Bỗng tình địch đến tận cửa khiêu chiến với bạn.Nếu bạn tránh né thì lại quá hèn đi.
Tuy cô không ưa gì Vương Cẩn Mai nhưng lời nói của cô ta rất đúng trong trường hợp của cô.Cô không thể nào cứ sống vật vã từ bây giờ đến cuối đời.giờ cũng phải trưởng thành và sống tiếp cuộc đời của mình giống như Mạc Thiên Nhật Dạ đã từng nói.
Nghĩ như vậy cô cũng không suy nghĩ nhiều mà đáp ứng yêu cầu của Mạc Thiên Nhật cùng anh đến dự tiệc của Vương Cẩn Mai.
Cô cùng anh dù không hẹn trước nhưng lại ăn ý cùng nhau lựa chọn sắc màu đồng điệu,cụ thể là màu đen.
Chắc có lẽ cả hai cùng âm thầm muốn đến đây hạ quyết tâm cho Vương Cẩn Mai và chồng cô ta một đòn chí mạng.
Bữa tiệc của Vương Cẩn Mai là do gia đình chồng sắp xếp.Nghe đâu nhà chồng bên kia cũng khá giả,từ xưa đã ở nước ngoài và lập nghiệp ở bên đó.Không biết có chuyện gì lại quay về đây rồi tổ chức tiệc ở đây.
Bữa tiệc này nhân vật chính là đứa con đầu lòng của Vương Cẩn Mai tuy chưa thấy đứa bé ra sao nhưng với vẻ ngoài của cô ta cùng người chồng Nhiếp Thần Tranh thì chắc cũng không phải dạng vừa.
Nhận thấy Lý Ánh Nguyệt đang chăm điêu suy nghĩ việc gì,Mạc Thiên Nhật Dạ cuối xuống,hơi thở phả vào mặt cô,khiến tai cô ẩn đó lên,Lý Ánh Nguyệt khẽ nhíu mày tránh né đụng chạm của anh,lạnh lùng lên tiếng: " Anh bị gì vậy?"
" Kiểm tra xem em đang đăm chiêu suy nghĩ chuyện xấu gì thôi"
Lý Ánh Nguyệt nhếch môi,khinh bỉ nhìn anh" Vậy thì anh cũng đừng hóng được gì,chẳng có lúc đó đâu."
Khi hai người đang " ân ái" với nhau thì Vương Cẩn Mai cùng con trai và chồng đi đến.
Trái với vẻ ngoài sắc sảo của Vương Cẩn Mai chồng của cô ta nhìn hiền hòa và phúc hậu hơn nhiều.Chắc có lẽ là quy luật bù trừ chăng.
Nhìn thấy Mạc Thiên Nhật Dạ, Nhiếp Thần Tranh mỉm cười nhìn anh không có địch ý gì lên tiếng" Mạc Tổng,đã nghe danh từ lâu,bây giờ mới được ‘diện kiến’.Đúng là một ngày may mắn mà"
Mạc Thiên Nhật Dạ nhìn anh ta,ánh mắt lạnh nhạt không để lời nói anh ta vào mắt nhưng Lý Ánh Nguyệt còn đứng bên cạnh anh không muốn cô mất mặt:
" Không dám nhận,Nhiếp Tổng ở nước ngoài cũng thâu tóm không biết bao nhiêu mảng kinh doanh của tôi và toàn thế giới.Sao gọi là ‘diện kiến’?"
Lý Ánh Nguyệt ở bên cạnh cũng nghe ra địch ý trong lời nói này nên sao có thể Nhiếp Thần Tranh không nghe ra.
Đôi mắt Nhiếp Thần Tranh cứng đờ,không nghĩ tới anh lại thẳng thắn đến vậy.Đúng là Tổng giám đốc Tập đoàn Mạc thị.Lúc này anh ta mới liếc mắt tới người phụ nữ bên cạnh Mạc Thiên Nhật Dạ,chậm rãi lên tiếng" Xin hỏi…đây là?"
" Là vợ của tôi.Lý Ánh Nguyệt"
Sắc mặt Nhiệp Thần Tranh càng kinh ngạc không thôi.Không nghĩ trong một buổi tối anh ta lại gặp được hai nhân vật nổi danh trong giới kinh doanh mà lại cùng một lúc nữa.
" Tổng giám đốc Tập đoàn Dạ Nguyệt,Lý Ánh Nguyệt,không ngờ lại gặp nữ doanh nhân thế giới ở đây"
Đột nhiên mình bị nhắc tới sắc mặt gắng gượng lên nụ cười gượng ép đáp" Tôi nào dám nhận chứ,cũng chỉ là một người phụ nữ tự mở công ty ăn may nên lên báo thôi!"
Lời nói khiêm tốn của Lý Ánh Nguyệt khiến Nhiếp Thần Tranh không biết hai người này là ma hay quỷ mà có thể sống cùng nhau.Tuy anh ta cũng là doanh nhân,gia đình khá giả nhưng từ nhỏ đã ở bên Anh,không để ý đến tin tức ở quê nhà.Nhưng danh tiếng của Mạc Thiên Nhật Dạ và Lý Ánh Nguyệt đâu phải là nhỏ.Không chỉ phủ sóng ở trong nước mà lan cả ngoài nước.
Không kể đến Lý Ánh Nguyệt còn là doanh nhân quốc tế,Mạc Thiên Nhật Dạ thâu tóm hết thảy các mảng kinh doanh trên thế giới,xem như cả hai là cặp đôi nguyên ương phù hợp với nhau rồi.
Lúc này Vương Cẩn Mai mới lên tiếng phá vỡ mọi sự im ắng nãy giờ" Hai người vào trong dự tiệc.Để hai khách quý đứng ở đây thì không hay lắm"
Không biết Vương Cẩn Mai đã quên được Mạc Thiên Nhật Dạ chưa,nhưng nhìn thấy cô ta và chồng mình hạnh phúc cô cũng yên tâm.
Đáng lẽ ra cô không nên đến đây nhưng lại vì lời tác động của Vương Cẩn Mai mà hạ quyết tâm đến đây.Xem như tường thành ngăn cách cô khỏi thế giới đã bị chính cô phá vỡ,tâm can này của cô chắc trong tương lai sẽ khó rẽ đúng hướng.
Không chỉ thế cô còn lôi kéo Mạc Thiên Nhật Dạ,một người cao cao tại thượng như anh đến đây.Nếu để fan nữ anh biết chắc sẽ băm cô ra thành trăm mảnh.
Lý Ánh Nguyệt đụng nhẹ vào tay Mạc Thiên Nhật Dạ,khẽ nói" Xin lỗi"
Mạc Thiên Nhật Dạ không nghe rõ,ánh mắt giương lên nụ cười " Hả? Em nói gì?"
" Tôi nói là tôi xin lỗi,xin lỗi vì đã lôi kéo anh đến đây"
" Không sao,dù gì cũng là anh nguyện ý đến đay,không phải là do em"
" Sao? Muốn gặp lại Vương Cẩn Mai?"
Không lẽ tình cũ chưa quên được?
Thừa biết được suy nghĩ của cô,Mạc Thiên Nhật Dạ nhíu mày đáp" Anh và cô ta từ xưa đến nay đều không thân thiết với nhau.Chỉ có đều chồng cô ta cùng anh sắp tới sẽ hợp tác với nhau nên quen biết với nhau trước cũng là một điều tốt…"
Dù nói vậy nhưng cô thừa biết nguyên nhân chính là do cô là chủ yếu nhất.Cả hai im lặng ngừng chủ đề này ở đây,còn đứng trong bữa tiệc mà nói xấu nhân vật chính thì không được hay cho lắm.