Mục lục
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nói xong, hai người chạy thẳng đến nơi con trai đang được các y tá chăm sóc .

Thẩm Long cứ tưởng đến nơi rồi, xác định con đang ở đó, Lâm Tuyết Nhi sẽ hết nghi thần nghi quỷ , tiện thể nhắc nhở vợ ở cữ mà cứ đi xem những chuyện thần quái rồi thần hồn nát thần tính cũng không được tốt cho quá trình điều dưỡng hồi phục , có khi còn bị trầm cảm ấy chứ .

Nhưng khi hai người vừa vào, liền thấy mấy y tá đang lo lắng tìm kiếm thứ gì đó.

"Xin chào, cho hỏi Thẩm Hữu An ngủ chưa?"

Thẩm Long hỏi.

Nếu con ngủ rồi, thì không tiện đưa ra ngoài gặp mặt .

Y tá nghe vậy, lại lo lắng nói: "Anh là bố của Thẩm Hữu An sao? Anh mau cùng chúng tôi tìm xem, vừa rồi đứa bé đột nhiên bị đưa đi rồi."

"Cái gì?"

Thẩm Long không thể tin nổi, đột nhiên bị đưa đi là sao?

Bị ai đột nhiên bị đưa đi ?

Nhiều camera giám sát , nhiều đôi mắt nhìn như vậy mà còn có thể để con tôi , một đứa trẻ mới vừa sinh ra đột nhiên bị đưa đi ? Các cô là đang cùng tôi nói đùa sao ?

 

Lâm Tuyết Nhi nghe vậy, suýt chút nữa ngất xỉu.

Nhưng cô biết, thời gian đối với con cô hiện tại rất quan trọng , từng giây từng phút trôi qua giống như sinh mệnh ở trôi qua . Nếu không tìm thấy con sớm, một giây trôi qua, bọn họ và con trai lại càng xa cách nhau một chút , cung không phải là xa cách về địa lý đơn thuần , mà chính là âm dương xa cách , vĩnh thế không còn hy vọng gặp lại.

Tay cô run run cầm điện thoại dự phòng lên , mắt nhìn thẳng vào màn hình nhìn về phía phòng livestream, gần như cầu xin hỏi: "Đại sư, con tôi ... con tôi ... nó ở đâu ? Cầu xin cô , đại sư . Cô nói cho tôi là cô biết nó ở đâu được không ? Cầu xin cô ! "

Kỷ Dao Quang bấm đốt ngón tay tính toán, sau đó nói ra một địa chỉ, là một nhà vệ sinh cách phòng bệnh của họ không xa.

Đây là một nhà vệ sinh bỏ hoang, bình thường dùng để chứa rác tạm thời.

Lâm Tuyết Nhi tức tốc chạy đến nhà vệ sinh , Thẩm Long theo sát phía sau.

"Bà già c.h.ế.t tiệt kia , trả con trai lại cho tôi!"

Lâm Tuyết Nhi quả nhiên nhìn thấy bà mẹ chồng đó, lúc này cũng không quan tâm bà ta có phải là người hay không, cô chỉ biết con trai mình suýt chút nữa đã xảy ra chuyện!

Vương Xuân Hoa không ngờ Lâm Tuyết Nhi lại phát hiện ra.

Bà ta ôm đứa bé trong tay , nhìn trái nhìn phải, cuối cùng phát hiện chỉ có một cửa sổ, tinh toán nhảy qua cửa sổ chạy trốn .

 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK