Bệnh viện cách Cục Cảnh sát không xa lắm.
Nửa tiếng lái xe, nhóm người Kỷ Dao Quang đã đến nơi.
Kỷ Dao Quang đứng trước cửa bệnh viện, trước tiên nhìn phong thủy xung quanh bệnh viện.
Thực tế, phong thủy của rất nhiều bệnh viện đều không tốt, một là trong bệnh viện, cơ bản mỗi ngày đều có người ch.ế.t, hai là, có một số nơi, vì muốn tiết kiệm chi phí, bệnh viện đều được xây dựng ở những nơi tương đối trống trải.
Kỷ Dao Quang nhìn trái nhìn phải, rồi đi theo Uông Văn vào trong.
Trên đường đến,Uông Văn đã gọi điện cho viện trưởng, nên Kỷ Dao Quang và mọi người vừa vào, báo tên, rất nhanh đã có người đến đón.
"Uông cục trưởng, lâu rồi không gặp!"
Viện trưởng bệnh viện nhìn thấy Uông Văn, rất nhiệt tình.
Vương Văn cười nhẹ một cái xem như đáp lại , rồi nói: "Viện trưởng, lần này tôi đến, vẫn là vì vụ án nội tạng mất tích của bệnh viện các ông , đúng rồi, gần đây sự việc này còn xảy ra nữa không?"
"Hai ngày nay không có, nhưng dù có bị trộm, chúng tôi cũng chưa chắc đã phát hiện ra."
Viện trưởng nói.
Kỷ Dao Quang ở bên cạnh nghe vậy, có chút tò mò, "Tại sao?"
Viện trưởng nhìn cô, "Vị này là?"
Uông Văn vội vàng giới thiệu cho ông ta.
"Đây là Kỷ Dao Quang, Kỷ đại sư, người đã giúp tôi phá án trước đây."
"Đây là viện trưởng của bệnh viện, Vương Hải Bình."
Vương Hải Bình nghe thấy tên của Kỷ Dao Quang, mắt sáng rực, "Cô chính là Kỷ đại sư sao! Ngưỡng mộ đã lâu, ngưỡng mộ đã lâu!"
Tên tuổi của Kỷ Dao Quang, không chỉ nổi tiếng trên mạng, lên hot search rất nhiều lần, vì giúp cảnh sát phá được không ít vụ án lớn , ví dụ như vụ án về đường dây buôn bán chất cấm trái phép qua cửa khẩu biên giới Vân Nam , lại mới gần đây là vụ án buôn bán nam giới quy mô lớn . Thậm chí , ở ngoài đời, cũng gây được không ít sự chú ý.
"Vương viện trưởng, vừa nãy ông nói, dù có xảy ra , cũng không phát hiện ra là có ý gì?"
Kỷ Dao Quang hỏi với vẻ hứng thú.
Vương Hải Bình nghe vậy, nói: "Các người đi theo tôi sẽ biết."
Vì vậy, Vương Hải Bình dẫn bọn họ đến nơi cất giữ nội tạng.
"Bình thường, nơi này chủ yếu là để tạm thời cất giữ nội tạng sống, còn có, phần lớn thời gian, là để làm một số thí nghiệm liên quan đến nội tạng."
Vương Hải Bình nói.
Kỷ Dao Quang nhướng mày, điều này cô biết.
Những nội tạng này, phần lớn đều được lấy từ người ch.ế.t.
Đi vào nơi cất giữ nội tạng, vừa vào, một mùi formalin liền xộc vào mũi.
Vương Hải Bình lấy mấy chiếc khẩu trang từ cửa ra vào đưa cho bọn họ, "Xin lỗi, mùi hơi nồng."