【Con chó thật sự quá đáng thương, gặp phải hai người hàng xóm tâm như rắn rết này, một chú chó đang yêu như vậy cũng có thể xuống tay hạ sát thủ được . Mong bọn họ gặp báo ứng, không được đầu thai vào chỗ tử tế . C.h.ế.t như vậy, thật sự quá dễ dàng cho bọn họ】
【Đúng đúng đúng, phải xuống địa ngục!】
Hứa Tiểu Ngọc biết mình chỉ có thể nhìn thấy Hoa Hoa, không thể chạm vào, nức nở nói: "Đại sư, tôi hối hận rồi, tôi hối hận rồi."
"Hôm trước, tôi có quay một video, thử thách về nhà không sờ chó, lúc đó nó cũng vẫy đuôi với tôi như vậy, nhưng tôi đã không sờ nó."
"Lại không biết rằng sau ngày hôm đó , thật sự sẽ không bao giờ có thể sờ đầu nó ."
"Bây giờ, tôi không sờ được nó nữa rồi."
Khoảnh khắc này, mọi cảm xúc của Hứa Tiểu Ngọc đều dâng trào.
Cô cứ nghĩ, đó chỉ là một buổi chiều bình thường, sau này còn rất nhiều cơ hội, vậy mà, không còn nữa.
Hoa Hoa không còn nữa ! Không còn cơ hội nữa rồi !
Gặp lại, nhưng không thể chạm vào .
Dường như mọi chuyện, đều có điềm báo, luôn để lại vô vàn tiếc nuối.
"Đại sư, tôi chôn cất Hoa Hoa xong, cô hãy đưa nó đi nhé."
Hứa Tiểu Ngọc tìm một dụng cụ, lần này tìm một nơi tốt, chôn cất t.h.i t.h.ể của Hoa Hoa.
Kỷ Dao Quang lặng lẽ nhìn, đợi Hứa Tiểu Ngọc nói xong, cô mới đưa Hoa Hoa đi.
"Hứa Tiểu Ngọc, đừng quá đau buồn , cô sẽ sớm gặp lại nó thôi."
Kỷ Dao Quang nói.
Kết thúc kết nối.
Lúc này Hứa Tiểu Ngọc còn chưa biết, một năm sau, trên đường tan làm, cô gặp một chú chó Labrador.
Trông rất giống Hoa Hoa, thậm chí cả một số hành động nhỏ cũng rất giống.
Lúc đó, Hứa Tiểu Ngọc đột nhiên nhớ đến lời Kỷ Dao Quang nói, không chút do dự giơ tay xoa đầu chú chó, sau đó không thấy nó phản kháng , liền vui mừng hớn hở nhanh chóng ôm về nhà.
...
"Được rồi, quẻ cuối cùng hôm nay."
Kỷ Dao Quang vừa phát túi phúc liền đã có người nhận được .
Kênh hệ thống nổi lên dòng chữ thông báo :
“Chúc mừng 【Tìm kiếm thanh mai 】đã may mắn nhận được túi phúc , có thể nối mạch.”
Kỷ Dao Quang lựa chọn nối mạch .
Màn hình chia làm hai, đối diện là một người đàn ông trẻ tuổi, trông sáng sủa, đẹp trai.
"Đại sư xin chào, tôi tên là Lục Xuyên Văn, tôi là fan của cô."
Lục Xuyên Văn hơi ngại ngùng nói.
Liếc nhìn tướng mạo của Lục Xuyên Văn, Kỷ Dao Quang nhíu mày, nhưng vì có nhiều người đang xem livestream, cô vẫn không nói lời khó nghe.
"Xin chào, anh muốn xem gì?"
Kỷ Dao Quang lạnh nhạt nói.
Lục Xuyên Văn cảm nhận được thái độ của Kỷ Dao Quang không tốt lắm, nhất là so với thái độ đối với Hứa Tiểu Ngọc vừa rồi, đối với anh ta có thể nói là rất chán ghét.