Mục lục
Tiên Vương Tái Xuất
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Giang Khả Khả tuyệt đối thuộc loại mỹ nữ cực phẩm, được mệnh danh là thập đại mỹ nữ ở Hải Đông, có thân hình tỷ lệ vàng hoàn hảo, lại là con lai nên các đường nét trên khuôn mặt sắc sảo mà tinh tế.

Nếu không phải cô ta sinh ra trong nhà hào phú, từ nhỏ đã không thiếu tiền, e rằng cô ta có thể bước chân vào làng giải trí và trở thành một ngôi sao.

Dù sao thì bộ dạng của cô ta tuyệt đối là nghiêng nước nghiêng thành.

Hơn nữa, ngay cả khi cô ta đang du học ở nước ngoài thì cũng có vô số người tìm kiếm tài năng tìm đến cô ta.

Khi ở trường học, cô ta tuyệt đối là hoa hậu giảng đường, vô số người theo đuổi xếp cả hàng dài.

Chỉ là gia phong của nhà họ Giang rất nghiêm khắc, truyền thống bảo thủ.

Có thể nói Giang Khả Khả chưa bao giờ làm điều gì khác thường.

Cô ta thậm chí còn chưa nói đến chuyện yêu đương, chỉ đợi đến khi gia đình sắp xếp cho cô ta kết hôn với Sở Vân Long, Giang Khả Khả cũng chưa bao giờ phản đối.

Tất nhiên, điều này cũng là nhờ vào người bạn thân nhất của cô ta là Dương Kim Vũ luôn ở bên cạnh làm công tác tư tưởng.

Tối qua, người bạn thân nhất của mình đã tổ chức một bữa tiệc độc thân cho mình, sau đó rất nhiều người thay nhau ra trận.

Điều duy nhất Giang Khả Khả nhớ rõ là chuyện mình đã uống rất nhiều rất nhiều.

Cuối cùng, Giang Khả Khả được cho biết là cô ta đã được đưa đến phòng của Sở Vân Long.

Dù sao ngày mai cô ta cũng đã kết hôn nên Giang Khả Khả cũng không quan tâm cho lắm.

Nhưng khi Giang Khả Khả mở mắt ra thì bỗng chốc bàng hoàng.

Bởi vì người trong phòng không phải Sở Vân Long, mà là một người đàn ông xa lạ.

"Anh là ai?".

truyện ngôn tình

"Đây là nơi nào?"
“Anh đã làm gì tôi?” Dù Giang Khả Khả có ngu ngốc nhưng cảm giác được bộ dạng trần trụi của mình ở trên giường giờ phút này cũng đã hiểu được chút gì đó.

Sắc mặt cô ta nhất thời thay đổi, nội tâm bỗng nhiên nghĩ tới một hậu quả đáng sợ.

Phải biết rằng, hôm nay chính là ngày cưới trọng đại của cô ta, nếu có sự cố xảy ra thì là chuyện lớn rồi.

“Không có thời gian để trả lời câu hỏi của cô, xem một vở kịch hay trước đi nhỉ?” Lạc Tú mỉm cười, rồi châm một điếu thuốc.

Bởi vì Lạc Tú nhận thấy có một đám người đang đến đây rất vội vàng.

Khi điếu thuốc của Lạc Tú vừa mới châm và Giang Khả Khả cũng đang mờ mịt thì liền rầm một tiếng.

Cửa phòng bị người ta tung một cước bạo lực đá văng ra.

"Giang Khả Khả, tôi không ngờ cô lại là người như vậy."
"Thật làm tôi thất vọng quá rồi!"
"Khả Khả, sao cô có thể làm ra loại chuyện như vậy?"
"Giang Khả Khả, nếu như cô không thích tôi thì cô có thể trực tiếp đề nghị từ hôn, cần gì phải làm tôi nhục nhã như thế này?"
"Cô Giang, cô làm như vậy không chỉ khiến nhà họ Giang hổ thẹn, mà còn làm nhục cả nhà họ Sở của chúng tôi!"
"Khả Khả, cậu, cậu, anh Vân Long đối xử với cậu tốt như vậy, sao cậu có thể làm thế được?"
Từng tràng khiển trách và trách móc nhất thời vang vọng khắp gian phòng.

Vẻ mặt Giang Khả Khả vừa hoảng sợ vừa ngỡ ngàng.

Ở ngoài cửa có rất nhiều người đang đứng, người của nhà họ Giang, người của nhà họ Sở, và thậm chí cả Dương Kim Vũ!
“Các người?” Giang Khả Khả dùng tay kéo chăn bông lên cằm, hoàn toàn ngây dại.

"Hừ, gia môn bất hạnh, gia môn bất hạnh mà!"
“Đồi phong bại tục, quả thực là đồi phong bại tục!” Một người phụ nữ ngoài ba mươi tuổi trong đó có sắc mặt vô cùng khó coi, đó là cô của Giang Khả Khả.

“Rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra vậy?” Giang Khả Khả kinh ngạc nhìn tất cả những thứ này.

"Chuyện gì đã xảy ra?"

“Giang Khả Khả, tôi còn đang muốn hỏi cô rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra này.” Sở Vân Long tỏ ra vô cùng đau khổ và cực kỳ tức giận.

"Nếu cô không muốn kết hôn với tôi thì cứ nói là được!"
"Cần gì lại cắm sừng tôi ngay trong đêm trước khi kết hôn?"
"Nhà họ Sở của tôi sao có thể đối mặt với loại sỉ nhục này? Hôm nay là ngày cưới của chúng ta đấy." Sở Vân Long cáo buộc.

“Tôi không có!” Mặc dù Giang Khả Khả có chút khó hiểu, nhưng khi bị nhiều người như vậy chỉ trích chính mình thì nước mắt vẫn lăn dài.

Thậm chí còn nhìn chồng chưa cưới của mình với vẻ không thể tin được.

Đồng thời ánh mắt lại đảo qua cô bạn thân của mình.

Làm sao những người này lại có thể không phân biệt được tốt xấu mà đổ oan cho mình được như vậy?
Nhưng Dương Kim Vũ cũng bày ra bộ dạng như đau lòng.

"Bắt gian tận giường, cô còn muốn nói gì? Quả thực là khiến cho nhà họ Giang mất mặt, quả thực là gia môn bất hạnh!" Cô của Giang Khả Khả cũng giả vờ đau khổ tột độ.

"Tôi hoàn toàn không biết chuyện gì đang xảy ra.

Tối hôm qua Kim Vũ đã tổ chức tiệc chia tay độc thân cho tôi.

Sau khi uống say rồi thì tôi không biết gì nữa, khi tôi tỉnh dậy đã..." Bản thân Giang Khả Khả cũng không nói nổi nữa.

Bởi vì Giang Khả Khả cảm thấy có điều gì đó không ổn.

Những người này dường như biết trước rằng trong phòng của mình sẽ có người khác thì phải.

“Đã bắt được quả tang rồi, cô còn muốn chống chế, coi chúng tôi là đồ ngốc sao?” Sở Vân Long chỉ trích.

Nhìn thấy Giang Khả Khả đang có hơi nghi hoặc, Lạc Tú đột nhiên lên tiếng nhắc nhở Giang Khả Khả.

"Hành vi lừa đảo có tổ chức."

Và lúc này, mọi người mới chú ý tới người đàn ông ngồi trên ghế sô pha đang quay lưng về phía họ.

Dương Kim Vũ cau mày, sao không phải là người mình đã tự sắp xếp?
Nhưng lúc này dường như không còn thời gian để quan tâm đến những thứ này rồi.

Hôm nay, cho dù Giang Khả Khả có thừa nhận hay không, mọi chuyện đều không thoát khỏi liên can.

Dù sao giờ phút này Giang Khả Khả đang trần truồng ở trên giường, mà trong phòng còn có một người đàn ông xa lạ.

Chuyện này cho dù Giang Khả Khả có một trăm cái miệng cũng không nói rõ ra được.

Mà Giang Khả Khả nghe thấy lời nhắc nhở của Lạc Tú cũng lập tức hiểu ra.

Bởi vì cô ta không ngốc, tối hôm qua Dương Kim Vũ dẫn người đến chuốc say cô.

Giây phút này nhìn lại Dương Kim Vũ và Sở Vân Long, còn cả cô của mình và những người khác.

Rõ ràng là bạn thân của cô ta đã hãm hại cô ta.

“Anh Vân Long, anh hãy nghe em nói.

Là Dương Kim Vũ đã hãm hại em.” Mặc dù Giang Khả Khả đoán được rằng Dương Kim Vũ đã hãm hại mình, nhưng cô ta lại không đoán được rằng chồng chưa cưới của cô ta cũng có tham dự.

“Cô Giang, cô thật sự không hổ là người của nhà họ Giang, nhà hào phú đứng đầu Hải Đông.

Lúc này rồi mà cô còn có thể đổ việc cẩu thả của mình lên người bạn thân của mình." Sở Vân Long tàn nhẫn nói.

Còn Dương Kim Vũ thì vắt ra một vài giọt nước mắt, trông khá là ấm ức.

"Khả Khả, tôi nhìn nhầm cậu rồi.

Không ngờ cậu lại là người như vậy.

Nếu cậu nói trước cho tôi biết, cho dù tôi có giúp cậu gánh việc này cũng có sao đâu?"
“Nhưng tôi không ngờ rằng cậu lại ném thẳng vết nhơ này vào người tôi.” Dương Kim Vũ có vẻ vô cùng uất ức.

"Giang Khả Khả, tôi không ngờ cô vậy mà lại phóng đãng đến như thế.

Cô nhìn xem người đàn ông mà cô tìm đi kìa.


Anh ta có điểm nào tốt hơn tôi.

Đã sớm nghe nói cô luôn đi du học ở nước ngoài, tư tưởng vô cùng cởi mở, nhưng không ngờ lại cởi mở đến mức bụng đói ăn quàng.” Sở Vân Long chế nhạo.

"Khả Khả, chẳng lẽ anh Vân Long đối xử với cậu không tốt sao? Anh Vân Long yêu cậu đến vậy.

Anh ấy không chỉ cao ráo, đẹp trai mà còn có gia thế hiển hách.

Anh ấy có điểm nào không thể so sánh với tên đàn ông hoang hiện tại của cậu hả?" Lúc này Dương Kim Vũ lại giậu đổ bìm leo.

"Mọi chuyện hôm nay không cần phải nói nữa.

Việc xấu trong nhà không thể lộ ra ngoài.

Giang Khả Khả, nể mặt nhà họ Giang, tôi cho cô chút thể diện.

Nhưng chuyện kết hôn, hủy bỏ thôi!” Sở Vân Long vẫy vẫy tay, chuẩn bị rời đi.

“Chao ôi, quả là gia môn bất hạnh.” Cô của Giang Khả Khả cũng mở miệng nói.

"Chuyện này là nhà họ Giang của chúng tôi có lỗi với nhà họ Sở của các người.

Tôi và anh cả của tôi sẽ giải thích mọi chuyện rõ ràng."
“Đi thôi.” Một đám người rời đi, để lại Giang Khả Khả sững sờ, hai mắt giàn giụa.

“Đồ tiện nhân!” Từ xa xa vọng lại một câu nói, khiến Giang Khả Khả càng khóc lớn hơn.

Tiếng ồn ào ở đây cuối cùng cũng đánh thức Giang Đồng Nhiên, chờ Giang Đồng Nhiên tỉnh dậy lại phát hiện có điều gì đó không ổn.

Sau đó, cô ta nhanh chóng chạy ra ngoài thì mới phát hiện ra rằng đây không phải là căn phòng mình đã đặt!
Tối hôm qua mình đã đi nhầm phòng rồi?
Sau đó, Giang Đồng Nhiên nhanh chóng chạy đến phòng của Lạc Tú.

Vừa tới cửa, cô ta đã thấy Giang Khả Khả đang khóc trên giường và Lạc Tú đang hút thuốc trên ghế sô pha.

“Tiểu Tú, các người đây là?” Vẻ mặt của Giang Đồng Nhiên tức khắc thay đổi..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK