Hiện tại người nàng nhìn chằm chằm, là Tĩnh Nhi và Thanh Nhi!
Giờ này khắc này, Thượng Quan Tĩnh Nhi và Thượng Quan Thanh Nhi dưới lôi đài, nóng vội chờ đợi lượt thi đấu tiếp theo.
“Sư phụ sao còn không tới, có phải xuất hiện điều gì ngoài ý muốn? Nha đầu hèn hạ kia, tối hôm qua vậy mà bình bình an an trở lại, làm sao chúng ta giải thích với sư phụ đây?”.
Thượng Quan Tĩnh Nhi tiến đến bên tai Thượng Quan Thanh Nhi, thấp giọng nói.
Thượng Quan Thanh Nhi lắc đầu, “Ta cũng không biết làm sao cho phải, chỉ có thể bẩm báo đúng sự thật, nha đầu kia trúng độc, lại có thể giải… Thật là quá cường hãn.”.
“Không bằng chúng ta đi tìm Dung Nhi tỷ tỷ thương lượng một chút?”.
“Không cần, lỡ như liên luỵ nàng thì sao? Nàng chính là đệ tử Huyền Vương, không thể liên luỵ đường tỷ, nếu không Thượng Quan gia chúng ta sẽ mất hết mặt mũi!”.
Thượng Quan Tĩnh Nhi thất vọng đứng ở nơi đó, chỉ cảm thấy tâm từng đợt nóng nảy.
Lúc này chủ trì lôi đài mở miệng kêu lên: “Trận đấu tiếp theo, Thượng Quan Tĩnh Nhi đấu Mạc Thạch Hành!”.
Tinh thần Thượng Quan Tĩnh Nhi chấn động, lạnh lùng nhìn về phía thiếu niên kia, thiếu niên kia chính là Mạc Thạch Hành, buổi sáng hôm nay, Bách Hoa ra thông cáo danh sách các cuộc thi đấu.
Thượng Quan Tĩnh Nhi thong dong lên đài, cấp bậc huyền thuật nàng thật sự không thấp, hơn nữa lại có Tằng Lạc Băng truyền cho nàng thuật ẩn thân, cho dù huyền thuật đối phương cao hơn nàng cũng không là gì, nàng tin tưởng vững chắc mình nhất định sẽ thắng!
Mọi người đều nghị luận sôi nổi, Lý Hoa Kỳ và Thượng Quan Tĩnh Nhi cũng không quen, chuẩn xác mà nói, Lý Hoa Kỳ ở Bát Dương Tông không có địa vị gì, nhưng mà thiên phú huyền thuật nàng vô cùng cao, mới có thể tới núi Bách Hoa dự thi.
Ngày thường Thượng Quan Tĩnh Nhi cũng khinh thường Lý Hoa Kỳ, thường xuyên châm biếm nàng là một con kiến đòi bò lên trên cao.
Thượng Quan Tĩnh Nhi đứng ở trên đài, Mạc Thạch Hành cũng đi lên, “Mạc Thạch Phái HànhThanh Sơn, thỉnh giáo!”.
“Thượng Quan Tĩnh Nhi Bát Dương Tông, thỉnh Mạc huynh chỉ giáo nhiều hơn!”.
Thượng Quan Tĩnh Nhi cười lạnh một tiếng, nháy mắt ra tay, căn bản là chưa cho đối phương một cái cơ hội bình tĩnh trở lại!
Huyền thuật Thượng Quan Tĩnh Nhi đã đến Huyền giả trung cảnh, so Mạc Thạch Hành cao hơn một cấp.
Mọi người đều không xem trọng Mạc Thạch Hành, quả nhiên trong đôi mắt kinh hoảng chăm chú của Lưu Diệc Nhi, Mạc Thạch Hành bị buộc đến lui từng bước về phía sau!
Lưu Diệc Nhi âm thầm ái mộ Mạc Thạch Hành, đối phương là sư huynh nàng, nhưng mà hiện giờ lại bị Thượng Quan Tĩnh Nhi bức cho chật vật như thế, không khỏi vừa nóng vừa giận.
Ngay lúc mọi người đều cho rằng Thượng Quan Tĩnh Nhi sắp thắng, nàng đột nhiên ngừng lại, ánh mắt đã trở nên si mê.
Mạc Thạch Hành thừa dịp này lấy lại hơi thở, một phen lau mồ hôi lạnh, thực lực của đối phương thật là lợi hại, chính là trong lúc chớp nhoáng đó, Thượng Quan Tĩnh Nhi đi lên gắt gao ôm lấy hắn!
Mọi người tức khắc ồ lên!