• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Đưa đến căn cứ trị thương cho họ //Đinh Trình Hâm//



Căn cứ X, mọi Vampire đều tập trung ở đây trị thương. Hạ Tuấn Lâm cũng bị thương nặng, Lưu Diệu Văn nhìn thấy rất đau lòng liền muốn xử lí RJ3976



- Diệu Văn, anh đừng đi //Hạ Tuấn Lâm//



- Không được, nhất định phải xử lí nó //Lưu Diệu Văn//



Vương Tuấn Khải đứng lên



- Tôi đi cùng cậu //Vương Tuấn Khải//



- Anh bị thương rồi // Lưu Diệu Văn//



- Không sao, tôi có thể //Vương Tuấn Khải//



Dịch Dương Thiên Tỉ và Vương Nguyên thấy thế liền đứng lên



- Anh muốn đi, bọn này đi cùng anh



Vương Tuấn Khải quay qua nhìn họ, không phải họ rất hận anh hay sao? Anh tỏ vẻ khó hiểu nhìn họ



- Bản thân bọn này không muốn mất đi người mà bọn này hết lòng yêu



- Không thấy tôi đã làm chuyện có lỗi với các cậu sao? //Vương Tuấn Khải//



- Vương Tuấn Khải đừng giấu nữa, Khả Du tỷ đã nói cho bọn này biết



Anh biết sớm muộn gì thì Vương Khả Du cũng nói sự thật cho họ biết, nhưng bản thân anh không muốn làm hại họ nên đành phải tránh xa



- Diệu Văn đi thôi // Vương Tuấn Khải//



- Vương Tuấn Khải anh đứng lại //Dịch Dương Thiên Tỉ//



- Đừng đi theo, sau này chăm sóc con thật tốt //Vương Tuấn Khải//



Mã Gia Kỳ lên tiếng



- Tôi đi cùng các cậu //Mã Gia Kỳ//



Nghe thấy Mã Gia Kỳ nói, Đinh Trình Hâm có chút phản ứng liền đứng dậy



- Dù sao chuyện này cũng do ông ta gây nên tôi thay ông ta bù đắp //Đinh Trình Hâm//



Vương Triết Thành khó hiểu nhìn Cậu



- Đinh Tùng Lẫm // Đinh Trình Hâm//



Câu nói của Đinh Trình Hâm làm cho mọi trưởng lão ở đây ngạc nhiên, ngay cả Vương Tuấn Khải cũng có chút ngạc nhiên. Nhanh chóng kìm chế lại biểu cảm Vương Triết Thành đến chỗ cậu



- Hắn ta làm những việc này? // Vương Triết Thành//



Đinh Trình Hâm thừa biết Vương Triết Thành muốn hỏi chuyện gì, ông ta muốn biết có phải Vương Khả Du có phần trong chuyện này hay không!



- Ông ta vì hiểu lầm ông nên mới làm vậy //Đinh Trình Hâm//



- Vậy mà cậu vẫn giúp Hắn sao? // Vương Triết Thành//



- Tôi mang dòng máu của ông ta, không thể khoanh tay làm ngơ được. Mã Ca có chết thì cùng nhau chết // Đinh Trình Hâm//



Mã Gia Kỳ mỉm cười nắm tay Đinh Trình Hâm bước ra ngoài, Hạ Tuấn Lâm thấy thế cũng đứng dậy nắm lấy tay Lưu Diệu Văn



- Có chết cùng chết //Hạ Tuấn Lâm//



Lưu Diệu Văn cũng gật đầu, vì giờ đây anh có nói thế nào thì cậu vẫn vậy không hề thay đổi. Vương Tuấn Khải cũng bước đi ra bên ngoài, Dịch Dương Thiên Tỉ và Vương Nguyên suy nghĩ một lúc rồi chạy theo họ



- Bên ngoài nguy hiểm mau vào trong!!! // Vương Tuấn Khải//



Nhìn thấy hai hình ảnh quen thuộc chạy ra giọng đầy tức giận quát mắng để hai cậu vào trong nhưng hai cậu lại ôm chạy anh và nói



- Không đi, em mãi mãi ở đây, chiến đấu cùng anh



- Hạo Thạc thì sao? //Vương Tuấn Khải//



- Chẳng lẽ trên thế giới này không ai chăm sóc được một đứa trẻ sao? //Vương Nguyên//



- Như thế thậy tàn nhẫn với nó //Vương Tuấn Khải//



- Vậy anh không thấy tàn nhẫn với em sao? // Dịch Dương Thiên Tỉ//



- ...



- Vương Tuấn Khải cửu quay về đi ở đây có bọn này lo rồi //Đinh Trình Hâm//.
truyện kiếm hiệp hay



- Không cần!! Hôm nay chính ta tự tay tiêu hủy nó //Vương Tuấn Khải//



- Hi sinh vì thế giới này bọn trẻ sẽ thấy tự hào không hận chúng ta đâu // Vương Nguyên//



Bọn bắt đầu tiến đến RJ3976, Tất cả dùng Khí Tức để sử dụng chiêu thức của họ và cuối cùng Vương Tuấn Khải cùng Lưu Diệu Văn sử dụng Sát Thần Vĩnh Cửu. Một trận nổ lớn diễn ra, mọi thứ bây giờ vỡ vụn. Rốt cuộc họ sẽ chết hay là sống đây?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK