• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tay của anh từ từ trượt xuống khỏi phần xương quai, anh tiếp tục tiến đến đầu t* của Y. Tiếng gõ cửa vang lên, Anh nhanh chóng choàng áo tắm đi ra ngoài



- Chuyện gì? //Mã Gia Kỳ//



- Trong phòng ngài có ai sao //Người đó//



- Hử? //Mã Gia Kỳ//



- À à tôi vào vấn đề chính, như ngài nói tôi đã điều tra được người làm chuyện đó//Người đó//



- Là ai? //Mã Gia Kỳ//



- Tống Lâm Hiên //Người đó//



- Được rồi đi đi //Mã Gia Kỳ//



Anh bước vào trong đóng cửa, tiến lại chỗ Y.



- Ai vậy? //Đinh Trình Hâm//



- Người hầu //Mã Gia Kỳ//



- Vâng



Anh lên giường tiếp tục phần việc còn dở dang kia, anh ngồi xuống nhìn vào phần t' rồi Anh c.. m.. nó như một đứa trẻ, chiếc tay không yên phận lần mò xuống bên dưới Y. Đưa tay nắm chặt phần thân dưới



- ư....buông ra //Đinh Trình Hâm//



- Anh nắm chặt quá sao? //Mã Gia Kỳ//



- Vâng...



Anh buông ra, lần này Anh lật người Y lại. Bảo Y nâng mông lên, Anh vỗ vài cái vào mông Y. Một lúc sau, mông Y đỏ lên. Anh không nói lời nào mà trực tiếp tiến thẳng cũng chẳng cần dạo đầu. Từng nhịp ra vào của anh khiến con người phía dưới không khỏi rên rỉ cầu xin anh nhẹ lại.



Những cơn thúc của anh không hề nhẹ mà càng lúc càng tăng độ mạnh lên. Trong miệng Y lúc này chỉ phát ra những tiếng rên "ưm...a"



Bây giờ Y đã hối hận khi nghe lời anh. Cứ thế bị anh hành đến mấy tiếng mới được ngủ.



___________



Sáng hôm sau



- Tiểu Bảo Bối dậy đi //Mã Gia Kỳ//



Anh lay Y



- Ư.... em muốn ngủ //Đinh Trình Hâm//



- Trời sắp sáng rồi, không phải em muốn đi dạo biển hay sao? Em bảo trời sáng sẽ đi mà //Mã Gia Kỳ//



- Đau hông rồi không muốn đi //Đinh Trình Hâm//



Y trả lời anh một cách lạnh lùng



- Em giận anh sao? //Mã Gia Kỳ//



- Không có //Đinh Trình Hâm//



- Rõ ràng là có //Mã Gia Kỳ//



Đang trò chuyện cùng Y nhưng tay đã đặt xuống bên dưới Y từ lâu. Y cảm nhận được liền lên tiếng



- Mã Gia Kỳ!!!! //Đinh Trình Hâm//



- Sao? //Mã Gia Kỳ//



- Lấy tay ra, em phải vệ sinh cá nhân //Đinh Trình Hâm//



- Vậy em đi đi //Mã Gia Kỳ//



____________



Dưới lầu



- Mã Gia Kỳ, Đinh Trình Hâm xuống rồi kìa //Hạ Tuấn Lâm//



- Đinh Nhi? Tướng đi của em sao kì vậy? //Nghiêm Hạo Tường//



- Bị một con muỗi lớn hành ấy //Đinh Trình Hâm//



Nghe Y nói Nghiêm Hạo Tường cũng hiểu được. Con muỗi lớn chính là Mã Gia Kỳ, Nghiêm Hạo Tường đến bên anh rồi nói



- Mã Gia Kỳ làm Vam không làm lại đi làm muỗi? //Nghiêm Hạo Tường//



- .... Làm muỗi cái đầu cậu ý //Mã Gia Kỳ//



- Haha//Nghiêm Hạo Tường//



Khoảng cách lúc này của Mã Gia Kỳ và Nghiêm Hạo Tường nhìn họ trò chuyện mà hai con người kia không yên. Đinh Trình Hâm đưa tay ra lôi Anh về phía sau, còn Nghiêm Hạo Tường bị Tống Á Hiên lôi lại.



- Anh còn ở đây //Tống Á Hiên//



- Vâng



- Bọn này đi dạo biển //Đinh Trình Hâm//



- Ừ //Cả bọn//



- Tôi với Hạ Nhi đi câu cá //Lưu Diệu Văn//



- Ừ



Họ đều đi hết chỉ còn lại Nghiêm Hạo Tường với Tống Á Hiên, cậu im lặng Anh cũng im. Cả 2 không nói một câu, Nghiêm Hạo Tường lên tiếng phá bầu không khí ấy



- Chắc tôi qua 4 người họ làm nhau dữ lắm nhỉ? //Nghiêm Hạo Tường//



Anh cốc đầu Y



- Em đang nghĩ gì vậy? //Tống Á Hiên//



- ...đau đấy //Nghiêm Hạo Tường//



- Để anh xem //Tống Á Hiên//



______



Chuyển qua Kỳ Hâm



Trên bãi biển lúc này Y đã cởi đôi giày để đi chân đất. Anh lo lắng cho Y, đi theo bảo Y manh giày



- Anh không cần lo đâu! Cảm giác đi trên biển bằng chân trần rất đã //Đinh Trình Hâm//



- Có đã hơn cảm giác lúc anh mang lại cho em? //Mã Gia Kỳ//



Y ngẫm nghĩ ý của Mã Gia Kỳ vì câu nói của anh có thể có hai người. Ý anh nói là anh mang lại tình yêu hay dục vọng đây? Y không biết trả lời ra sao, một lúc sau mới hồi đáp



- Không bằng //Đinh Trình Hâm//



- Vậy xem ra tối qua vẫn chưa đủ! //Mã Gia Kỳ//



- Em cấm anh lại gần em //Đinh Trình Hâm//



Y chạy đi, Anh đuổi theo. Trên biển lúc nào chỉ nghe được tiếng sóng biển nhưng bây giờ lại có thêm vài phần âm thanh của hạnh phúc rồi.



Ở đằng xa kia



- Cứ vui đi! Vì tối nay sẽ rất đau lòng đấy //Tống Lâm Hiên//



_________________



Bên Hiên Tường



Vì thấy chán nên họ lên phòng đọc sách. Tống Á Hiên ngồi trên giường đọc sách còn cậu ở sofa mà ngồi thành nhiều kiểu



- Em sao vậy? //Tống Á Hiên//



- Em chán quá //Nghiêm Hạo Tường//



- Lại đây //Tống Á Hiên//



Nghiêm Hạo Tường ngoan ngoãn tiến lại gần, Anh đưa tay ôm eo Y kéo Y ngồi xuống



- Anh làm gì vậy? //Nghiêm Hạo Tường//



- Ôm eo em đấy //Tống Á Hiên//



- Vâng



Cả 2 giữ tư thế đấy, Tống Á Hiên đọc xong quyển này lại đến quyển khác cũng không để ý đến người ngồi trên khó chịu đến cỡ nào. Ngồi yên không bao lâu thì cậu nhúc nhích. Hiện tại cậu đang ngồi lên bên trên anh, lại còn di chuyển qua lại khiến anh.... Anh bế cậu xuống,



- em nằm yên đi //Tống Á Hiên//



- Nhưng mà chán lắm //Nghiêm Hạo Tường//



- Anh ôm em ngủ //Tống Á Hiên//



Không nói gì thêm anh ôm cậu vào lòng



_________



Văn Lâm



Lưu Diệu Văn đi tìm gì đó để Hạ Tuấn Lâm lại một mình. Đi khoảng một lúc anh trở về thì chẳng thấy cậu đâu......



_____End chap______

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK