Mục lục
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Anh ta tin tưởng vào năng lực của Kỷ Dao Quang, hôm qua chỉ nhìn hình ảnh anh ta cung cấp đã có thể dễ dàng đoán được sống chết, hôm nay lại có thể tính đến thời điểm t.h.i t.h.ể xuất hiện trước tầm mắt của bọn họ .

Kỷ Dao Quang ... hẳn là không có lý do gì để lừa anh ta.

Kỷ Dao Quang ngước tầm mắt, nhìn về phía nhân viên giao đồ ăn ở con phố cách đó không xa.

"Cảnh sát Lưu, mười năm trước khi các anh điều tra vụ án này, có phát hiện ở đây có rất nhiều cửa hàng giao đồ ăn không? Đôi khi lên món hơi chậm, những nhân viên giao đồ ăn này có thể nghỉ ngơi một chút ở bên ngoài."

Kỷ Dao Quang nói.

Cảnh sát Lưu không biết tại sao Kỷ Dao Quang đột nhiên nhắc đến chuyện này, anh ta ngẩng đầu nhìn, quả nhiên thấy có không ít xe máy điện giao đồ ăn dừng ở bên ngoài.

Bên ngoài những quán ăn đó cũng có rất nhiều bàn, những nhân viên giao đồ ăn mặc đồng phục ngồi quây quần bên nhau, trên bàn còn có nước ô mai đựng trong những chiếc cốc nhựa.

Nước ô mai chắc hẳn đã được ướp lạnh một lúc, bên ngoài cốc nhựa đều phủ một lớp sương trắng.

 

"Kỷ đại sư, rốt cuộc cô muốn nói gì?"

Cảnh sát Lưu không muốn mất thời gian suy đoán vòng vo , hỏi thẳng.

Kỷ Dao Quang lại đột nhiên đứng dậy, nhìn anh ta nói: "Tôi muốn nói, người này, hắn ta c.h.ế.t là đáng đời, dù lúc này không ch.ế.t, sau này cũng sẽ ch.ế.t. Cảnh sát Lưu, vụ này xem như tôi làm không công , không lấy tiền của anh, sau này chúng ta cũng ít gặp nhau thôi."

 

Cô không thích hợp tác với cảnh sát.

Nói xong, Kỷ Dao Quang quay người lạnh lùng rời đi, để lại một cảnh sát Lưu đứng ngây người tại chỗ nhìn theo bóng lưng cô .

Cảnh sát Lưu cau mày, Kỷ Dao Quang đã không muốn hợp tác với bọn họ, vậy tại sao lại phải đích thân xuống núi một chuyến ?

Chỉ để thu hai hồn ma đó sao??

Cảnh sát Lưu không cam tâm khi sự việc cứ như vậy mà kết thúc , anh ta một hơi uống cạn chai nước, sau đó lại quay lại quán ăn xảy ra chuyện, xem xét kỹ lưỡng cả trên lầu lẫn dưới lầu.

Tuy nhiên, mười năm trôi qua, nơi này dường như không có ai đến.

Cảnh sát Lưu không thu hoạch được gì, cuối cùng không còn cách nào khác, chỉ có thể rời đi.

Đi ngang qua dãy quán ăn, Cảnh sát Lưu đột nhiên thấy có một bà chủ quán là phụ nữ trung niên, bà đang bận rộn trong quán.

Một cô bé đang ngồi làm bài tập ở bàn bên ngoài quán, xung quanh những nhân viên giao đồ ăn đang chờ lấy đồ ăn vừa nói vừa cười trò chuyện với cô bé.

Nhìn thấy cảnh tượng này, Cảnh sát Lưu đột nhiên nhớ ra điều gì đó.

Anh ta đã hiểu ai là người g.i.ế.t Đỗ Thượng.

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK