Cái cô đang tò mò là tất cả mọi chuyện đều do nguyên nhân gì mà xảy ra?
Cô đã làm gì?
Và mọi chuyện xảy ra với cô là như thế nào?
Đến lúc này đây,cô cũng biết và từng biết mình thật lòng yêu Mạc Thiên Nhật Dạ,chung tình mãi anh và khó có thể quên anh nhưng những tổn thương anh gây ra cho cô quá sâu,khó tha thứ.
Dù cô muốn tha thứ nhưng nghĩ lại những ngày tháng giả dối ở bên anh,cô cũng không kìm nước mắt mà rơi xuống.
Cô không tha thứ cho anh cũng chính là đang không tha thứ cho mình,đang tự hành hạ bản thân.
Hành hạ người phụ nữ ác độc vì cái gọi là nhiệm vụ của bang mà không màng đến hạnh phúc.
Dẫu lúc ở bên cạnh anh có hạnh phúc đến nhường nào đó cũng chỉ là những ngày tháng giả tạo.
Vậy tại sao ta phải cất giữ những ngày tháng đấy trong lòng của mình?
Đó là câu hỏi mà Lý Ánh Nguyệt trằn trọc mỗi đêm.
***
Sáng hôm sau,công ty Dạ Nguyệt bắt đầu bữa sáng với không khí ngày xuân đang cặp kề.
Nhân viên trong công ty đều tất bật làm việc,không khí sôi nổi hơn ngày thường,có lẽ mọi người đều mong đến ngày nghỉ lễ.
Cả Tôn Lịch Nhi cũng mong chờ đến ngày nghỉ.Suốt bữa sáng không thấy Lý Ánh Nguyệt ở văn phòng,cô còn hoài nghi không lẽ chủ tịch đã đi nghỉ lễ trước rồi?
Đến giữa trưa mới thấy Lý Ánh Nguyệt bước đến cửa công ty,khuôn mặt cô điềm tĩnh,dịu dàng và lướt qua một chút muộn phiền.
Dù bạn của cô đã mấy chục năm nhưng mấy năm gần đây cô bạn thân của cô cũng thay đổi.Hình như tính cách đã khác.Không còn là cô nhóc ương bướng mà là một cô gái trưởng thành lạnh lùng và có chút tàn nhẫn.
Tôn Lịch Nhi hoài nghi nhìn Lý Ánh Nguyệt muốn thủng mắt,nhanh chóng đi vào văn phòng,quen thuộc ngồi lên bộ ghế sô pha.
Tôn Lịch Nhi một tay cầm tách trà một tay cầm cuốn tạp chí,miệng lẩm bẩm gì đó rồi lên tiếng hỏi:
" Ánh Nguyệt,tớ có chút tò mò.Không phải ngày sinh lúc trước cậu đưa cho tớ là ngày 21/1 sao? Mấy tháng trước tớ có nhận bưu tệp giúp cậu trong đó lại có ghi là cậu sinh ngày 15/2,sao lại là vậy?"
Đồng tử của Lý Ánh Nguyệt cứng đờ.
Nhưng câu hỏi của Tôn Lịch Nhi cũng không khó trả lời.
Cô và Lý Thiên Nguyệt sinh ra cùng ngày nhưng khi bị bắt cóc rồi được Lâm Hữu Kỳ nhận nuôi cô cũng đã đổi ngày sinh.
Tuy nhiên,sao hôm nay Tôn Lịch Nhi lại hỏi cô việc này?
Lý Ánh Nguyệt hờ hững trả lời: " Chắc là ghi nhầm thôi"
Tôn Lịch Nhi lại hoài nghi,hỏi thêm một vài câu khiến Lý Ánh Nguyệt lúc nãy bình tĩnh cũng không thể kìm chế cảm xúc của mình.
Bỗng ngừng một chốc,giọng Tôn Lịch Nhi lạnh lùng hẳn đi,cô lên tiếng" Sao cô không nói hẳn ra cô không phải là Lý Thiên Nguyệt?"
Lý Ánh Nguyệt cứng đờ người,cây bút trong tay không được giữ chặt,rơi xuống bàn,căn phòng lạnh như tờ,nặng nề ủy dị.
Không đợi Lý Ánh Nguyệt lên tiếng,Tôn Lịch Nhi cười nhẹ nói tiếp" Cô không phải là Lý Thiên Nguyệt,là bạn của tôi nhưng cô lại là người Mạc Thiên Nhật Dạ yêu!"
" Biết sao tôi biết cô không phải là Lý Thiên Nguyệt không? Đơn giản vì người phụ nữ Mạc Thiên Nhật Dạ yêu từ đầu không phải là Lý Thiên Nguyệt.Đây là cuộc hôn nhân thương mại nên bạn của tôi không bao giờ có thể có tình cảm với Mạc Thiên Nhật Dạ.Nhưng cô thì lại khác…dù tôi không biết cô là ai nhưng hãy trả lại Lý Thiên Nguyệt của tôi lại đây! Đừng để tôi phải báo cảnh sát"
Lý Ánh Nguyệt nhếch nhẹ môi,giọng nói dịu lại" Cậu nói nhiều đến vậy chỉ muốn gặp lại Lý Thiên Nguyệt?"