì cổ vũ họ lúc nghỉ ngơi cũng không quên huấn luyện, nhưng không ngờ lại tuyệt tình thế, trực tiếp loại bỏ mạng thường, đưa nhóm học viên dự bị bọn họ vào thẳng mạng chiến đấu.

Đời trước, Chung Thịnh từng tiếp xúc với mạng chiến đấu, cho nên cũng không xa lạ gì. Bởi vậy, sau khi dạo một vòng trong cửa hàng linh kiện, Chung Thịnh liền rời đi, đến sảnh thi đấu cơ giáp náo nhiệt nhất trên đường.

Ở quầy tiếp đãi, Chung Thịnh bằng vào chứng minh tân thủ lĩnh được một chiếc cơ giáp loại thường. Từ hôm nay trở đi, anh sẽ dùng chiếc cơ giáp loại thường này để tiến hành các loại huấn luyện và hoàn thành một vài nhiệm vụ.

Điểm tín dụng ở đây cũng giống như tài khoản cố định ngoài đời thực. Nói cách khác, nếu ở trong này Chung Thịnh hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ, anh thậm chí có thể dựa vào công tác trên mạng chiến đấu để nuôi sống bản thân.

Bằng vào kinh nghiệm và năng lực đời trước, Chung Thịnh muốn nuôi sống bản thân thì dễ như trở bàn tay. Chẳng qua, chí hướng của anh không ở đây, tất nhiên sẽ không lãng phí thời gian vào phương diện này.

“Chào Tinh Không Huyết Lang, hiện tại bạn sẽ bắt đầu huấn luyện trụ cột sao?” Một cô gái xinh đẹp động lòng người nói với Chung Thịnh.

Chung Thịnh không nhịn được hơi đỏ mặt, rồi mới gật đầu.

Tinh Không Huyết Lang, đây là tên anh chọn cho mình.

Cái tên này thoạt nhìn không có gì đặc biệt, nhưng một cái tên xa lạ khác cùng loại với nó lại ở mười năm sau nổi tiếng toàn Liên Bang.

Tinh Không Giảo Lang – Ariel Clifford, thiếu tướng trẻ tuổi nhất trong lịch sử Liên Bang!

Vị thiếu tướng trẻ tuổi này ở phương diện chiến lược chiến thuật gian xảo như cáo, phong cách tác chiến lại dũng mãnh như sói. Hai tính cách nhìn như mâu thuẫn lại được thể hiện hoàn mỹ trên người ngài Ariel. Dưới sự hướng dẫn của ngài, quân đoàn V chỉ dùng thời gian hai năm ngắn ngủi đã bình định quân phản loạn phương Bắc của Liên Bang. Mà Ariel Clifford cũng như phụ thân mình, qua trận này đạt được chiến tích huy hoàng, chính thức được phong quân hàm tướng quân.

Là quân nhân xuất sắc nhất Liên Bang, Tinh Không Giảo Lang – Ariel, cái tên này chỉ trong một thời gian ngắn đã thổi quét toàn bộ Liên Bang.

Kể từ đó, trên internet bắt đầu xuất hiện hàng loạt những cái tên tương tự. Mà hiện giờ, chỉ mình Chung Thịnh có cái tên tương tự duy nhất.

Thầm phỉ nhổ hành động ngu xuẩn như cô thiếu nữ mới lớn của mình, nhưng Chung Thịnh không hề có ý đổi tên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK