Mục lục
Vì Livestream Đoán Mệnh Quá Chuẩn Tôi Trở Thành Cố Vấn Cho Cục Cảnh Sát
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chủ xe lấy camera hành trình, tua lại thời điểm xảy ra tai nạn.

Điều khiến ba người đều kinh ngạc là, camera hành trình này, lại vừa đúng lúc quay được toàn bộ cảnh bà cụ xuống xe.

Sự trùng hợp này cũng quá kỳ diệu !

Sau khi xem toàn bộ đoạn ngắn camera hành tình lưu lại , mọi người đã có thể khẳng định .

Bà cụ là tự mình ngã!

Hơn nữa, phía sau còn có thể nhìn thấy Cảnh Tuấn Kiệt xuống xe, gọi xe cấp cứu, đồng thời đỡ bà cụ lên . Chỉ cần đoạn ngắn này được công khai , cho dù bà cụ có nguỵ biện như thế nào đi chăng nữa , cũng vô dụng!

“Chính là cái này, chính là cái này!”

Trương Ngọc Hương kích động nói.

Chủ xe nói: “Vậy tôi gửi cho hai người, nếu cần tôi làm chứng, thì có thể gọi điện cho tôi bất cứ lúc nào.”

Nếu không biết thì thôi, bây giờ đã biết rồi, hơn nữa anh ta còn quay được toàn bộ quá trình, vậy thì những gì anh ta có thể giúp, anh ta sẽ không từ chối. Anh ta cũng không muốn một người tốt hiếm thấy như vậy , bị xã hội hiểu nhầm và lên án chỉ vì một số người xấu .

Trương Ngọc Hương kích động đến mức rơi nước mắt, “Cảm ơn anh, cảm ơn anh.”

 

“Chuyện nhỏ, tôi còn quen biết một số người bạn làm trong ngành truyền thông, vừa rồi tôi cũng cố tình tìm kiếm một chút thông tin về vụ án , vụ án của hai người bây giờ gần như hướng gió đều nghiêng về phía bà cụ. Nếu cần, tôi cũng có thể giúp.”

Chủ xe nói.

[Chủ xe này thật tốt bụng, đúng là người vừa giàu về mặt vật chất , cũng giàu về măt tình cảm . Xứng đáng ở nhà sang , đi xe sang !]

[Ừm, cũng được, bác vừa rồi cũng rất tốt bụng, chuyện này không liên quan đến tiền bạc, cũng không liên quan đến hoàn cảnh sinh ra và lớn lên . Chỉ có thể nói là bản chất của mỗi con người .]

[Nhưng xem như đó là một lời khen thì cũng không sai.]

Trương Ngọc Hương lưu số điện thoại của đối phương, rồi mang theo đoạn ngắn camera giám sát ghi hình được mà chủ xe gửi cho bọn họ rồi rời đi.

Khi ra khỏi cửa, Trương Ngọc Hương do dự một chút, vẫn nói với bảo vệ: “Cảm ơn anh.”

Sắc mặt bảo vệ không hề thay đổi, “Cảm ơn tôi làm gì, hai người mau đi đi, sau này xin hãy làm việc theo quy định.”

Nga

[Bảo vệ này, có lẽ vẫn chưa biết hình tượng cao lãnh của mình bị rớt đầy đất rồi . Còn giả vờ nữa !]

[Lầu trê nói vậy là bạn không biết gần bốt bảo vệ này đều có camera giám sát đúng không ? Đã là chuyện ngầm hiểu ý nhau, chắc chắn không thể để lộ sơ hở .]

[Sự thật chứng minh, trên thế giới này, vẫn còn rất nhiều người tốt.]

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK