Thu phap cua Hồ Tiểu Thiên gọn gàng, đâu vào đấy. Nhin qua trinh hăn thao tac nhe nhang trơn tru như mây bay nước chảy qua thât giông như môt cach hưởng thụ vây.
Khi tiên hanh ghep nôi ông tiêu hoa xong hăn tiêp tuc xư ly vêt thương do kiêm cua Mộ Dung Phi Yên đê lại. Hăn tiên hanh khư trung rôi khâu kin vêt thương, sau cung mơi khâu vêt rach ơ bung. Trong thơi gian đo hăn hương dân Chu Văn Cử cach khâu vêt thương ơ bung cho bênh nhân. Khi moi viêc đa kêt thuc hăn đê Chu Văn Cử ra ngoài nghỉ ngơi trươc, hăn noi con môt bươc cuôi cung nưa đê hăn tư hoan thanh.
Chu Văn Cử cho răng Hồ Tiểu Thiên chăc con ky thuât bi quyêt nao đo không muôn đê ngươi khac hoc đươc. Thưc ra cung la điêu dê hiêu, lam gi co thây thuôc nao không giư bi quyêt riêng cua minh chư.
Kỳ thật Hồ Tiểu Thiên có tính toán khác. Sau khi Chu Văn Cử rời đi hăn liên vung dao lên, nhin vao giưa hai chân tên dâm tăc cươi giêu cơt, căn nguyên cua sư dâm tăc chinh la đây. Tuy bô đa cưu mang may nhưng nêu tha cho may dê dang như vây sau nay không biêt may con hai bao nhiêu con gai nha lanh nưa, nhât đinh phai trưng phat may thich đang, tôt nhât la lam cho may sau nay không thê gây ac đươc nưa.
Nhanh gon dưt khoat nhât la môt đao huy luôn cua quy cua may, nhưng như thê thi ro rang qua, ban thân minh se không thê giai thich đươc vơi bon chung. Hô Tiêu Thiên se không dung cach đơn gian như vây. Vân con môt biên phap co thê giai quyêt tân gôc vân đê nay chinh la đê cho y tư giơ vê sau không thê lam viêc đươc nưa. Hăn se lơi dung giai phâu biến y thành loai tốt mã giẻ cùi, đê tư nay vê sau thứ đó chi la môt vât bai tri.
Phương phap cao minh cơ mât nhât chinh la trực tiếp căt đứt thân kinh giao cam phu trach chưc năng nay ơ tuy xương cung, khiến y từ nay về sau không con ham muôn trong phương diên nay nưa. Phương phap tan nhân nhât chinh la căt đưt đương câp mau cua hải miên thể, thăt chăt đông mach nhanh bên trong bô phân nay khiến y về sau cung không con đương hanh sư nưa. Hồ Tiểu Thiên có thể hoàn thành thu thuât thăt mach mau cua hê nay băng môt vêt căt nho nhât. Hắn nhanh chóng cắt đứt đông mach hải miên thể cùng với đông mach câu niệu đạo ơ sươn bung, không cân đên môt khăc hăn đa hoan tât moi viêc.
Nhìn thây tên dâm tăc vân mê man bât tinh trong long hăn thầm vui. Sau nay ngươi ngoan ngoan sông cuôc sông cua môt thai giam cho ta, ca đời này đưng co mơ tưởng tiêp tuc làm chuyện xấu nưa. Cứu y một mạng đông thơi cung hủy đi hanh phuc cua y nhưng Hồ Tiểu Thiên không co chut cam giac tôi lô nao bơi ke ma hăn đôi diên chinh la môt tên tôi pham đang chêt, giư cho y môt mang la qua nhân tư rôi.
Giải phẫu đã hoan tât nhưng Hồ Tiểu Thiên không thể không tinh toan vấn đề khac. Đam người này đều là nhưng kẻ liều mạng, cho dù là hắn cứu tên dâm tăc nay bon chung cung chưa chăc đa tha cho mây người bọn hắn.
Kê sach trước măt chi la tận dung moi khả năng đê kéo dài thơi gian, nhân tiên đô hêt chô mau tươi cua Hồ Kim Ngưu vao thung đưng rac. Nêu Hồ Kim Ngưu ma nhìn thây canh nay chăc chăn se bât châp tât ca đêu liêu mang vơi Hô Tiêu Thiên.
Hồ Tiểu Thiên đi ra khỏi phòng, tháo khẩu trang xuông, trời đêm luc đo vẫn đầy sao, bên ngoài vang lên âm thanh cua phu canh đánh mõ, luc nay đã là canh ba rôi.
Văn si trung niên chậm rãi đi vê phia Hồ Tiểu Thiên. Mặc dù y la ngươi co biểu hiện nho nhã lễ phép nhât trong ba ngươi nhưng trưc giac mach bao Hồ Tiểu Thiên răng y la ngươi khó đối phó nhất.
- Thiếu gia nhà ta ra sao rôi?
Hồ Tiểu Thiên thản nhiên cười nói: - Còn sống!
Văn si trung niên chậm rãi gật gật đầu, y muốn nghe nhất chính là câu nay.
Hồ Tiểu Thiên nói:
- Khi nào thì thả chúng ta đi?
- Đợi thiếu gia tỉnh lại. Văn si trung niên nhin vê phia phong: - Ta co thê.
Hồ Tiểu Thiên gật đầu.
Sau khi văn sĩ trung niên đi vào phòng, Hồ Tiểu Thiên lặng le quan sát đông tinh trong sân. Ba ngươi Lương Đại Tráng, Chu Văn Cử, dược đồng Chu Hưng đều bị nhốt tại gian phong phía Tây. Nơi đó có mập lùn Hồ Kim Ngưu và một gã đông bon khác coi giư. Tên văn sĩ trung niên kia lại đi thăm ga dâm tăc. Nói cách khác hiện tại hăn đang ở chô không co ke nao giam sat. Trong đâu hăn bông xuât hiên môt câu hoi đây chăng phai la cơ hôi chạy trốn qua tôt đo sao. Khoang cach tư chô hăn đên chô tường vây không đên ba trượng. Hơn nữa cũng không qua cao, ban thân hăn co thê dễ dàng vượt qua. Chỉ có điều văn si trung niên kia sao lại co thê sơ suât như thê? Con ngươi cua y luôn đê cao canh giac chăc chăn se không thê không co sư đê phong.
Hồ Tiểu Thiên đưa mắt nhin vê bốn phía, chợt thấy trên cây nhan hương Đông Nam co han quang xẹt qua, ro rang là anh phản quang cua đao kiêm. Hăn nhin ky vao tán cây, lơ mơ bên trong co môt bong ngươi mai phục. Hồ Tiểu Thiên âm thầm hít một hơi lanh. Hoa ra trừ ba ngươi hắn đa gặp ơ đây còn có vai tên khac nưa. Xoay người nhin lai phía sau đã thấy trên nóc nhà phia Tây Bắc cũng co môt ngươi ao đen ngồi đo.
Hai người bon chung đêu chu y quan sat tất cả cac đông tinh trong sân. Hồ Tiểu Thiên muốn chạy trốn chỉ e la bất kỳ động tác nho nao cua hăn đều không thê thoat khỏi căp mắt cua hai ga nay.
Hồ Tiểu Thiên thầm kêu xui xeo, tuy rằng lợi dụng viêc truyền máu lấy đươc it huyêt tươi cua mập lùn vê cơ bản đa loai trừ đươc sức chiến đấu cua ga nay, nhưng ngoại trừ mập lùn ở đây còn có bốn tên nưa. Sự tình thật đúng là phiền toái.
Văn si trung niên đi vào không lâu liền đi ra, y nhin Hồ Tiểu Thiên nói: - Thiếu gia hiên tai vân còn hôn mê.
Hồ Tiểu Thiên nói: - Miệng vết thương đã xử lý rồi, mau cũng đã câm lai rôi. Tỉnh lại cung chi la viêc sơm muôn thôi.
Văn si trung niên gật đầu, trong tay y cầm Liêu Diêp đao ma Hồ Tiểu Thiên mới dùng để giải phẫu, nhin chăm chu vao đuôi dao, noi nho: - Dao tôt, sắc bén vô cùng.
Hồ Tiểu Thiên trong long kinh hãi, nếu ga văn si trung niên tư dưng nay ra sat niệm vơi hăn thi e la hăn se kho toan mang, hắn cười nói: - Dao này dung đê chữa bệnh.
Văn sĩ trung niên nhìn Hồ Tiểu Thiên nói: - Trươc đây ta chỉ biết là đao có thể giết người, nhưng lại không hê biêt đao cũng có thể cứu người.
Hồ Tiểu Thiên nói: - Chuyện trên đời này không phai ai cung hiêu ro. Co môt sô chuyện tốt sẽ biến thành chuyện xấu, mà chuyện xấu ở trong một số điều kiện nhât đinh cũng co thê biến thành chuyện tốt.
Văn sĩ trung niên bỗng nhiên câm Liễu Diệp đao đâm thăng vê phia Hồ Tiểu Thiên. Y ra tay nhanh như chơp, Hồ Tiểu Thiên thậm chí không kip chơp măt đa thây mui dao lạnh như băng kê sat mach mau trên phần cổ của mình.
Hồ Tiểu Thiên cố gắng điềm tĩnh, mỉm cười nói: - Bây giơ ngươi giết ta, liêu con ai dam giúp ngươi cứu người?
Văn sĩ trung niên nói: - Sứ mạng của ngươi có lẽ đã hoàn thành, du ta co giết ngươi thi cung đâu có anh hương gi.
Hồ Tiểu Thiên nói: - Ta đa sớm biết ngươi không coi trọng chữ tín. Ngươi nghĩ rằng ta không co chut phong bi nao sao?
Văn sĩ trung niên nhìn Hồ Tiểu Thiên đây nghi hoăc, một lát sau y pha lên cươi:
- Biện pháp dự phòng?
Hồ Tiểu Thiên đung đinh nói: - Nêu bây giơ ngươi giết ta, ta cam đoan vị thiếu gia kia nhất định sẽ phai chôn cùng ta.
Nu cươi trên măt văn sĩ trung niên vut tăt, bao quanh ngươi y la môt luông sat khi giông như một tấm lươi vô hình che trời phủ đất quân chăt lây Hồ Tiểu Thiên. Hồ Tiểu Thiên cảm nhận ro ap lưc cưc lơn cua đối phương vây quanh minh. Tuy nhiên đôi diên vơi luông ap lưc nay hắn không hê co chut sợ hãi. Cang trong thơi điểm nay càng phai đâu tranh vơi nôi sơ trong tâm. Nêu như ngươi to ra yêu thê, đôi phương tât se nhin ra sơ hơ. Nêu biểu hiện cua ngươi manh me, co khi phach mới có thể khiến cho đối phương nhượng bộ. Viêc hăn nhìn ra thân phân cua tên dâm tăc co y nghia vô cung lơn. Sinh tử của y vô cung quan trong đôi vơi đam ngươi nay. Tên văn sĩ trung niên nhât đinh không dám lây tính mạng của y ra mạo hiểm.
Quả nhiên văn sĩ trung niên đa thu lai Liễu Diệp đao, mỉm cười gật đầu nói: - Có chút can đảm, so với thư vô tich sư Hứa Thanh Liêm ngươi co khi phach hơn nhiêu.
Hồ Tiểu Thiên ngáp dai một cái nói: - Thời gian không còn sớm, ngươi không ngủ nhưng ta lai muốn đi ngủ.
Hắn đi vê hương mái hiên phia Tây đươc vai bươc, theo thói quen ngẩng lên đầu nhìn lại thi phat hiên bong đen ngồi ở nóc nhà đa biên mât tư luc nao, trong long hăn cam thây co chut ky quai, vưa rôi ro rang con trông thây, chẳng lẽ tên đo chuyên tơi môt đia điêm khac?
Đúng lúc này đôt nhiên co môt tiêng hét thảm thiêt vong tơi. Hồ Tiểu Thiên nhin vê hương phat ra tiếng kêu, chi thây tên đao tăc nâp trong cây nhan nga lôn nhao xuông đât.
Văn sĩ trung niên lúc này mới phát hiện ra điêu bât thường, hắn phong Liễu Diệp đao trong tay vê phia Hồ Tiểu Thiên. Găp tinh huông bât ngơ như thê viêc đâu tiên y nghi tơi la trư khư Hồ Tiểu Thiên. Tâm đia người này thưc sự là qua ác độc.
Hồ Tiểu Thiên cũng coi như phản ứng kip thơi, nga nhao trên mặt đất, lăn lôn mây vong như con lât đât. Tuy răng hắn đem hêt khí lực co đươc nhơ bu sưa me ra thao chay nhưng vê cơ ban vân không tranh nôi Liêu Diệp đao. Đung vao giây phut ngan cân treo sơi toc một đạo hàn quang vut ra tư bên trong tan cây. Hâu phát chê nhân, thanh đao nay vut tơi thât đung luc. "Keng" môt tiêng va vao phân trên cua Liêu Diêp đao. Khoang cach va cham nay chi cach Hô Tiêu Thiên chưa đây môt thươc, xem chut Liễu Diệp đao đa găm trúng Hồ Tiểu Thiên rôi. Sau cu va cham, hai lơi khi đôt ngôt chuyên hương, tuy nhiên Liễu Diệp đao sắc bén lai băn thăng vao mông của Tiểu Thiên. Hăn chơt cảm thấy phân mông ơn lanh nhưng không dam ngoai lai nhin xem co bi thương không, cư căm cô chay miêt vê phia trươc.
Bong dang xinh đep cua Mộ Dung Phi Yên tư trong cây nhan phong vut ra. Nàng phong 1 phi đao giai vây cho Tiểu Thiên, lai phong tiêp môt phi đao hương thăng vao ngưc tên văn sĩ trung niên.
Văn sĩ trung niên lanh lung "hừ" một tiếng, rut bên hông ra một thanh nhuyễn kiếm. Nhuyên kiêm vưa rơi vo lâp tưc đa thăng tăp. Tay phải y vung kiêm lên theo chiêu kim đông hô. "Keng" môt tiêng hât bay phi đao. Môt đám hàn quang tà tà bi hut vao trong bụi cỏ.
Mộ Dung Phi Yên nhân cơ hôi nay thoăt cai đa bay đên trươc măt bao vê cho Tiểu Thiên, nang lạnh lùng nói: - Tên tặc tử to gan kia, dám uy hiêp đại nhân nha ta!
Văn sĩ trung niên không co y đâu tiêp, y xoay người phong thăng vê phia căn phong tim tên dâm tăc.
Mộ Dung Phi Yên nhâc chân đinh đuổi theo, tên văn sĩ trung niên bât ngơ ném ra một quả đạn khói. "Bung!" Một tiếng nổ vỡ ra, trong nháy mắt khoi đen đa che kin tâm nhin. Mộ Dung Phi Yên ngay lâp tưc ngừng hit thở. Lân trước bi trúng khi hoa đào con chưa bao lâu nếu giơ lại trúng chiêu tiêp e la nang se xâu hô muôn chêt.
Hồ Tiểu Thiên dùng cổ tay áo che miệng mũi lai, khói đen phu kin khiên hắn không phân biệt rõ phương hướng. Đơi cho sương khói tan đi, lại phát hiện mình vẫn đang đứng nguyên tai chỗ con Mộ Dung Phi Yên đưng cach hăn chưa đây ba thước. Hồ Tiểu Thiên vui mừng quá đỗi, đinh xông lên phía trước ôm chăt Mộ Dung Phi Yên nhưng bị anh măt lanh lung canh giac cua nang ngăn lai. Hăn xấu hổ đứng nguyên tại nguyên chỗ, cươi ha hả nói: - Phi Yên, ta biết ngay la cô sẽ đến cứu ta.
Lúc này trong căn phong phia tây co 2 bong ngươi lao ra, chinh là ga mập lùn va môt tên đông bon diu ga trôn thoat.
Mộ Dung Phi Yên đâu co thê đê cho bọn chung chay trốn. Nang rut kiêm xông tới, tên đao tăc đang đỡ mập lùn nhìn thây tinh thê không ổn liên hât mâp lun ra, xoay người bỏ chạy.