Mục lục
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người giúp việc vốn định cãi lý với Hoàng Như, nhưng nhìn thấy những đứa nhỏ thật sự không thấy đâu, cũng ngây người!

“Sao có thể như vậy, sao có thể như vậy, rõ ràng lúc tôi ra ngoài, hai đứa vẫn đang ngủ ngoan mà.”

Chính vì chúng đang ngủ, nên bà ta mới dám tranh thủ ra ngoài mua đồ ăn!

Hoàng Như như phát điên , nhưng cô ta biết , sự việc đã xảy ra rồi , dù có đánh c.h.ế.t người giúp việc cũng vô dụng, mà còn sẽ bị vào tù . Nên cô ta cố gắng tìm về lý trí , bình tĩnh kiểm tra camera giám sát.

Trong camera, cô ta nhìn thấy một lão già nhân lúc trong nhà không có người , đã đi vào trộm con, Hoàng Như lập tức định báo cảnh sát.

 

“Chồng ơi ! Con bị người ta trộm mất rồi!”

Nhưng Hoàng Như lại nhớ ra 1 chuyện , nên cô ta thay đổi ý định , gọi điện cho Chu Minh Chí trước.

Dù sao cô ta cũng chưa thật sự kết hôn với Chu Minh Chí, những đứa nhỏ này hiện tại về mặt luật pháp là con của Chu Minh Chí và người phụ nữ kia , nếu cô ta trực tiếp báo cảnh sát, cảnh sát hỏi mối quan hệ giữa cô ta với những đứa nhỏ , cô ta biết trả lời thế nào ? Thậm chí còn có thể trước thời gian làm bại lộ mối quan hệ của cô ta và Chu Minh Chí.

Bên kia, Chu Minh Chí vốn định hôm nay đến nhà Hạ Liên một chuyến, hắn cũng đã lâu không gặp Hạ Liên rồi, nếu còn tiếp tục 'vắng mặt', e rằng sẽ bị nghi ngờ.

 

Kết quả không ngờ, người chưa đến Hạ gia đã nhận được cuộc gọi của nhân tình , báo là 2 đứa nhỏ biến mất .

“Ai trộm?! Không phải tôi đã nói rồi sao ? Nói cô phải luôn luôn ở nhà, không thì cũng phải thuê bảo mẫu để luôn luôn có người lớn trông chừng , cô một hai phải tự mình làm lấy . Lần này , cô lại đi đâu ?!”

Chu Minh Chí gào thét.

Hoàng Như vô cùng ấm ức, “Em cũng không thể ngày nào cũng ở nhà được . Em cũng phải ra ngoài việc nọ việc kia mà.”

Chu Minh Chí biết bây giờ không phải lúc tranh cãi, trách móc nhau về chuyện này, hắn cố nén cơn giận trong lòng, hỏi: “Ai ?”

“Camera quay được người đưa 2 đứa nhỏ đi , là một ông già.” Hoàng Như nói.

“Ông già nào, sao ông ta lại vào được?”

Chu Minh Chí liên tục hỏi rất nhiều câu hỏi.

Hoàng Như cũng uỷ khuất: “Sao em biết được ?! Em cũng chưa nhìn thấy ông ta bao giờ . Em xem camera, ông ta nhập mật khẩu mở cửa vào nhà, không chừng là đã theo dõi chúng ta từ lâu rồi. Nhưng may mà, camera đã quay được toàn bộ hình dáng của ông ta, chúng ta có nên báo cảnh sát không?”

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK