• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

⚠️ Có cảnh H (Nhẹ)



- Không thích thì đừng xem



- Đây là câu chuyện giả tưởng, không thiết thực làm phiền không gán ghép vào thực tế cũng như người thật



Vừa nói xong, Hắn cởi hết đồ trên người Hắn và Cậu ra, cậu sợ hãi vùng vẫy mãnh liệt hơn.



- Yên nào //Tống Á Hiên//



- Tên khốn nhà anh....//Nghiêm Hạo Tường//



- Em mắng tôi? //Tống Á Hiên//



Hắn tức giận dùng roi đánh cậu, lực tay của Hắn rất mạnh, vết thương mà Hắn gây ra đã rỉ máu



- Đau....đừng đánh //Nghiêm Hạo Tường//



- Biết đau? Nhớ cho kĩ sau này Lâm Hiên có nói gì cậu không được phản bác lại //Tống Á Hiên//



- Được được, thả tôi ra đi //Nghiêm Hạo Tường//



- Mơ à? Tôi còn chưa phạt xong //Tống Á Hiên//



- Tống Á Hiên anh....ưm....//Nghiêm Hạo Tường//



Đây có phải đứa trẻ 16 tuổi hay không chứ? Hắn ta lại mạnh bạo đến vậy, Cậu chỉ là đứa trẻ chưa thành niên thôi mà?



Hắn áp môi mình lên môi cậu từ từ luồng vào trong, Tay hắn không yên phận mà sờ mó lung tung khắp người cậu. Cậu lại tiếp tục vùng vẫy, Cậu cắn lưỡi của Hắn.



- Cậu dám cắn tôi? Gan to rồi nhỉ//Tống Á Hiên//



- Tên khốn nhà anh tôi là em trai anh đấy tránh xa tôi mau. Với lại anh nên nhớ tôi với anh cùng giới tính đừng làm những trò minh tởm đấy có được không? //Nghiêm Hạo Tường//



- Kinh tởm sao? Tôi so với Trần Long kia còn rất xa kìa //Tống Á Hiên//



- Anh không được phép nói Mẫu thân tôi như thế//Nghiêm Hạo Tường//



- Tôi cứ thích nói đấy cậu làm gì được tôi? Tốt nhất là cậu nên yên phận cho tôi tiếp tục còn không //Tống Á Hiên//



- Sao?



- Trần Long kia sẽ rất thê thảm //Tống Á Hiên//



- Anh...



Hắn rất biết uy hiếp người khác mà, rõ ràng biết Mẫu thân cậu chính là điểm yếu của cậu mà. Cậu ngoan ngoãn nghe lời hắn mà nằm yên. Hắn thấy con mèo con kia ngoan ngoãn mà nghe lời, Hắn mỉm cười rồi cởi trói cho cậu



- Cậu giúp tôi //Tống Á Hiên//



- Giúp gì? //Nghiêm Hạo Tường//



- Phía dưới //Hắn//



- ....



Cậu tính đánh Hắn nhưng chợt nhớ đến lời Hắn nói liền ngoan ngoãn nghe theo. Cậu cúi xuống ngậm lấy ***** của Hắn, cậu chưa từng làm chuyện này nên rất chậm chạp và lề mề. Hắn không chịu nổi mà Nhấn đầu cậu, từng nhịp từng nhịp mà Hắn gáng xuống khiến cậu đau rát cổ họng. Sau một lúc thì Hắn bắn ra, cậu muốn nhả ra thì Hắn liền cản cậu, Hắn bóp miệng cậu



- Nuốt vào //Hắn//



Cậu nghe theo Hắn mà ực xuống, Hắn hài lòng xoa đầu cậu. Hành động đó của Hắn khiến cậu ngạc nhiên chẳng phải vừa rồi Hắn rất tàn bạo với cậu hay sao? Nhưng bây giờ dường như Hắn lại nhẹ nhàng, ôn nhu với cậu



- Tới phần của tôi rồi //Hắn//



Hắn bế cậu lên giường, Hôn lên đầu ti của cậu rồi cắn.



- ư...// Cậu rên rỉ//



Tay hắn không yên phận mà lần mò xuống phía dưới của cậu, Bàn tay của Hắn rất nóng làm cậu cảm thấy những chỗ Hắn đi qua đều có cảm giác nóng lên. Hắn lật người cậu lại, không nói hay mở rộng cho cậu thì liền đưa ***** của Hắn xâm nhập vào bên trong cậu



- aa....ư..mau...dừng....đau...quá //Cậu đau đớn, rên rỉ cầu xin Hắn//



Nhưng Hắn lại mặc kệ cậu mà cứ ra sức thúc, từng cú thúc của Hắn khiến cậu đau đớn, dường như phía dưới của cậu đang rỉ máu. Cảm giác mà Hắn đem lại đôi khi cậu cảm thấy sướng nhưng lại rất đau và rát. Hắn hành hạ cậu suốt mấy tiếng, cậu mệt mỏi mà ngất đi. Nhưng hắn vẫn không buông tha cho cậu.



Quả thật như người ta đồn Vampire rất cuồng bạo và cuồng dục mà.



_________



Cậu tỉnh giấc, không biết từ lúc nào mà cậu đã trở về Tống Tộc và đang ở trong phòng Hắn. Hắn thấy cậu tỉnh liền lên tiếng



- Đừng để ai khác biết chuyện này nếu không, cậu hiểu rồi //Tống Á Hiên//



____________



Ngày hôm nay, cả Tộc đang ăn mừng vì sinh nhật của Hắn nhưng thật không may có một biến cố xảy ra.



Cậu và Chu Dĩ Đạt đang đi xuống lầu nhưng không may giày của cậu trơn nên đã vấp phải Chu Dĩ Đạt cho nên cả 2 cùng lăn xuống cầu thang, Chu Dĩ Đạt nằm trên vũng máu tươi, Có lẽ ông ta đã xảy thai. Cậu phải làm sao? Tống Á Hiên có tha cho cậu? Có tin cậu hay không? Câu trả lời là không, Tống Á Hiên ánh mắt đầy lửa hận nhìn cậu. Cậu sợ hãi, mọi người đưa Chu Dĩ Đạt nhưng muộn rồi đứa trẻ đó không còn, cậu phải làm sao đây?



Cậu vì hoảng sợ nên trốn trong phòng ngồi co lại một góc, cậu bây giờ đầu óc trống rỗng, không biết Hắn có tha cho cậu hay không. Kết thúc dòng suy nghĩ của cậu là tiếng đạp cửa rất mạnh, sau đó là tiếng khóa cửa. Hắn về rồi



- NGHIÊM HẠO TƯỜNG CẬU RA ĐÂY //Tống Á Hiên//



- Tôi đã nói với cậu đừng đụng đến người nhà của tôi mà, cậu hôm nay phải phạt thật nặng //Tống Á Hiên//



Hai từ "Thật nặng" càng khiến cậu sợ hãi hơn. Cứ như vậy cậu bị hắn tàn bạo mà xâm hại. Suốt 1 năm trời cậu luôn bị hắn hành hạ dã man như thế. Mỗi khi hắn buồn bực hay vui...tất cả đến tối đều mang cậu ra làm nhục. Ngay cả trên lớp học mà Hắn cũng giở trò đấy. Nhưng có đôi lúc hắn lại ôn nhu, quan tâm, chăm sóc cậu, cậu có chút rung động với Hắn.



Bỗng một ngày, bi kịch kia đã xuất hiện, hôm nay cậu đi mua đồ mà Hắn muốn ăn thì bị một đám người bắt lại. Họ thay nhau mà làm nhục cậu, cậu đau đớn sợ hãi hơn cả lúc Hắn làm như thế với cậu. Cậu bị họ tàn bạo suốt 1 ngày, cậu đuối sức không biết đã ngất đi mất lần.



Hắn vì chưa thấy cậu về nên đã đi tìm khắp nơi. Hắn tìm thấy cậu rồi thấy cậu thảm hại như thế lòng Hắn đau như cắt đi một phần nào đó trên cơ thể. Tay nắm thành nắm đấm ra tay đánh họ,đánh đến họ chết rồi thôi. Nhưng hắn sựng lại khi nghe tiếng quen thuộc



- Á Hiên sao con lại ở đây? //Tống Khưu//



- Phụ thân việc này là người làm? //Tống Á Hiên//



- Đúng vậy //Tống Khưu //



- Tại sao chứ?//Tống Á Hiên//



- Một ngày kia ta nhận ra Trần Long phản bội ta đứa trẻ này là con của kẻ thù ta Nghiêm Chí Vĩ, đứa trẻ này còn làm hại đứa con chưa chào đời kia//Tống Khưu//



- Nhưng người có biết luật của Vampire hay không? Người không cần Vương vị sao? //Tống Á Hiên//



- Chỉ cần con không nói//Tống Khưu//



- Đi đi chuyện này để con giải quyết //Tống Á Hiên//



Sau khi Tống Khưu rời đi,Nghiêm Hạo Tường bật tỉnh, Tống Á Hiên sắc đá lên tiếng



- Tỉnh rồi?



- Là anh làm chuyện này sao? //Nghiêm Hạo Tường//



- Đúng là anh làm //Tống Á Hiên//



- Tránh xa tôi ra //Cậu sợ hãi mà la hét//



Cậu có lẽ bị ám ảnh rồi.



Một lúc sau có người qua đường nhìn thấy rồi báo cho Ma Cảnh Vệ đến. Sau đó, Tống Á Hiên bị Tống Khưu giam lại. Chuyện này khá lớn nên đã đồn xa, ai ai cũng căm hận Tống Á Hiên.



______End Ngoại Truyện



ad đang trong quá trình học tập trình viết H nên chỉ nghĩ được vậy thôi.



Theo các cô Tống Á Hiên lựa chọn việc nhận mọi lỗi lầm của Tống Khưu là đúng hay sai? Như thế Tống Á Hiên lúc đó còn lựa chọn nào?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK