Thấy trong phòng không có tiếng động Mạc Thiên Nhật Dạ lo lắng mở cửa bước vào.
Vào đến phòng đã thấy Lý Thiên Nguyệt đang nằm ôm bụng trên giường Mạc Thiên Nhật Dạ hoảng thốt chạy lại ôm cô " Em bị gì thế?"
Khuôn mặt Lý Thiên Nguyệt đỏ ứng lên nói" Em đau bụng"
Hai mươi phút sau người làm chạy vào bảo " Ông chủ, bác sĩ Lục đến rồi!"
Nghe đến tên này bỗng Lý Thiên Nguyệt mở mắt ra.
Hình như cái người bác sĩ họ Lục đó tên đầy đủ là Lục Phàm Nghị con trai duy nhất của dòng họ Lục nhưng vì đam mê với nghành y nên từ bỏ kế thừa tài sản mà tự lập làm những điều mình muốn.Trong thế giới ngầm những người có máu mặt chính là người mình không nên đụng vào nhất vì vậy việc cô sát thủ Rose biết đến Lục Phàm Nghị cũng không có gì khó hiểu!
Nếu Mạc Thiên Nhật Dạ là tổng tài nhiều tiền phía Nam thì Lục Phàm Nghị cũng là tổng tài nhiều tiền phía Nam chứ không phải dạng vừa đâu!
" Mạc Tổng, cớ nào người lại gọi tôi đến vào giờ linh vậy?" Giọng nói đầy sự đùa cợt vang lên từ từ thân hình cao ráo cùng với khuôn mặt điển trai không kém gì Mạc Thiên Nhật Dạ hiện ra
Lục Phàm Nghị đưa mắt nhìn người phụ nữ đang nằm trên giường mà Lý Thiên Nguyệt cũng đưa măt nhìn lại anh ta.
Khám cho Lý Thiên Nguyệt khoảng chừng mười phút thì anh ta lên tiếng" Cũng không có gì nặng"
Mạc Thiên Nhật Dạ nhíu mày khó chịu hỏi Lục Phàm Nghị" Không nặng là như thế nào?"
" Cũng chỉ là bệnh cảm lạnh như bình thường thôi, uống thuốc mấy bữa thì hết"
" Cô ấy bị đau bụng cách nào làm cho dịu lại không?"
Lục Phàm Nghị giựt giựt mi mắt nhìn Mạc Thiên Nhật Dạ như đang nhìn quái vật.
Một người cao ngạo như Mạc Thiên Nhật Dạ lại đứng đây hỏi phụ nữ đến kì kinh nguyệt phải làm sao mới hết đau bụng…
Mẹ kiếp!
Chắc mặt trời mọc đằng tây rồi sao?
" Đến Đông y mua vài đơn thuốc làm ấm tử cung hoặc lấy thuốc do tôi kê đều được!" Lục Nghị Phàm chậm rãi nói đồng thời liếc nhìn Lý Thiên Nguyệt đang ngồi trên giường.
Trước đây nghe người ta nói Lý Thiên Nguyệt là một người vô cùng hung dữ khó gần sao bây giờ lại là hình dáng của một cô vợ nhỏ ngoan ngoãn vậy. Vừa mới vào phòng anh suýt tưởng mình đi nhầm nhà mất rồi.
Lục Nghị Phàm thấy mình đã hết công việc ở đây rồi khom lưng dẹp dọn đồ nghề của mình rồi tức giận nói" Nửa đêm nửa hôm Mạc Tổng đây gọi tôi đến chỉ để xem coi cô vợ nhỏ của anh bị đau bụng thôi à?"
Mạc Thiên Nhật Dạ trưng ra khuôn mặt thản nhiên như xác nhận những điều Lục Nghị Phàm nói là đúng.
" Vậy anh có thể giúp tôi một việc này không?" Lý Thiên Nguyệt lấy từ trong túi ra một lọ thuốc.
Lục Nghị Phàm nhướn mày cười khảy hỏi" Cô xem tôi là bác sĩ riêng của Mạc Gia rồi à?"
Lý Thiên Nguyệt chưa kịp trả lời đã nghe bên tay một giọng trầm thấp vang lên " Không lẽ không phải vậy "
Lục Nghị Phàm ấn đường đã giựt giựt, khóe môi run run lên.Nhìn đôi vợ chồng này mà chả biết nói gì
Họ chỉ có một câu để diễn tả là nồi nào ấp nung nấy!
Lục Nghị Phàm dẹp sĩ diện qua một bên cầm lọ thuốc của Lý Thiên Nguyệt đưa mở ra ngửi.
" Hương thuốc này không có mùi rõ rệt, chắc là thuốc nhập từ nước ngoài.Nếu kiểm tra trực quan ở dây cũng chẳng có tác dụng gì, phải cần có thiết bị ở bệnh viện mới kiểm tra được vậy cô có ngại khi tôi lấy lọ thuốc này đi không?"
Lý Thiên Nguyệt luôn miệng nói" Không ngại không ngại!"
Lục Nghị Phàm bỏ lọ thuốc vào túi " Nếu không còn việc ở đây vậy tôi về trước trời cũng tối lắm rồi "
Đêm đã khuya, vầng trăng nhìn thấy vằng vặng.
Ra khỏi cửa biệt thự Lục Nghị Phàm tiện tay chỉnh lại cổ áo sơ mi, chiếc áo bay theo làn gió tùy ý.
" Tôi nghe nói là cậu cử người giám sát nhà họ Triệu phải không?" Lục Nghị Phàm hờ hững nói.
Mạc Thiên Nhật Dạ nhếch môi, trong mắt lóe lên nụ cười lạnh lẽo" Cậu muốn nói là cậu nắm bắt thông tin nhanh?"
" Là vì cô gái bên trong?"
Mạc Thiên Nhật Dạ cười cười bảo " Cậu cút về là được rồi đó!"
" Đừng nói với tôi là cậu bắt đầu nghiêm túc với Thiên Nguyệt rồi đấy nhá?" Lục Nghị Phàm không tin nhìn vào mắt Mạc Thiên Nhật Dạ hỏi.
Hồi lâu vẫn chưa thấy câu trả lời Lục Nghị Phàm nói" Mất kiểm soát rồi à? Đây đâu phải dự định lúc đầu của cậu khi lấy cô cả nhà họ Lý đâu? Đừng nói cậu yêu Thiên Nguyệt rồi nha?"
" Cậu định trở thành người đầu tiên bị đạp ra khỏi Mạc gia sao bác sĩ Lục?"Mạc Thiên Nhật Dạ nói với Lục Nghị Phàm.
Lục Nghị Phàm cưởi khẩy bảo" Đêm khuya tôi cất công tới đây khám bệnh cho vợ cậu mà cậu lại không một tiếng cảm ơn "
" Vậy trả cái mạng mà cậu đã nợ tôi trước đi"
Từ xa hai người đàn ông đâu biết là đã bị một người nào đó nghe hết cuộc nói chuyện của họ.
Người đó nhếch môi xem như kế hoạch đã thành công một phần rồi.