Cp phụ: Văn Lâm - Hiên Tường - Nguyên Húc - Khải Thiên - Chu Tô - Hàng Cực
_______________________________________________
Tiết học của Lớp S vẫn diễn ra bình thường, song đó vẫn có một vài ánh mắt vẫn luôn nhìn về phía cậu.
Hết tiết Sử, Trần lão sư nhìn cậu rồi cười nói
- Em có tiến bộ hơn rồi
- Vâng, Trần Lão sư em mới chuyển đến vẫn chưa hiểu nhiều về Lịch sử không biết thầy có thể nói cho em biết được không? //Đinh Trình Hâm//
- Em có thể đến Thư viện để tìm hiểu
- Vâng
Cậu đang nói chuyện với Trần Lão Sư, cảm giác đau nhói kia lại tăng lên. Cậu quay sang nhìn hắn, đồng tử kia của Hắn lại đỏ lên. Hắn tức giận gì chứ?Cậu làm gì sai đâu.
- Trình Hâm đi ăn sáng không? //Hạ Tuấn Lâm//
- Được
Tống Á Hiên nhìn Nghiêm Hạo Tường một tí rồi chạy theo Hạ Tuấn Lâm cùng Đinh Trình Hâm. Khi thấy Tống Á Hiên ra ngoài, cậu thở phào nhẹ nhõm. Thật ra từ nãy đến giờ cậu vẫn luôn lo lắng, sợ hãi chỉ muốn thoát khỏi nơi này. Lưu Diệu Văn lên tiếng
- Tôi xuống mua đồ ăn cho cậu,đợi tôi tí. Mã Gia Kỳ trông cậu ta hộ tôi //Lưu Diệu Văn//
Lưu Diệu Văn bây giờ đối xử với Nghiêm Hạo Tường như một đứa trẻ vậy. Còn nhờ người trông sao? Cậu ta có vấn đề à. Lưu Diệu Văn vừa đi, Nghiêm Hạo Tường bảo muốn đi vệ sinh. Mã Gia Kỳ để cậu ta đi
Không phải đấy chứ? Oan gia ngõ hẹp sao? Nghiêm Hạo Tường gặp Tống Á Hiên, Hắn nhìn cậu mỉm cười, cậu quat đầu định bước đi
- Em ghét anh đến vậy sao?//Tống Á Hiên//
- Ừ, ghét tận xương thủy //Nghiêm Hạo Tường//
- Lúc trước là anh sai, anh xin lỗi //Tống Á Hiên//
Thấy con người kia thành thật như vậy Nghiêm Hạo Tượng thật muốn tha thứ. Nhưng không ai đảm bảo cậu sẽ bình yên, cũng không ai dám chắc sau này Tống Á Hiên có làm vậy với cậu nữa hay không. Cách tốt nhất là nên tránh xa thật xa Hắn, cậu mỉm cười nhạt nhìn Hắn
- Tôi không tha thứ được //Nghiêm Hạo Tường//
- Vậy làm sao em mới...//Tống Á Hiên//
- Tống Á Hiên cả đời này tôi đều hận anh, dù anh có làm gì tôi cũng hận điều đó không thể thay đổi //Nghiêm Hạo Tường//
- Anh...
- Nghe không rõ? //Lưu Diệu Văn//
Lưu Diệu Văn mua đồ lên không thấy cậu, Mã Gia Kỳ bảo cậu đi vệ sinh. Lưu Diệu Văn cảm thấy không ổn chạy đến tìm cậu
- Lưu Diệu Văn tôi đang nói chuyện với em tôi //Tống Á Hiên//
- Em sao? Cậu xem cậu ấy là em? //Lưu Diệu Văn//
- Rồi sao?
- Cậu không xứng là anh của cậu ấy, đừng làm phiền cậu ấy //Lưu Diệu Văn//
Lưu Diệu Văn nói lớn nhấn mạnh một vài từ, nói xong Văn không để Hắn trả lời mà trực tiếp lôi kéo Nghiêm Hạo Tường.
Hạ Tuấn Lâm bước vào trong nhìn Hắn rồi điềm tĩnh nói
- Cậu đừng đến gần Nghiêm Hạo Tường nữa, tớ biết khi xưa cậu bị ép nhưng bây giờ chỉ có tớ tin cậu và chúng ta cũng không có bằng chứng cũng chả làm gì được //Hạ Tuấn Lâm//
- A Lin chỉ có cậu là hiểu tớ //Tống Á Hiên//
- Không phải đã nói rồi sao, thế giới quay lưng với cậu thì vẫn còn tớ bên cậu mà //Hạ Tuấn Lâm//
Đinh Trình Hâm ở ngoài nghe được mọi chuyện, mỉm cười khi nghe Hạ Tuấn Lâm nói một câu rất giống giới trẻ hiện nay ở Loài người. Họ thường thả thính bằng những câu sến súa, cậu cũng ngạc nhiên khi thấy họ thân thiết đến vậy. Vampire khi sinh ra đã lạnh lùng, tàn ác hiếm khi thấy được tình bạn từ họ.
Tống Á Hiên cùng Hạ Tuấn Lâm bước ra, cậu lạnh lùng nói một câu
- Vào lớp thôi
Cả 3 người cùng vào lớp, vẫn là những ánh mắt đó không hề thay đổi. Họ đều về chỗ ngồi của mình,lát sau Tuyết Bình bước vào
- cả lớp thân mến, sắp tới lớp chúng ta có tiết khảo nghiệm ngoài trời vào 2 ngày nữa, hi vọng các em sẽ đạt điểm cao //Tuyết Bình//
- Khảo nghiệm? //Cậu khó hiểu nhìn Hắn//
- Khảo nghiệm tức là kiểm tra định kì ở 1 học kì. //Mã Gia Kỳ điềm tĩnh giải thích//
- Vậy có 2 kì khảo nghiệm sao? Nó ra sao nhỉ?//Đinh Trình Hâm//
- Chúng ta có 3 học kì vì vậy có 3 lần khảo nghiệm. Nó xác định khả năng của cậu, khảo nghiệm này có thể là Trí tuệ, tài năng, sức mạnh,...và còn tùy theo cậu chọn cửa nào, như cửa Tam khảo, Nhị khảo,Đại Khảo//Mã Gia Kỳ//
- Vậy nó có thể tăng cấp bậc không //Đinh Trình Hâm//
- Nếu cậu chọn Đại khảo mà được thông qua thì có thể tăng bậc. Tôi thấy cậu rất muốn tăng cấp bậc? //Mã Gia Kỳ//
- Tôi rất muốn tham gia "Sát Thần"//Đinh Trình Hâm//
Lời cậu nói khiến Hắn dừng một hoiif rồi mới lên tiếng đáp
- Tiểu tử, "Sát thần'' không phải một cuộc đua bình thường //Mã Gia Kỳ//
- Tôi biết chứ//Đinh Trình Hâm//
- Sao cậu lại muốn trả thành Sát thần //Mã Gia Kỳ//
- Làm sát thần sẽ được mọi người tôn trọng //Đinh Trình Hâm//
- Bây giờ chẳng phải cậu được tôn trọng sao //Mã Gia Kỳ//
- Cậu không hiểu đâu //Đinh Trình Hâm//
- Tối nay đến phòng tôi, tôi chỉ cậu cách sử dụng năng lực //Mã Gia Kỳ//
- Ừ
Hạ Tuấn Lâm từ suốt buổi học cứ nhìn Lưu Diệu Văn và Nghiêm Hạo Tường, bị Tống Á Hiên bắt gặp
- Cậu nhìn họ làm gì //Tống Á Hiên//
- Không có gì, học đi //Hạ Tuấn Lâm//
Lại một ngày tiết học kết thúc thật êm đềm. Đinh Trình Hâm sau tiết học đến chỗ Hạ Tuấn Lâm bảo với cậu ta rằng mình sẽ không ngủ trong kí túc, Hạ Tuấn Lâm hỏi cậu lí do nhưng cậu không trả lời. Hạ Tuấn Lâm cũng đành thôi, nói nhiều càng lúc bản thân phiền.
Hạ Tuấn Lâm về kí túc nhưng không phải kí túc của cậu ta mà đến kí túc của Lưu Diệu Văn, Hắn từ đầu đã phát hiện có người theo hắn rồi quay đầu lại lên tiếng
- Đừng lấp ló nữa tôi thấy cậu rồi không cần phải lén la lén lút như thế //Lưu Diệu Văn//
- Cậu phát hiện ra tôi từ khi nào? //Hạ Tuấn Lâm//
- Từ đầu, đến đây làm gì //Lưu Diệu Văn//
- Vô phòng rồi nói//Hạ Tuấn Lâm//
Lưu Diệu Văn nhìn Hạ Tuấn Lâm với ánh mắt ngạc nhiên, tuy cậu không phải con cháu danh gia vọng tộc nhưng cậu từng học khóa học tự bảo vệ mình. Trong khóa học đó có bảo Vampire khác giới không thể ở cùng nhau, Đinh Trình Hâm có thể không biết nhưng cậu ta là người chăm như thế làm sao không hiết được chứ?
Hạ Tuấn Lâm thấy Lưu Diệu Văn đứng bất động không mở cửa
- Tôi biết cậu nghĩ gì,nhưng tôi có việc gấp//Hạ Tuấn Lâm//
Nghe thấy "Việc gấp" nên Lưu Diệu Văn cũng đồng ý cho Hạ Tuấn Lâm vào, vừa vào Hạ Tuấn Lâm đã phóng như lao lên giường của Hắn.
- Này liêm sỉ nhà cậu đâu? //Lưu Diệu Văn//
- Liêm sỉ gì tầm này, tôi nhớ mùi của cậu //Hạ Tuấn Lâm//
- Cậu có biết bản thân mình đang câu dẫn tôi hay không? //Lưu Diệu Văn//
- Biết chứ,nhưng từ lúc tôi phát dục ở đây vẫn luôn nhớ đến mùi của cậu, ở trường cũng chỉ muốn oom cậu đấy //Hạ Tuấn Lâm//